Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:14:29
Lượt xem: 15

Thịt bò Triều Châu đúng là danh bất hư truyền, vừa cắn một miếng là đã cảm nhận được độ mềm mại êm răng và vị đậm đà, lại có độ dai, dù Bạch Du không đói nhưng cô vẫn phải thừa nhận là món mì bò viên này được làm rất ngon.

Vừa ăn xong, ngoài cửa đã truyền tới tiếng gõ cửa.

Giang Lâm đứng dậy bước ra mở cửa, chẳng mấy chốc đã có hai người bước vào, một người là anh cả Bạch Gia Dương của cô, một người là Nguy Hán Nghị.

Trong phòng tràn ngập mùi thơm của mì thịt bò nhưng Bạch Gia Dương lại không có bất cứ phản ứng nào, Nguy Hán Nghị lại bị gợi cảm giác thèm ăn: “Là mùi mì thịt bò, vừa rồi các cậu ăn gì vậy? Còn không?”

TBC

Giang Lâm: “Không còn.”

Bạch Du: “Để em đi nấu cho mọi người hai bát mì.”

Một ngày qua, Giang Lâm, Nguy Hán Nghị và anh cả Bạch Gia Dương của cô đều ra ngoài để điều tra tung tích của chị Ánh Chi, chỉ có cô là không có việc gì để làm, thế nên cô không để Giang Lâm lên tiếng là đã xông ra ngoài.

Sau khi bưng mì bò viên tới, Nguy Hán Nghị nuốt ngấu nghiến, chưa được vài phút là cả một bát mì lớn đã bị ăn sạch sẽ.

Bạch Gia Dương thực sự nuốt không trôi nhưng đối diện với ánh mắt lo lắng của Bạch Du, anh ấy vẫn miễn cưỡng ăn chút ít.

Sau khi ăn xong, Nguy Hán Nghị dùng tay áo lau miệng vài ba cái rồi nói: “Vừa rồi người cung cấp thông tin của tôi có báo cho tôi hai tin tức, một tin tức có liên quan tới Cầu Tiêu Hành, một tin tức có liên quan tới Từ Ánh Chi.”

Nghe anh ấy nói vậy, sáu con mắt của ba người đồng loạt nhìn về phía Nguy Hán Nghị.

Nguy Hán Nghị cũng không thừa nước đục để thả câu: “Chín giờ tối qua, có người nhìn thấy Cầu Tiêu Hành xuất hiện ở con phố phía sau, chẳng qua là khi đó, Cầu Tiêu Hành đang khám bệnh cho một bệnh nhân ở bệnh viện, y tá và bệnh nhân đó đều chứng minh anh ta không rời khỏi bệnh viện nửa bước.”

Vừa dứt câu, trong phòng im ắng tới mức dọa người.

Một người làm sao có thể xuất hiện đồng thời ở hai nơi?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-226.html.]

Do người kia nhìn nhầm, hay trong bệnh viện có người cho lời khai giả?

Bạch Du thiên về vế trước.

Dù cho y tá có thể cho lời khai giả thì bệnh nhân cũng không có quen biết với Cầu Tiêu Hành, đối phương không cần phải mạo hiểm lớn tới như vậy chỉ để bao che cho tội ác của gã ta.

Bạch Du có thể nghĩ, đương nhiên những người khác cũng có thể nghĩ.

Chân mày Bạch Gia Dương nhíu lại thành chữ “Xuyên”: “Vậy còn tin tức liên quan tới Ánh Chi? Có phải cũng đã có người nhìn thấy cô ấy không?”

Nguy Hán Nghị nhìn anh ấy, gật đầu nói: “Không sai, khoảng tầm sau sáu giờ, có một người nhìn thấy một đồng chí nữ mặc đồ rất giống Từ Ánh Chi đi về phía con phố phía sau.”

Bạch Du: “Con phố phía sau là ở đâu? Chị Ánh Chi tới đó để làm gì?”

Giang Lâm nhìn cô: “Nhà của Cầu Tiêu Hành ở con phố phía trước, cách con phố phía sau một con phố.”

Vừa dứt câu, trong phòng lại im ắng một lần nữa.

Chân mày của Bạch Du cũng nhíu lại.

Nói vậy, tối qua Từ Ánh Chi đã đi kiếm Cầu Tiêu Hành?

Nhưng cả tối qua Cầu Tiêu Hành luôn ở bệnh viện mà, rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra thế này?

Nguy Hán Nghị khựng lại, tiếp tục nói: “Còn có một tin tức nữa, theo tin tức chúng tôi điều tra được thì suốt ba mươi năm qua ở vùng này, có chừng mười mấy đồng chí nữ mất tích, tuổi của các cô ấy đều nằm trong khoảng mười bảy tuổi đến hai mươi lăm tuổi.”

Bạch Du vô cùng ngạc nhiên, cô mở to mắt nói: “Ý của đồng chí Nguy là ở vùng này có một hung thủ g.i.ế.c liên hoàn ư? Nhưng có nhiều người mất tích như vậy, người nhà của các cô ấy không tố giác à?”

Nguy Hán Nghị: “Chưa chắc đó có phải là vụ án g.i.ế.c người liên hoàn không, dù sao cũng đã kéo dài rất lâu rồi. Vả lại vẫn chưa tìm được t.h.i t.h.ể nữa nhưng ở một vùng mà lại xuất hiện nhiều người mất tích như vậy, rõ ràng là không được bình thường. Trong những người mất tích này, chỉ có vài ba nhà tới tố giác mà thôi, còn những người khác thì chỉ tự đi kiếm, không kiếm được thì thôi.”

Loading...