Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 405: Bán công việc

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:41:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Thúy Hoa vất vả mấy ngày, lúc quả thật mệt.

 

Tắm xong, bà ngả lưng xuống giường là ngủ .

 

“Mẹ ngủ ?” Cố Thành dọn dẹp xong nhà bếp, thấy Liễu Nhân Nhân từ phòng Khương Thúy Hoa , bèn nhỏ giọng hỏi một câu.

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Ngủ , đường chắc chắn là mệt lắm.”

 

Trời sắp tối, cũng chuyện gì khác, Cố Thành dìu Liễu Nhân Nhân lên lầu.

 

Nghĩ một lát, lo lắng : “Hay là chúng đổi phòng với nhé? Bụng em lớn thế , lên cầu thang cũng tiện.”

 

“Không cần .” Liễu Nhân Nhân bây giờ quen ở tầng hai, dọn tới dọn lui.

 

“Em chỉ là nặng hơn chút thôi, lên cầu thang tốn sức .”

 

Liễu Nhân Nhân tuy bụng lớn, nhưng hành động hề hạn chế.

 

Sau nếu thật sự bất tiện thì đổi phòng cũng muộn.

 

Hôm .

 

Khoảng bảy giờ, Liễu Nhân Nhân mới thức dậy.

 

Phụ nữ t.h.a.i buồn ngủ, từ lúc mang thai, Liễu Nhân Nhân gần như đều dậy giờ .

 

Vệ sinh cá nhân xong, cô qua phòng bên cạnh gọi Cố Viêm Viêm dậy.

 

Hai con xuống lầu, bàn dọn sẵn bữa sáng.

 

Vốn tưởng là Cố Thành , giây tiếp theo, Khương Thúy Hoa đeo tạp dề từ trong bếp bước .

 

“Dậy ? Mau ăn sáng .”

 

Liễu Nhân Nhân “Ồ” một tiếng: “Mẹ, dậy sớm thế, Cố Thành ạ?”

 

“Người lớn tuổi đều ít ngủ, sáu giờ dậy .”

 

Khương Thúy Hoa ở yên , khi thức dậy, bà dọn dẹp sơ qua nhà cửa nấu bữa sáng.

 

“Con rể ăn sáng xong là đến đơn vị .”

 

Bữa sáng Khương Thúy Hoa khá thanh đạm.

 

Cháo kê, bánh màn thầu bột ngô, còn xào thêm hai món ăn kèm.

 

Cải thìa và khoai tây thái sợi.

 

Liễu Nhân Nhân xuống lấy một cái màn thầu ngô bắt đầu gặm, ăn : “Mẹ, lát nữa con đến hợp tác xã , Viêm Viêm cũng đến nhà trẻ, ở nhà một nếu thấy buồn chán thì cứ bảo Nhị Tẩu dẫn ngoài dạo một vòng.”

 

“Ban ngày chị sẽ qua nhà bên cạnh phụ giúp chút việc, chuyện gì thì thể qua đó tìm chị ...”

 

Khương Thúy Hoa híp mắt : “Mẹ , con dâu thứ hai hôm qua với , con yên tâm , lớn từng , chẳng lẽ còn lạc chắc?”

 

“À đúng , trưa nay các con đều về nhà ăn cơm nhé, mới với con rể .”

 

Ngày nào cũng ăn ở nhà ăn tập thể tốn kém bao.

 

tiền và tem phiếu đó, tự ở nhà cũng một bữa thịnh soạn !

 

Liễu Nhân Nhân từ chối, cô đúng là ăn ở nhà ăn đến ngán .

 

“Mẹ, trong bếp bột mì trắng và gạo, đừng tiết kiệm quá.”

 

Khương Thúy Hoa quen tiết kiệm, trong mắt bà, bình thường thể ăn no bụng lắm .

 

Gạo ngon và bột mì trắng, thỉnh thoảng ăn một .

 

Vừa ở trong bếp, Khương Thúy Hoa thấy chum gạo và vại bột nhà con gái đều đầy ắp.

 

ngay cuộc sống của con gái bây giờ ngày càng hơn.

 

Khương Thúy Hoa “Hầy” một tiếng: “Mẹ , trưa nay sẽ màn thầu bột mì trắng cho các con ăn.”

 

Nghĩ đến chuyện con gái lát nữa .

 

Khương Thúy Hoa mở túi hành lý mang đến hôm qua, lẩm bẩm : “Hai hũ mật ong và măng khô là Tam Tẩu của con bảo mang cho các con ăn, còn ...”

 

Khương Thúy Hoa lôi từ trong túi hành lý một cái túi lưới lớn, tiếp: “Bên trong đựng nấm khô, đường đỏ táo đỏ, hai miếng thịt muối, mạch nha, rau khô, tất cả những thứ đều mang đến cho các con và Viêm Viêm ăn.”

 

Liễu Nhân Nhân thấy , mí mắt giật giật: “Mẹ, đến đây một , cần gì mang nhiều đồ như ạ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-405-ban-cong-viec.html.]

