Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 398: Sinh con

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:40:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cho nên, buổi tối Liễu Nhân Nhân ở nhà một cũng sẽ vấn đề gì.

 

Hơn nữa, còn Cố Viêm Viêm mà.

 

Thằng bé cũng xem như hiểu chuyện .

 

Chưa đến chuyện khác, lỡ như Liễu Nhân Nhân thật sự chuyện gì ngoài ý , Cố Viêm Viêm cũng thể giúp gọi .

 

Liễu Nhị Tẩu một tiếng: “Cũng , dù chuyện gì em cứ với chị, đừng ngại.”

 

Chị bình thường chỉ chút việc nhà, xuể.

 

Còn ......

 

Liễu Nhị Tẩu nghĩ đến gì đó, : “Hôm nay Tường Vi đồng chí đến tìm chị, chị nhà cô giúp việc.”

 

Dương Tố Cần về thủ đô .

 

Trước đó, bà đúng là mời Phùng Tiểu Tiên đến nhà giúp việc.

 

Phải nhỉ, một tháng ba mươi ba đồng tiền lương, công việc nhẹ nhàng.

 

Phùng Tiểu Tiên đương nhiên sẽ từ chối công việc như .

 

Lúc đầu cũng , nhưng mà......

 

Nghe giọng điệu của Trịnh Tường Vi, Phùng Tiểu Tiên từ khi chồng cô rời .

 

Lập tức đổi thành một khác, cậy quan hệ với Dương Tố Cần.

 

Việc nhà thì thôi.

 

Còn thường xuyên tự ý bậy, buổi tối bế Dương T.ử San .

 

Còn nữa, Trịnh Tường Vi , Phùng Tiểu Tiên thỉnh thoảng còn ăn vụng đồ bổ của cô .

 

Có một , Trịnh Tường Vi tận mắt thấy, đối phương đang ở trong bếp ăn vụng canh gà bong bóng cá hầm xong, còn trực tiếp cầm đũa khuấy tới khuấy lui trong nồi đất.

 

Trịnh Tường Vi buồn nôn c.h.ế.t , thì cô còn phục, bảo chỉ là giúp nếm thử mùi vị.

 

Nếu ngay cả nấu cơm cũng như , Trịnh Tường Vi thật sự chịu nổi.

 

Cho nên, cô mới mong Liễu Nhị Tẩu giúp việc.

 

Liễu Nhân Nhân tiện gì: “Nhị Tẩu, nếu chị thì cứ ạ.”

 

Liễu Nhị Tẩu “chậc” một tiếng: “Em gái đừng hiểu lầm, công việc bên em chị chắc chắn sẽ tiếp tục , chỉ là…”

 

Ngừng một chút, Liễu Nhị Tẩu giải thích: “Em cũng , chị ở quê quen việc đồng áng , chút việc nhà đối với chị mệt.”

 

“Chị chỉ nghĩ là… nếu thể, việc của cả hai nhà chị đều thể , dù cũng ở ngay sát vách, chị chạy qua chạy mấy chuyến là .”

 

“Đến lúc đó, mỗi nhà chị sẽ lấy ít tiền một chút.”

 

Liễu Nhân Nhân ngẩn : “… Nhị Tẩu, chỉ cần chị thấy mệt là ạ.”

 

Chị nhiều việc, cũng cần Liễu Nhị Tẩu ở nhà suốt.

 

Liễu Nhị Tẩu híp mắt : “Nếu Tường Vi đồng chí đến tìm chị, chị sẽ như .”

 

Cố Thành vẫn về, Liễu Đại Tẩu đảo hơn một tháng, cũng đến lúc về .

 

Liễu Nhân Nhân bụng lớn, tiện tiễn Liễu Đại Tẩu.

 

Giống như , Liễu đại ca đưa chị đến ga tàu hỏa Thanh Thị.

 

Liễu Nhị Tẩu là chị em dâu, cũng tiễn một chuyến.

 

“Ngày mai chị đưa chị bến tàu về luôn,” Liễu Nhị Tẩu .

 

Liễu Đại Tẩu cuối cùng cũng chịu về, chỉ Liễu Nhân Nhân mà Liễu Nhị Tẩu cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Khoảng thời gian , Liễu Đại Tẩu thỉnh thoảng đến tìm bọn họ, mượn đồ thì cũng là bắt bọn họ giới thiệu việc .

 

Liễu Nhị Tẩu sắp phiền c.h.ế.t , chị bây giờ đúng là kiếm tiền, nhưng chẳng đơn vị chính thức nào.

 

Ngoài tiền , các loại phúc lợi khác đều .

 

Liễu Đại Tẩu mượn chị đủ thứ tem phiếu, chị thật sự .

 

Bên Liễu Nhân Nhân cũng , may mà Cố Thành ở nhà, Liễu Đại Tẩu tìm , bất đắc dĩ, đành về .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-398-sinh-con.html.]

 

Lương thực chị mang theo cũng sắp ăn hết, nếu về nữa thì sẽ mua lương thực để ăn.

