Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 93: Thanh mai
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:34:41
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù thì căn nhà bên khu tập thể cũng dọn dẹp xong, nấu cơm , nhưng ở thì thành vấn đề.
Cố Thành Cố Viêm Viêm đang tự uống cháo, : "Anh sẽ cố gắng về sớm một chút."
Trong nhà chỉ vợ con, về xem một chút yên tâm.
Hôm , Cố Thành mới khỏi thì Liễu Nhị Tẩu tới.
Liễu Nhân Nhân bây giờ lười chẳng buồn chị nữa.
Liễu Nhị Tẩu bưng một cái rổ nhỏ, bên trong đựng đầy thanh mai.
Chị cầm một quả thanh mai c.ắ.n rôm rốp, ăn một cách ngon lành.
Liễu Nhân Nhân mà thấy ê cả răng, hỏi: "Ngon lắm ?"
Người là đói kén ăn đấy chứ, hoa quả để ăn nên thanh mai cũng nuốt trôi .
"Ngon phết đấy." Liễu Nhị Tẩu đưa một quả cho Liễu Nhân Nhân, "Em thử một quả ?"
Hôm qua nhà đẻ của chị mang một giỏ thanh mai tới, khác đều chua, nhưng chị ăn thấy khá ngon.
Mẹ chị thấy còn vui mừng một hồi lâu, chị thích ăn chua như , trong bụng chắc chắn là một thằng cu.
Liễu Nhân Nhân vô thức nhận lấy c.ắ.n một miếng...
Chua, chua đến mức hoài nghi nhân sinh.
Thật Liễu Nhị Tẩu nuốt trôi bằng cách nào.
Liễu Nhân Nhân hỏi chị : "Chị lấy nhiều thanh mai thế?"
Mua thì chắc là thể nào, chẳng ai mua loại thanh mai chua rụng răng về ăn.
ngọn núi gần thôn Liễu Gia cũng cây thanh mai.
Liễu Nhị Tẩu ngậm quả thanh mai trong miệng, rõ lời: "Nhà đẻ của chị hôm qua mang tới, núi bên đó nhiều thanh mai lắm."
Thứ chua quá, dân làng ai thích ăn, thanh mai thối núi cũng chẳng ai thèm.
Hơn nữa, thanh mai khai vị, dân làng vốn ăn đủ no, càng ăn thứ chua loét .
Lần chị thai, chị nghĩ thế nào mà gửi một giỏ thanh mai tới.
Thiếu chút nữa Khương Thúy Hoa tức c.h.ế.t, ai đến nhà khách mà tặng thứ của nợ chua loét chứ?
May mà Liễu Nhị Tẩu thích ăn thanh mai, Khương Thúy Hoa lúc mới gì.
Liễu Nhân Nhân thì trong lòng khẽ động, suy nghĩ một lát : "Thanh mai ở làng của nhà đẻ chị nhiều lắm ? Vậy em đổi một ít ?"
Liễu Nhị Tẩu ngẩn , hiểu hỏi: "Không em thích ăn ?"
Liễu Nhân Nhân chỉ c.ắ.n một miếng nhỏ, dám ăn thêm nữa.
Liễu Nhân Nhân ho khan hai tiếng: "... Thanh mai ăn trực tiếp thế thì chua thật, nhưng mà, em sách thấy , loại thanh mai nếu cho thêm chút đường ngâm, thành thanh mai ngâm đường thì chắc sẽ ngon hơn."
Cô thích ăn, nhưng thể bán cho hệ thống, loại thanh mai hoang dã giá cũng rẻ .
Liễu Nhị Tẩu chậc chậc hai tiếng: "Em bày vẽ cái gì."
Còn dùng đường để ngâm, đường là thứ quý giá bao? Theo chị thấy, chẳng bằng uống thẳng nước đường cho xong.
Liễu Nhân Nhân hỏi một nữa: "Chị cứ là đổi ?"
"Em thật sự lấy thanh mai ." Liễu Nhị Tẩu thấy cô thật, bèn "hầy" một tiếng, "Không cần lấy đồ đổi , để hôm nào chị bảo cả mang thêm một giỏ qua cho em là ."
Thanh mai ở làng của nhà đẻ chị nhiều vô kể, vốn chẳng đáng tiền, Liễu Nhị Tẩu cũng ngại dùng thanh mai để đổi lấy thứ gì.
Liễu Nhân Nhân ngẫm nghĩ : "Một giỏ đủ , chị cứ bảo mang nhiều một chút qua đây, em cũng để chịu thiệt , em dùng trứng gà để đổi."
Liễu Nhân Nhân còn tuồn trứng gà ngoài nữa, nhưng trong nhà vẫn còn tích hai ba trăm quả, cô còn đang định đến chỗ Lý Đại Nương hỏi xem thể dùng trứng gà đổi một ít lương thực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-93-thanh-mai.html.]
"Em cần nhiều thanh mai thế ăn hết ?" Liễu Nhị Tẩu kinh ngạc hỏi.
