Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 334: Chè khoai môn nước đường
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:38:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiều hôm đó, Liễu Nhị Tẩu và Mã Quế Lan đều đến nhà Liễu Nhân Nhân.
Bàn bạc xem ngày mai chợ phiên thì nên chút gì mang chợ đổi đồ.
Sau mấy ngày suy nghĩ, Mã Quế Lan quyết định một ít hải sản ngâm sốt để bán.
Mùa cấm biển kết thúc, hai ngày nay, cô mua ít ốc biển, ngao, ốc móng tay các loại, chuẩn ngày mai mang chợ bán.
cô rành món hải sản ngâm sốt cho lắm.
Liễu Nhân Nhân bèn chỉ cho cô , còn đưa cho cô hai gói gia vị pha sẵn.
Mã Quế Lan cảm kích : "Đợi đổi đồ , chia cho cô hai phần."
Cô nghĩ đến việc bán lấy tiền, chỉ đổi một ít trứng gà, gạo mì, đồ khô các loại để phụ giúp gia đình.
Liễu Nhị Tẩu cũng rục rịch thử: "Em gái, chị gì ?"
Chị cũng chợ góp vui, vốn cũng định chút hải sản ngâm sốt...
Mã Quế Lan thì chị đổi ý khác , kẻo nhiều quá bán .
Liễu Nhân Nhân suy nghĩ : "Nhị Tẩu, là chị bán thạch đen với đậu hũ thần tiên ? Vừa , gửi lên một túi lá thạch đen và hạt thạch đen, chính là để cho chúng ăn đấy."
Nhà Liễu Nhân Nhân ít , cô lười chẳng đậu hũ thần tiên để ăn.
Thà mua hai que kem, hoặc nấu chút chè đậu xanh ăn cho đỡ mất công.
Liễu Nhị Tẩu hợp để món , cũng chẳng cần vốn liếng gì, đổi chút lương thực là cũng đủ cho chị và Liễu Diệp Diệp ăn no .
Liễu Nhị Tẩu ngượng ngùng : "Làm ? Thế còn em gái, em bán gì?"
Liễu Nhân Nhân chẳng để tâm, : "Nhị Tẩu, chị cần lo cho em , em bừa cái gì cũng ... Sáng nay em ngâm mấy cân gạo , chút đậu hũ gạo mang bán."
Đậu hũ gạo, khéo Liễu Nhân Nhân cũng đang thèm ăn.
Liễu Nhị Tẩu nghĩ một lát : "Được thôi, đợi chị đổi đồ, đến lúc đó cũng chia cho em mấy phần."
Liễu Nhân Nhân: "Nhị Tẩu, để em giúp chị..."
Liễu Nhị Tẩu đang thuê nhà của khác, chắc chắn tiện để bày vẽ những thứ .
Trước khi trời tối, hai bận rộn hai chậu đậu hũ thần tiên, hai thùng thạch đen.
Để qua một đêm cho đông , ngày mai thể kéo chợ bán.
Chỉ cần mang theo một hũ đường đỏ là .
Gạo ngâm xong, trong nhà cối xay đá, Liễu Nhị Tẩu liền giúp Liễu Nhân Nhân cùng xay bột gạo nước.
Xay xong bột gạo nước, cho thêm nước lạnh, nước vôi trong đổ nồi nấu.
Sau đó dùng đũa dài khuấy liên tục, đợi bột gạo chín thì vớt , cho chậu để nguội cho đông .
Đến sáng mai là thể mang chợ bán.
Chỉ dùng hết năm cân gạo, ước chừng chỉ hơn ba mươi bát đậu hũ gạo.
Liễu Nhân Nhân ngẫm nghĩ xem nên thêm món ăn vặt nào khác ...
Khoai tây chiên thì , để nguội sẽ ngon nữa.
Trong nhà vẫn còn khoai môn, Liễu Nhân Nhân nghĩ một lát, định bụng sáng mai sẽ gọt mấy củ khoai môn, thêm một nồi chè khoai môn sữa mang bán.
Ngày hôm , trời tờ mờ sáng, Liễu Nhân Nhân dậy bận rộn .
Cô chọn sáu củ khoai môn to để gọt vỏ, trong lúc nấu chè khoai môn, cô còn dùng một chiếc nồi đất nhỏ để thắng một nồi dầu ớt ăn kèm với đậu hũ gạo.
"Mẹ ơi..."
Cố Viêm Viêm ngủ dậy thấy Liễu Nhân Nhân , bèn tự mặc quần áo xuống lầu.
Liễu Nhân Nhân hỏi con: "Ăn đậu hũ gạo ?"
Cố Viêm Viêm ăn đậu hũ gạo bao giờ, tò mò hỏi: "Mẹ ơi, đậu hũ gạo ngon ạ?"
"Đi đ.á.n.h răng rửa mặt , đậu hũ gạo cho con ăn."
Vừa đồ ăn ngon, Cố Viêm Viêm liền lon ton chạy nhà vệ sinh đ.á.n.h răng rửa mặt.
