Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-03-24 20:41:56
Lượt xem: 34

Tốc độ này…

Lửa cháy trong nhà cũ cũng không nhanh bằng tốc độ của anh!

Giang Lâm mặc kệ hai người, sau khi ăn mặc chỉnh tề, anh quay người đi ra ngoài.

Cát Đại Xuyên nhìn bóng lưng Giang Lâm biến mất sau cánh cửa, anh ấy vẫn chưa hiểu hai người họ nói cái gì: “Mấy chữ các cậu nói tôi đều hiểu, nhưng hợp lại thì sao tôi lại không hiểu vậy?”

Tạ Húc Đông nhìn anh ấy rồi cảm thán: “Ý là bây giờ, Giang Lâm sắp có người yêu rồi!”

Nhưng không biết người yêu của anh ở nơi nào.

Hình như Cát Đại Xuyên cũng không cảm thấy bất ngờ, thậm chí anh ấy còn nở nụ cười xấu hổ: “Tôi cũng sắp có người yêu rồi.”

Tạ Húc Đông bày ra vẻ mặt “Cậu lại nghĩ linh tinh rồi”: “Mới sáng sớm đã khoác lác, cậu có cần tôi dội nước cho cậu tỉnh không?”

Cát Đại Xuyên: “Cậu bớt xem thường người khác đi, hôm qua, tôi đã đưa cho bà mối Lâm bốn hào, bảo bà ta mau chóng giới thiệu một đối tượng tốt cho tôi đó.”

Sự thật là vì một hào, anh ấy nài nỉ bà mối suốt một tiếng đồng hồ, nài nỉ tới nỗi người ta thấy phiền, cuối cùng đồng ý lấy bốn hào và giới thiệu người yêu cho anh ấy.

Có thể bớt đi một hào của bà mối, ngẫm lại đã cảm thấy chiếm được rất nhiều lợi ích rồi.

Tạ Húc Đông giật mình nhìn anh ấy: “Xem ra cậu nói thật rồi.”

Không được, hôm nay, anh ấy phải đi tìm bà mối Lâm mới được.

Cho dù như thế nào, anh ấy không thể bại bởi Cát Đại Xuyên được.

**

Bạch Du tưởng rằng lần này, Giang Lâm lại sẽ biến mất bốn năm ngày rồi mới xuất hiện.

Nhưng cô đã không còn ý định chờ anh nữa, cũng không cần đáp án của anh.

Cô định khi vừa rời khỏi đảo Quỳnh Châu thì cả đời sẽ không qua lại với Giang Lâm nữa.

Không, cả đời này sẽ không qua lại với đàn ông nhà họ Giang.

Không ngờ khi cô vừa rửa mặt xong, ngoài cửa lại truyền tới tiếng gõ cửa.

Cô lấy một cái gậy rồi đi ra mở cửa, kết quả khi mở cửa ra lại thấy Giang Lâm mang đồ ăn sáng tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-170.html.]

Bạch Du không ngờ anh sẽ tới, cô cảm thấy rất bất ngờ.

Ngay sau đó, cô lập tức gắng sức muốn đóng cửa lại, mắt không thấy tâm không phiền.

Nhưng ngay khi cánh cửa sắp đóng lại, Giang Lâm giơ tay ra cản lại, tuy đã thành công ngăn cánh cửa đóng lại nhưng bàn tay của anh cũng bị cửa kẹp đỏ.

Nghe thấy tiếng kêu đau của Giang Lâm, Bạch Du ngẩng đầu, cô kinh ngạc nhìn anh: “Rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy?”

Đến trẻ con cũng biết khi đóng cửa không được cho tay vào, anh thì lại làm ngược lại.

Chẳng lẽ muốn dùng khổ nhục kế sao?

Giang Lâm nhìn cô: “Tôi muốn xin lỗi cô.”

Bạch Du mấp máy môi, rồi lại nhìn bàn tay bị đỏ của anh: “Muốn xin lỗi thì cũng không cần cho tay vào.”

Nếu Giang Lâm vẫn tránh né như ngày hôm qua, cho dù hôm nay anh có bị kẹp gãy tay, cô cũng không muốn quan tâm anh.

Nhưng lời đầu tiên anh nói sau khi bị kẹp tay lại là xin lỗi, hơn nữa còn mang bữa sáng thơm ngào ngạt tới cho cô.

Bạch Du thừa nhận, mình mềm lòng rồi.

Giang Lập cụp mắt xuống: “Tôi lo nếu cô đóng cửa lại thì tôi sẽ không thể nói chuyện với cô nữa.”

Khi nói lời này, dáng vẻ của anh có hơi đáng thương, lại như đang dỗ cô vậy.

Bạch Du chưa từng nhìn thấy anh như vậy, cô lập tức ngẩn người.

TBC

Giang Lâm: “Tay tôi hơi đau, tôi có thể vào lấy rượu thuốc bôi được không?”

Bạch Du: “...”

Đã nói đến mức này, sao Bạch Du có thể không cho anh vào được chứ.

Sau khi đi vào, Giang Lâm lại không thấy rượu thuốc để bôi mà là đặt đồ ăn sáng xuống bàn, sau đó lại ngồi xổm xuống muốn kiểm tra vết thương của cô.

Bạch Du thu chân lại, cô trốn khỏi bàn tay của anh: “Anh nói vào để bôi rượu thuốc mà, anh chạm vào chân tôi làm gì?”

Cô thừa nhận rằng mình có mềm lòng, nhưng cô không muốn cứ mập mờ như lúc trước nữa.

Giang Lâm nhất định phải cho cô một câu trả lời, nếu không cô vẫn sẽ kiên trì với quyết định lúc trước…

Loading...