Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 95: Kiếm tiền rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:34:43
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôn Châu Gia cách thôn Liễu Gia xa, chỉ bốn năm cây , bộ đến một tiếng là tới.
Liễu Nhị Tẩu một trai và một em trai, đang gánh đòn gánh theo chị đến đưa mơ xanh chính là Châu Gia Đại Ca.
Đó là một đàn ông trạc ba mươi tuổi, thôn Châu Gia còn nghèo hơn cả thôn Liễu Gia, Châu Gia Đại Ca gầy như cây sào, mặt vàng mày vọt, rõ ràng là một bộ dạng suy dinh dưỡng.
Thật , bữa ăn gần đây của thôn Liễu Gia cũng khá hơn là bao, dân làng ngày nào cũng gặm bánh bột ngô lá khoai lang, ăn rau dại luộc, ai nấy đều ăn đến mức mặt mày xanh xao.
Liễu Nhị Tẩu híp mắt hỏi: “Nhân Nhân , hai sọt mơ xanh đủ em?”
Hôm qua, nhà đẻ của chị dùng trứng gà đổi lấy mơ xanh của họ, hai lời, liền sai mấy đứa trẻ trong nhà lên núi hái mơ.
Trên núi nhiều cây mơ, chỉ trong một buổi sáng hái hai sọt mơ xanh đầy ắp.
Liễu Nhân Nhân gì, chỉ mời họ nhà uống miếng nước, cô xoay soạn trứng gà.
Hai sọt mơ xanh cân, bao nhiêu cân, nhưng Liễu Nhân Nhân sơ qua, ước chừng cũng hơn trăm cân.
Mấy quả mơ trông quả nào quả nấy đều nhỏ, chắc hẳn cũng cố tình lựa quả ngon để hái.
Liễu Nhân Nhân dùng rổ đựng năm mươi quả trứng gà, nghĩ ngợi một lát, lấy túi đựng thêm năm cân bột ngô.
Xách đồ ngoài, Liễu Nhân Nhân với hai em Liễu Nhị Tẩu: “Năm mươi quả trứng gà, năm cân bột ngô, em dùng những thứ để đổi ạ?”
Không là cô cho thêm, chỉ là, thời buổi lương thực quý giá quá, cho nhiều sẽ khiến nghi ngờ.
Liễu Nhị Tẩu tươi : “Cần gì nhiều thứ thế !”
Mơ xanh đáng tiền , dùng trứng gà để đổi, mà còn cả lương thực nữa chứ.
Liễu Nhị Tẩu khi bất ngờ thì mừng rỡ, trong mắt chị , Liễu Nhân Nhân cho nhà họ Châu nhiều đồ như , chẳng là nể mặt chị ?
Châu Gia Đại Ca cũng vô cùng kinh ngạc và vui mừng, đến nỗi nên lời.
Liễu Nhân Nhân nhân cơ hội : “Sau nếu mơ xanh, hai cứ mang đến, cũng giống như hôm nay, em sẽ dùng trứng gà và lương thực thô để đổi.”
Liễu Nhị Tẩu giật giật khoé mắt, thắc mắc hỏi: “Sao? Nhiều thế còn đủ ?”
Chỗ hơn trăm cân mơ , gì thì cũng đủ chứ.
Tuy thể trợ cấp cho nhà đẻ là chuyện , nhưng nếu chị mà lừa gạt em chồng, Khương Thúy Hoa sẽ nổi khùng với chị mất!
Liễu Nhân Nhân giải thích nhiều, vẫn câu đó: “Chuyện chị dâu cần lo , em chắc chắn việc cần dùng đến.”
Liễu Nhị Tẩu ngờ vực liếc em chồng một cái, chị lờ mờ đoán điều gì đó, nhưng .
Sau khi tiễn Châu Gia Đại Ca , Liễu Nhị Tẩu mới nhỏ giọng hỏi: “Nhân Nhân , em định mang mơ xanh bán...”
Nhận lỡ lời, Liễu Nhị Tẩu vội vàng sửa miệng: “... lên thành phố đổi đồ ?”
Nhà em chồng thường xuyên thịt ăn, nếu đều là mua ở hợp tác xã mua bán, Liễu Nhị Tẩu tin lắm .
Dù cho em rể ăn lương thực thương phẩm, nhưng tem phiếu thịt một tháng chỉ bấy nhiêu, mà dăm ba hôm thịt ăn chứ.
Còn cả lương thực nữa, lương thực tích trữ trong nhà cũng là mua từ thành phố về, Khương Thúy Hoa nhiều với nhà.
Liễu Nhị Tẩu đoán cũng đoán , em chồng ở thành phố chắc chắn chút mối manh.
Liễu Nhân Nhân chỉ : “Cũng giống như chị dâu hai , phụ nữ t.h.a.i khẩu vị đổi thất thường, thích ăn đồ chua.”
Cho nên, thành phố sẵn lòng dùng tiền hoặc vật tư khác để đổi lấy mơ xanh ?