Liễu Nhân Nhân pha cho bé một bát đậu hũ gạo nhỏ, trẻ con ăn cay nên chỉ cho muối, xì dầu, giấm thơm, nhỏ thêm vài giọt dầu mè và rắc một nhúm hành lá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-334-che-khoai-mon-nuoc-duong.html.]
Hương vị sẽ thanh đạm hơn một chút.
Cố Viêm Viêm c.ắ.n một miếng đậu hũ gạo, mắt sáng rỡ: "Mẹ ơi, ngon ạ."
Liễu Nhân Nhân mỉm , cô ngay là Cố Viêm Viêm sẽ thích mà.
Cậu nhóc kén ăn, món gì cũng thích, đặc biệt là những món ăn mới lạ, bao giờ khác mất hứng cả.
Liễu Nhân Nhân múc cho bé một bát chè khoai môn sữa.
Món ăn ngọt dẻo, Cố Viêm Viêm càng thích, ăn đến độ đôi mắt híp cả .
Liễu Nhân Nhân cũng ăn một bát lót .
Không cần ăn quá no, lát nữa thể mua thứ khác ở chợ ăn.
Đến giờ, Liễu Nhị Tẩu kéo xe ba gác đến tìm cô.
Hôm nay Cố Thành và Liễu Nhị Ca đều ở đây, chỉ dựa hai họ, xe ba gác thì chắc chắn mang nổi.
Chuyển đồ lên xe ba gác, Liễu Nhân Nhân đóng cổng lớn .
Vừa định xuất phát, cổng lớn nhà bên cạnh mở .
Dương Tố Cần định ngoài, thấy cảnh nhà Liễu Nhân Nhân, mặt đầy kinh ngạc hỏi: "...Các cô đây là chuẩn chợ bán đồ ?"
Liễu Nhân Nhân gật đầu, thuận miệng hỏi: "Vâng ạ dì, dì cũng chợ mua đồ ạ? Hay là để cháu đưa dì nhé?"
Nghĩ bụng Dương Tố Cần đầu chợ, chắc là đường.
Dương Tố Cần vội vàng lắc đầu: "Không cần , hẹn với khác , cô đưa cùng."
Liễu Nhân Nhân bèn .
Đợi xa hơn một chút, Liễu Nhị Tẩu nhịn với Liễu Nhân Nhân: "Bà chồng của đồng nghiệp em là thành phố ?"
Chị gặp Dương Tố Cần mấy , nhỉ... Liễu Nhị Tẩu luôn cảm thấy đối phương mắt mọc đỉnh đầu, thích dùng lỗ mũi .
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Là ở thủ đô."
Liễu Nhị Tẩu thở dài: "Thảo nào, chúng là dân quê lên, chắc chắn là lọt mắt của bà ."
Liễu Nhân Nhân tỏ thái độ gì: "Nhị Tẩu, chúng cứ sống cuộc sống của là ."
Không cô thái độ của Dương Tố Cần, chỉ là, Liễu Nhân Nhân hề để tâm Dương Tố Cần thế nào.
Cách sống của mỗi giống , cần quá để ý đến suy nghĩ của khác.
Liễu Nhị Tẩu gật đầu: "Cũng , chúng cứ sống cuộc sống của là , cần so bì với thành phố gì..."
Người hàng xóm còn của Trịnh Tường Vi thì giống hai nhà họ.
Đó là một phó đoàn trưởng trong quân đội, tên là Lữ Lương Sơn, vốn dĩ cấp bậc phó đoàn trưởng đủ để xin một căn nhà sân riêng.
nhà thực sự quá đông , ngoài hai vợ chồng còn bảy đứa con.
Con cái đông, già và em chồng trong nhà cũng đến khu gia đình quân nhân để phụ giúp trông con.
Quân khu vẫn đang trong giai đoạn phát triển, sẽ dần dần tuyển thêm tân binh để mở rộng quy mô.
Vì , khu gia đình quân nhân hiện tại ít nhà bỏ trống.
Gia đình đó bèn xin cấp , tạm thời ở trong căn nhà nhỏ .
Liễu Nhân Nhân bận , giao thiệp nhiều với gia đình đó, chỉ sơ qua tình hình.
Trịnh Tường Vi cũng gần giống cô.
mà, khi Dương Tố Cần đến khu gia đình quân nhân, qua khá nhiều với nhà đó, chợ , chắc cũng là hẹn cùng với nhà họ.
Liễu Nhân Nhân đoán sai.
Hai chị em dâu họ khỏi, Dương Tố Cần sang nhà bên cạnh tìm Phùng Tiểu Tiên.
Phùng Tiểu Tiên là vợ của Lữ Lương Sơn, năm nay ngoài ba mươi tuổi.
Điều kiện gia đình tuy khá giả gì, nhưng nhà Lữ Lương Sơn, thực sự cũng đều là thành phố.
Hôm nay chợ, Phùng Tiểu Tiên đặc biệt mặc một bộ quần áo mới màu đỏ, tóc cũng chải chuốt gọn gàng, còn thoa cả kem tuyết hoa.
--------------------