 

Liễu Nhân Nhân tiện tiễn Liễu Đại Tẩu, chỉ nhờ Liễu Nhị Tẩu mang giúp một ít đồ cho chị .

 

Một túi hải sản khô, một túi hoa quả sấy, còn hai mươi quả trứng gà luộc.

 

Thời tiết càng ngày càng nóng.

 

Sáng sớm hôm , Liễu Nhân Nhân bộ đến hợp tác xã nóng toát cả mồ hôi.

 

“Nhân Nhân , cháu bụng to như , cứ .” Vương Thẩm T.ử thấy Liễu Nhân Nhân vác cái bụng lớn, nhịn nhắc một câu.

 

Liễu Nhân Nhân phụ trách quầy bán quần áo, vải vóc và cả mỹ phẩm.

 

Buổi sáng mấy khách, việc cũng ảnh hưởng gì.

 

Liễu Nhân Nhân cũng là ngại ngùng: “Thím ơi, cháu mỏi sẽ ạ.”

 

Cái bụng của cô, lâu thoải mái, mà lâu cũng chẳng dễ chịu.

 

Cứ một lát một lát mới .

 

Vương Thẩm T.ử chằm chằm bụng Liễu Nhân Nhân, tấm tắc khen: “Vẫn là cháu đẻ thật, một phát ngay hai đứa. Thím khoác lác , mấy thôn đảo cô con dâu nào sinh đôi cả.”

 

Đối với thế hệ , đương nhiên là hy vọng trong nhà con cháu đầy đàn.

 

Sinh đôi... bất kể là trai gái, đều là chuyện may mắn.

 

Liễu Nhân Nhân , m.a.n.g t.h.a.i đôi thì thật, nhưng quá vất vả.

 

Bây giờ cô chỉ bụng to, mà chân còn sưng nữa.

 

Đây mới hơn năm tháng thôi, chắc chắn sẽ còn những triệu chứng khác.

 

Tan , Liễu Nhân Nhân xách một con cá và một cân tôm to về nhà.

 

Về đến nhà, cô thấy cổng lớn mở.

 

Liễu Nhân Nhân còn tưởng Liễu Nhị Tẩu ở nhà, trong thì thấy Cố Thành đang nấu cơm trong bếp...

 

Liễu Nhân Nhân vui mừng: “Anh về lúc nào thế?”

 

Cố Thành đầu , liếc bụng của Liễu Nhân Nhân , mới : “Anh về chiều nay.”

 

Liễu Nhân Nhân mỉm : “Anh về là , em còn lo chuyện gì. Em hỏi Tiểu Hà mà chịu cho em tình hình của ...”

 

Miệng của Tiểu Hà đúng là kín như bưng, nhờ giúp việc gì thì hai lời, giúp ngay, nhưng hỏi thăm tin tức gì thì nửa lời cũng moi từ miệng .

 

“Xin , để em lo lắng.” Cố Thành tới đỡ lấy cô, chằm chằm bụng cô, “Hình như to một vòng .”

 

Liễu Nhân Nhân xuống ghế đẩu: “Vâng, em đến bệnh viện kiểm tra , các con đều khỏe cả, chỉ là... đúng như ý đấy, bác sĩ em m.a.n.g t.h.a.i đôi thật.”

 

Cố Thành cau mày hỏi: “Sinh đôi, lúc sinh nguy hiểm ?”

 

Trạm y tế quân khu thêm hai bác sĩ phụ khoa, nhưng điều kiện còn hạn chế.

 

Lỡ như... vẫn là đến bệnh viện ở thành phố Thanh sinh con thì an hơn.

 

Liễu Nhân Nhân lắc đầu: “Cũng giống như m.a.n.g t.h.a.i một đứa thôi, bác sĩ , ngày dự sinh thể sẽ sớm hơn mười ngày nửa tháng.”

 

Sinh đôi thường sẽ sinh sớm, nếu bụng to quá, đến lúc đó sẽ khó sinh.

 

Thật , trong lòng Liễu Nhân Nhân cũng lo lắng, thời buổi kỹ thuật y tế phát triển.

 

Sinh một đứa con như bước một chân Quỷ Môn Quan, huống chi là một lúc sinh hai đứa...

 

m.a.n.g t.h.a.i , cũng thể cần con, chỉ thể nghĩ thoáng một chút.

 

Cố Thành càng lo lắng hơn: “Đợi đến tháng lớn, đưa em đến thành phố Thanh.”

 

Liễu Nhân Nhân chút động lòng: “...Có bất tiện ?”

 

Nếu thể đến bệnh viện lớn sinh con, chắc chắn sẽ đảm bảo hơn.

 

Liễu Nhân Nhân m.a.n.g t.h.a.i hai đứa, vẫn là bệnh viện lớn đáng tin cậy hơn.

 

“Không ...” Cố Thành trầm ngâm , “Lúc nào rảnh sẽ đến thành phố Thanh một chuyến, mượn bạn một căn nhà, gần bệnh viện một chút.”

 

 

--------------------

 

 

Loading...