Liễu Nhị Tẩu cảm thấy đoán đúng đến tám chín phần , thế là, chị lập tức đến híp cả mắt, cũng hỏi nhiều nữa, chỉ : “Chị , em yên tâm, mơ xanh chị mang qua cho em.”
Liễu Nhân Nhân gì thêm, cũng coi như là ngầm thừa nhận lời của Liễu Nhị Tẩu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-95-kiem-tien-roi.html.]
Thôn Châu Gia nhiều mơ xanh như , lãng phí cũng thật đáng tiếc.
Đợi Liễu Nhị Tẩu , Liễu Nhân Nhân giữ năm cân mơ xanh, còn đều bán hết cho hệ thống, thoáng cái kiếm gần một nghìn tệ.
Năm cân mơ xanh giữ , Liễu Nhân Nhân quả thật định dùng để mơ ngâm đường.
Làm mơ ngâm đường khó, nhưng phiền phức, tiên rửa sạch đập dập, dùng muối ướp bảy tám tiếng.
Sau đó ngâm nước sạch, ướp đường, nấu nước đường, tiếp tục cho đường ngâm ba bốn ngày.
Rất lách cách, mất mấy ngày trời mới xong.
Liễu Nhân Nhân ở nhà rảnh rỗi, cũng thời gian để loay hoay.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, trong một tháng đó, nhà đẻ của Liễu Nhị Tẩu đến thêm mấy chuyến để đưa mơ xanh cho Liễu Nhân Nhân.
Số lượng mơ xanh mỗi đưa tới đều lớn, về dùng xe kéo chở đến.
Liễu Nhân Nhân cũng từ chối, ai đưa cũng nhận. Chỗ cô ở hẻo lánh, dân làng , nên cũng để ý đến động tĩnh bên .
Vả , mỗi Liễu Nhị Tẩu đều cùng, nên dù khác thấy cũng chẳng , cùng lắm là họ chỉ lẩm bẩm vài câu, quan hệ của hai chị em dâu lên từ khi nào.
Sau một tháng, nhờ bán mơ xanh, Liễu Nhân Nhân kiếm gần một vạn tệ.
Ở nhà còn mấy hũ mơ ngâm đường, hũ lớn, một hũ chỉ đựng năm sáu cân mơ ngâm.
Món mơ ngâm đường do Liễu Nhân Nhân vị khá ngon, nhưng Cố Thành ăn mấy thứ chua chua ngọt ngọt , một Liễu Nhân Nhân cũng chẳng ăn bao nhiêu.
Cô tặng hai hũ cho Liễu Nhị Tẩu, nhưng vì đang m.a.n.g t.h.a.i nên chị dâu cũng dám ăn nhiều.
Sau cơ hội, cũng thể đến chỗ Lý Đại Nương hỏi xem, liệu thể dùng mơ ngâm đường đổi lấy ít vật tư khác .
Mơ ngâm đường giá vốn cao, đổi lấy chút vật tư nào cũng thiệt.
Không chỉ cô , nhà đẻ của Liễu Nhị Tẩu cũng thu kha khá. Trứng gà nhà Liễu Nhân Nhân còn nhiều, nên về đều trực tiếp dùng lương thực để đổi.
Tính , cũng đổi gần một trăm tám mươi cân bột ngô.
Thoáng cái, kỳ nghỉ của Liễu Nhân Nhân kết thúc, học kỳ mới bắt đầu.
Kỳ nghỉ đông và nghỉ hè thời giống với đời , nghỉ hè dài tới hai tháng.
Học kỳ mới, do thời tiết năm nay bất thường, ai cũng năm nay đói kém, cơm còn chẳng đủ ăn, thì học hành nỗi gì.
Vì , học sinh của học kỳ tăng mà còn giảm, trường mất hai học sinh, chỉ còn hai mươi em.
mà, khi khai giảng, Liễu Nhân Nhân dạy học nửa tháng thì trường cho nghỉ.
Thời gian nghỉ cũng ngắn, bởi vì trong làng sắp bắt đầu vụ thu hoạch mùa thu.
Lương thực là mạch sống của nông dân, những ngày quan trọng như vụ thu hoạch mùa thu, cả làng đều quân.
Không chỉ trường học trong làng, mà trường ở công xã cũng cho nghỉ, chính là để gấp rút thu hoạch mùa màng.
Dù cho năm nay mùa màng ngoài đồng , nhưng chỉ cần lương thực thì vẫn còn hy vọng.
Một ngày khi thông báo vụ thu, trường học cho nghỉ.
Sắp sang tháng chín mà trời vẫn nóng như đổ lửa, hai hôm nay chỉ nóng mà còn oi bức đến khó chịu.
Chiều hôm đó, Liễu Nhân Nhân đang hái dưa hấu trong sân, dây dưa ngoài ruộng khô héo cả , nếu cứ để ngoài đó thì sẽ dễ hỏng.
Bảy quả dưa hấu lớn, mười lăm quả dưa lê, Liễu Nhân Nhân hái hết xuống, chuyển phòng chứa đồ để cất.
--------------------