Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 419: Xuất huyết sau sinh
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:42:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không còn cách nào khác, Liễu Nhân Nhân c.ắ.n răng kiên trì, môi cũng cô c.ắ.n đến bật máu.
Cố gắng ép ăn chút gì đó để bổ sung thể lực, một tiếng , bụng vẫn chẳng động tĩnh gì.
Đến lúc , bác sĩ cũng trở nên vô cùng lo lắng, đứa bé mà cứ mãi sẽ thiếu oxy mà ngạt thở.
Liễu Nhân Nhân cũng ý thức tình hình của mấy lạc quan, cuối cùng, cô kéo tay y tá, giọng yếu ớt hụt : " uống chút gì đó..."
Cuối cùng Liễu Nhân Nhân vẫn uống t.h.u.ố.c Bắc, do tác dụng tâm lý , uống xong thuốc, Liễu Nhân Nhân thêm chút sức lực.
Bác sĩ cũng nhen nhóm hy vọng: "Thấy đầu của đứa bé ."
Liễu Nhân Nhân lúc thần trí rõ, mơ mơ màng màng dồn chút sức lực cuối cùng.
Sau đó, cô ngất ...
Bên ngoài phòng phẫu thuật.
Không qua bao lâu, chỉ thấy một tiếng "oa"...
Đứa bé cuối cùng cũng đời, cả ba đứa trẻ đều chào đời bình an.
Vui mừng bao lâu, Khương Thúy Hoa lo lắng cho con gái.
Sau khi sinh xong, Liễu Nhân Nhân vẫn mãi ở trong phòng phẫu thuật .
Một lúc lâu , bác sĩ mới báo cho họ , sản phụ băng huyết.
Khương Thúy Hoa sợ đến hồn bay phách lạc: "Bác sĩ ơi, xin hãy cứu lấy con gái ..."
Lời còn hết, nữ bác sĩ : "Nói cũng lạ, sản phụ xuất huyết bao lâu thì tự cầm ."
Nữ bác sĩ đỡ đẻ cho ít sản phụ, nhưng tình huống thế là đầu tiên bà gặp, đúng là một kỳ tích.
Chỉ thể là Liễu Nhân Nhân mạng lớn.
Cố Thành thì khẽ thở phào một : "Bác sĩ, vợ bây giờ thế nào ạ?"
Nữ bác sĩ thở dài: "Mất m.á.u quá nhiều, sản phụ hôn mê , nhưng qua cơn nguy kịch. Lần tổn hại đến thể, bồi bổ cho thật ."
Dù nữa, một lúc sinh ba đứa con mà kết quả như là .
Liễu Nhân Nhân hôn mê suốt một ngày một đêm mới tỉnh .
Lúc tỉnh , cô chỉ cảm thấy cơ thể vô cùng yếu ớt, đến sức để động một ngón tay cũng .
Trong phòng bệnh ai khác, chỉ Cố Thành ở bên cạnh trông chừng cô, đang gục bên giường ngủ.
Anh ngủ nông, Liễu Nhân Nhân cử động là liền tỉnh.
Ngẩng đầu lên, liền thấy Liễu Nhân Nhân tỉnh.
"Em thấy ?"
Liễu Nhân Nhân chỉ thốt một chữ: "Đau..."
Đau thật sự, chỗ nào cũng đau.
Ánh mắt Cố Thành dịu : "Bác sĩ em mất m.á.u quá nhiều, bên cũng rách nhẹ, mấy ngày viện."
Còn về chuyện đau... Cố Thành tuy đau lòng, nhưng cũng cách nào khác, tình huống chỉ thể ráng chịu vài ngày, đợi vết thương đỡ hơn là sẽ thôi.
Liễu Nhân Nhân gật đầu, ngủ cả một ngày, bụng đói cồn cào.
chẳng khẩu vị gì, chỉ uống chút nước, ăn hai miếng cháo kê lót .
Nghỉ một lúc lâu, đột nhiên nghĩ đến điều gì, Liễu Nhân Nhân hỏi Cố Thành: "Con ? Các con đều cả chứ?"
Cô nhớ hai đứa đầu , lúc sinh đứa thứ ba... Liễu Nhân Nhân lúc đó đau đến mức bây giờ còn chút ấn tượng nào.
Cố Thành: "Đừng lo, cả ba đứa đều khỏe mạnh, đang ở phòng bên cạnh, đang chăm sóc chúng."
Sợ phiền Liễu Nhân Nhân nghỉ ngơi nên để mấy đứa nhỏ ở trong phòng bệnh.
Liễu Nhân Nhân thì trái tim mới hạ xuống, tò mò hỏi: "Là con trai con gái ?"
Cố Thành khựng một chút: "...Lát nữa qua xem thử."
Lúc đó tình hình khẩn cấp, còn tâm trí để ý đến chuyện khác, thật sự Liễu Nhân Nhân sinh con trai con gái.
Nghĩ đến mấy đứa con, Liễu Nhân Nhân chút kích động: "Bế các con qua đây cho em xem với."