Chị ăn thanh mai cũng chỉ là để đỡ thèm, thứ đó ăn nhiều cho sức khỏe.
Liễu Nhân Nhân ha ha cho qua chuyện: "Em cũng là đầu thanh mai ngâm đường, mà thành công ngay , chắc là thử mấy mới , chị đừng quan tâm, dù thì em cũng việc cần dùng."
"Vậy , hôm nào chị bảo cả mang mấy sọt qua." Liễu Nhị Tẩu tặc lưỡi, thầm nghĩ, cô em chồng của đúng là thật.
Trứng gà trong nhà ăn hết, còn thừa để đổi thanh mai, cái gì mà thanh mai ngâm đường.
Phải mà là nhà khác, con dâu nhà nào dám quậy như chứ! Thể nào cũng mắng cho c.h.ế.t mất.
Liễu Nhân Nhân hái đầy một rổ cà tím, bê một chiếc bàn nhỏ đặt mái hiên, đặt thớt lên , chuẩn thái cà thành sợi để phơi khô.
Liễu Nhị Tẩu bên cạnh, ăn mận xanh, tán gẫu với Liễu Nhân Nhân về những chuyện vặt vãnh trong thôn, một tay bà chỉ về phía trường học bên ngoài sân.
Bà hóng hớt: "Em đoán xem lúc nãy chị qua đây thấy ai nào?"
Liễu Nhân Nhân ngẩng đầu lên, : "Giang Tri Thanh?"
Giang Tri Thanh nuôi thỏ ở trường học, thường xuyên đến trường cũng gì lạ.
"Lần ." Liễu Nhị Tẩu thần bí : "Chị thấy em họ Hồng Mai của em ."
Liễu Nhân Nhân chẳng mấy hứng thú: "Cô đến gì?"
Thật lòng mà , lẽ do nguyên chủ từng tổn thương bởi những lời đồn thổi, nên hứng thú với mấy chuyện lê đôi mách trong thôn, thậm chí còn phản cảm.
Liễu Nhị Tẩu thích chia sẻ chuyện phiếm với khác, bà càng càng hăng: "Ôi dào, còn gì nữa, chắc chắn là đến giúp Giang Tri Thanh nuôi thỏ . Thật , trong thôn sớm ngấm ngầm bàn tán, Hồng Mai để ý Giang Tri Thanh , chị lo cho nó quá mất."
Giang Tri Thanh là tệ, nhưng để mắt đến Hồng Mai, Liễu Hồng Mai cứ đơn phương như , chắc chắn cho danh tiếng của cô .
Có điều, con bé đó cũng bướng bỉnh thật, nhà cho nó tiếp xúc với Giang Tri Thanh, nhưng nó tự lén lút chạy giúp việc.
Liễu Nhị Tẩu đây thấy Hồng Mai là một đứa trẻ khá ngoan ngoãn, còn từng nghĩ đến việc mai cho nó, ngờ cô bé cũng to gan thật.
Liễu Nhân Nhân mà xen , thầm nghĩ, trừ khi Giang Tri Thanh về thành phố, nếu chuyện lấy vợ ở nông thôn là sớm muộn mà thôi.
Cuộc sống một , ai cũng chịu đựng nổi.
Liễu Nhị Tẩu lải nhải xong chuyện của Liễu Thanh Mai, liền đổi chủ đề, cùng Liễu Nhân Nhân hóng chuyện nhà con dâu nào trong thôn chui rừng cây nhỏ với , nhà quả phụ nào câu dẫn đàn ông thôn khác...
Kể đầu đuôi, chỉ là thật giả.
Ăn hết mận xanh, Liễu Nhị Tẩu mới ngậm miệng , phủi m.ô.n.g định về: "Chị về đây, về sẽ nhắn cho bên nhà đẻ, bảo họ hái ít mận xanh gửi qua đây sớm."
Liễu Nhân Nhân : "Cố gắng hái nhiều một chút ạ, em vội."
Phơi xong một mẹt cà tím khô, Liễu Nhân Nhân hái một rổ đậu đũa để phơi.
Nhà cũng ăn nhiều rau xanh, rau ăn hết , nếu hái xuống sẽ già mất.
Lần phơi hoa quả, đào khô, sung khô và mận khô.
Sau khi phơi khô, cộng chỉ bảy tám cân hoa quả khô.
Liễu Nhân Nhân cất trong tủ tích trữ, để dành cho Cố Viêm Viêm mài răng.
Đến tối, trời sắp sập tối mà Cố Thành vẫn về.
Cũng tối nay về nhà .
Buổi tối Liễu Nhân Nhân nấu cơm, liền mua mì sợi cán tay trong hệ thống, nấu một bát mì đơn giản để ăn.
Nghĩ đến Cố Thành, Liễu Nhân Nhân mua thêm một phần treo giếng.
Nếu Cố Thành về, sẽ nấu cho một bát mì.
--------------------