Khương Thúy Hoa ngẩng đầu lên, : “Có gì , Tam Ca của con tiễn lên tàu, khi đến thành phố Thanh, Nhị Tẩu của con ga đón , đều là họ xách đồ giúp , mệt.”

 

Chỉ ngần đồ, Khương Thúy Hoa còn chê ít đấy.

 

đảo cũng giống như ở trong thành phố, ăn gì cũng bỏ tiền mua.

 

Bà mang thêm chút đồ, chẳng thể giúp con gái tiết kiệm thêm chút tiền ?

 

Cuối cùng, khi thấy Khương Thúy Hoa còn mang theo cả khẩu phần lương thực của , năm mươi cân bột ngô.

 

Liễu Nhân Nhân nhịn mà khóe miệng giật giật, cuối cùng cũng gì.

 

Ăn sáng xong, Liễu Nhân Nhân liền .

 

Trên đường , cô gặp Mã Quế Lan ngoài mua thức ăn.

 

“Nhân Nhân , em t.h.a.i mấy tháng ?”

 

Một thời gian gặp, Mã Quế Lan chỉ cảm thấy bụng của Liễu Nhân Nhân to kinh khủng.

 

Liễu Nhân Nhân thản nhiên : “Sắp sáu tháng .”

 

Mã Quế Lan Liễu Nhân Nhân m.a.n.g t.h.a.i đôi: “Đã đến bệnh viện khám ?”

 

Không nhiều chuyện, đây, Du Tiểu Tú ở khu tập thể cũng mang thai, bụng cũng to hơn bình thường nên nghi là t.h.a.i đôi.

 

Đến lúc sinh mới phát hiện, cô vốn dĩ hề m.a.n.g t.h.a.i đôi.

 

Là do Du Tiểu Tú bình thường ăn quá nhiều, khiến đứa bé trong bụng quá cân.

 

Lúc sinh khổ sở vô cùng, ròng rã cả ngày lẫn đêm mới sinh một con trai mập mạp, nặng hơn tám cân!

 

May mà tròn con vuông, nhưng Du Tiểu Tú cuối cùng vẫn tổn hại sức khỏe.

 

Bồi bổ mấy tháng trời mà cơ thể vẫn hồi phục .

 

Giờ vẫn còn đang ở nhà tịnh dưỡng.

 

Liễu Nhân Nhân nhướng mày : “Khám , bác sĩ là t.h.a.i đôi.”

 

“Haiz, là t.h.a.i đôi thì , Nhân Nhân , em đừng trách chị dâu nhiều lời.” Nếu vết xe đổ của Du Tiểu Tú.

 

Mã Quế Lan cũng sẽ nghĩ nhiều.

 

Liễu Nhân Nhân gì, thật quen , cái bụng to thế , mười thấy thì đến chín sẽ hỏi tới hỏi lui y như Mã Quế Lan.

 

Mã Quế Lan cũng nhận lỡ lời, bèn gượng gạo: “Nhân Nhân , bụng em to thế , ngày nào cũng chắc vất vả lắm.”

 

“Nếu em nghỉ ngơi thì cứ với chị một tiếng, chị thể ca cho em bất cứ lúc nào…”

 

Ngừng một lát, Mã Quế Lan thêm: “Chỉ là giúp một tay thôi, lấy tiền .”

 

thật sự ý định kiếm tiền, chỉ là thấy Liễu Nhân Nhân bụng mang chửa vất vả, giúp đỡ một tay.

 

thì cô cũng việc , lúc nào cũng rảnh.

 

Nhắc đến chuyện , thật Liễu Nhân Nhân cũng đang định tìm Mã Quế Lan để bàn về công việc.

 

Suy nghĩ một lát, Liễu Nhân Nhân : “Chị dâu, một chuyện em bàn với chị một chút.”

 

Mã Quế Lan: “Chuyện gì thế, em cứ .”

 

Liễu Nhân Nhân cũng vòng vo nữa, thẳng: “Cái bụng của em… quả thật tiện, gần đây em đang suy nghĩ, nên bán công việc .”

 

Mã Quế Lan giật : “... Cái gì, em bán công việc ?”

 

thật sự ngờ Liễu Nhân Nhân ý định , thời buổi một công việc khó khăn bao?

 

Hơn nữa, phụ nữ nào mà mang thai? Dù việc thì cũng sinh con chứ, đúng ?

 

Người vì m.a.n.g t.h.a.i mà bán việc đúng là thường thấy.

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Vâng ạ, chăm hai đứa con, chắc cũng thời gian , thà bán thẳng công việc còn hơn.”

 

Quan trọng nhất là, trong nhà thiếu chút tiền lương của cô.

 

Đã điều kiện, Liễu Nhân Nhân vẫn chăm sóc con cho .

 

Công việc mà, đợi bọn trẻ lớn hơn một chút, cơ hội tìm việc mới cũng .

 

Mã Quế Lan bừng tỉnh ngộ: “Hai đứa trẻ đúng là dễ chăm.”

 

 

 

Loading...