Lần sinh con thể là thập t.ử nhất sinh, Liễu Nhân Nhân suýt chút nữa mất mạng.
mà, liều cả mạng sống để sinh con, Liễu Nhân Nhân hề hối hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-419-xuat-huyet-sau-sinh.html.]
Cố Thành gật đầu: "Anh bế các con qua đây ngay."
Liễu Nhân Nhân yếu, lúc thật ngủ, nhưng nghĩ đến mấy đứa con, cô vẫn cố gắng gượng dậy tinh thần.
Không lâu , Cố Thành và Khương Thúy Hoa bế các con qua.
Ba đứa trẻ, đứa nào cũng là một cục bé xíu.
Cố Thành hai tay mỗi bên bế một đứa, Khương Thúy Hoa bế một đứa.
Bên cạnh Liễu Nhân Nhân một chiếc giường nhỏ, Khương Thúy Hoa cẩn thận từng li từng tí đặt đứa bé trong lòng lên giường.
Rồi đón lấy đứa bé tay trái của Cố Thành đưa cho Liễu Nhân Nhân xem.
Thật sự là một cục nhỏ xíu, gương mặt nhỏ nhắn nhăn nheo, còn lớn bằng lòng bàn tay của Liễu Nhân Nhân.
Khương Thúy Hoa giải thích: “Sinh ba thì vóc dáng sẽ nhỏ hơn một chút, đều chỉ bốn cân thôi, bác sĩ vấn đề gì, nuôi một thời gian là khỏe thôi.”
Lúc Cố Viêm Viêm chào đời, nặng hơn sáu cân, ba đứa sinh ba chắc chắn thể so .
như cũng lắm , trẻ sơ sinh chào đời, nặng bốn cân thật cũng là nhẹ.
Phụ nữ ở nông thôn sinh con, cho dù chỉ sinh một đứa, cũng nhiều đứa chỉ hơn bốn cân một chút.
Liễu Nhân Nhân hỏi Khương Thúy Hoa: “Mẹ, là bé trai bé gái?”
Nhắc tới chuyện , Khương Thúy Hoa mặt mày tươi rói : “Nhân Nhân , con sinh ba thằng cu, cả ba đều là con trai!”
Con gái bà đúng là bản lĩnh, một sinh luôn ba thằng nhóc.
Mấy mụ đàn bà ở quê mà con gái bà đẻ khéo thế , thì mà ghen tị c.h.ế.t bà .
Liễu Nhân Nhân sững sờ: “...Cả ba đều là con trai.”
Khương Thúy Hoa híp mắt : “ , đều là thằng chống gậy.”
Liễu Nhân Nhân: “...”
Không hiểu tại , trong lòng cô một dự cảm lành.
Ba thằng nhóc... mà quậy phá, thì chẳng sẽ lật tung cả nóc nhà lên , Liễu Nhân Nhân nghĩ thôi thấy đau đầu.
Đang nghĩ ngợi, thằng nhóc mà Khương Thúy Hoa đang bế tay bỗng "oa" một tiếng ré lên.
Nó , hai đứa còn cũng theo.
Trong phút chốc, phòng bệnh trở nên hỗn loạn.
Với tình trạng sức khỏe của Liễu Nhân Nhân, tạm thời cô thể bế con .
Cố Thành cũng dỗ trẻ con: “Mẹ, chúng nó đói ?”
“Chắc là , cũng hai ba tiếng ăn gì.”
Một Khương Thúy Hoa cũng chút luống cuống tay chân: “Thôi bế về cho b.ú .”
Ba đứa cháu ngoại thì thật đấy, nhưng mà, Khương Thúy Hoa trông chúng một ngày.
Mới phát hiện ba đứa trẻ thật sự dễ trông, chỉ cần một đứa , là hai đứa còn cũng sẽ theo.
Cái âm thanh đó... Khương Thúy Hoa cả một ngày, đầu óc sắp nổ tung đến nơi.
Hơn nữa, ba đứa trẻ trông sàn sàn như , còn để ý lúc nơi, nếu sẽ chẳng nhớ đứa nào b.ú , đứa nào .
Liễu Nhân Nhân tổn hại sức khỏe, trong thời gian ngắn chắc chắn thể cho con b.ú .
Mấy đứa nhỏ đành uống sữa bột .
Liễu Nhân Nhân vẫn mấy đứa nhỏ.
Khương Thúy Hoa sợ mấy đứa nhỏ ồn ảnh hưởng đến cô nghỉ ngơi, nên bế chúng sang phòng khác cho bú.
Nói chuyện lâu như , Liễu Nhân Nhân khá mệt.
Chẳng mấy chốc ngủ .
Để Liễu Nhân Nhân nghỉ ngơi cho , mấy ngày tiếp theo, Khương Thúy Hoa cũng để Liễu Nhân Nhân lo lắng chuyện của mấy đứa nhỏ.
Chỉ ban ngày, bà mới bế mấy đứa nhỏ qua cho Liễu Nhân Nhân ngắm một lát.
Lần sinh thật sự khiến Liễu Nhân Nhân tổn hao nguyên khí nặng nề, nghỉ ngơi bốn năm ngày mà vẫn còn yếu lắm.
--------------------