Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 314: Hái quả
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:38:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ hơn mười đứa, đều là mấy đứa trẻ ba bốn năm tuổi.
Người đông, tạm thời chỉ sắp xếp một , chính là Hứa Chân Chân.
Đây là một chuyện đối với Liễu Nhân Nhân.
Là quen cũ, giao Cố Viêm Viêm cho cô , Liễu Nhân Nhân cũng yên tâm.
Hứa Chân Chân hôm nay gọi Liễu Nhân Nhân , bàn với cô một chuyện: "Trường học của quân đội tổ chức cho học sinh đến vườn cây ăn quả hái trái cây, bọn trẻ ở nhà trẻ cũng cùng xem thử."
" nghĩ bọn trẻ còn nhỏ, vẫn là để phụ các chị tự dẫn thì sẽ an hơn một chút."
Nếu một cô trông hết , một câu khó thì, trong nhà trẻ là con của cán bộ quân đội, xảy chuyện gì cô cũng gánh nổi trách nhiệm .
Liễu Nhân Nhân ngẩn : "...Hái quả? Khi nào?"
"Ngay ngày mai."
Liễu Nhân Nhân nghĩ cũng chuyện gì to tát, bèn : "Ngày mai , là Viêm Viêm nhà xin nghỉ một hôm nhé?"
Hứa Chân Chân khựng , ánh mắt lảng tránh : "Tốt nhất vẫn nên một chuyến, chuyện là do Tưởng lão sư đề xuất, chúng thì lắm."
Nếu thể , cô cũng sẽ mở lời với Liễu Nhân Nhân, thật chính Hứa Chân Chân cũng .
Liễu Nhân Nhân nhất thời nhớ là ai: "...Tưởng lão sư?"
" ..." Hứa Chân Chân , "Chính là vợ của Ngụy Lữ Trưởng, là để bọn trẻ trải nghiệm sự vất vả của nông dân, quên cội nguồn của ."
Cũng là do đảo nông trường, nếu sắp xếp cho bọn trẻ về nông thôn việc .
Liễu Nhân Nhân: "..."
Cái quái gì , một đứa trẻ ba bốn tuổi thì tham gia hoạt động gì chứ?
Hứa Chân Chân cũng cạn lời về chuyện , nhưng là vợ của Ngụy Lữ Trưởng, là quản lý của trường học, cô cũng tiện thẳng là đúng.
Suy nghĩ một lát, Liễu Nhân Nhân : " , để về xem ở hợp tác xã mua bán xin nghỉ ."
Về đến nhà, Cố Viêm Viêm ăn xong que kem đậu xanh, hai bàn tay dính nhớp nháp.
Cũng cần Liễu Nhân Nhân dạy, bé tự chạy nhà vệ sinh rửa tay, ở nhà thổi quạt điện một lúc.
Ở nhà bao lâu, bé ôm một quả bóng rổ, lon ton chạy ngoài chơi.
Liễu Nhân Nhân cũng quản bé, nhóc con quen với hầu hết bạn nhỏ trong khu gia đình .
Cho dù ở nhà trẻ, bây giờ cũng đến giờ cơm mới chịu về nhà.
Mở lá thư nhận , thư gửi từ quê nhà, trong thư ...
Làng Liễu Gia năm nay mưa thuận gió hòa, hoa màu trong ruộng phát triển , sân nhà Liễu Nhân Nhân, Liễu Lai Phúc đều trồng khoai lang.
Đợi đến vụ thu, thu hoạch khoai lang xong sẽ thành khoai lang khô gửi qua cho cô.
Còn nữa... nhân lúc đến vụ thu, Liễu Nhị Tẩu dẫn con đến đây thăm Liễu Nhị Ca.
Khương Thúy Hoa hỏi đảo tiện thuê nhà , nếu tiện thì bảo Liễu Nhân Nhân thư về.
Liễu Nhị Tẩu cũng ở quá lâu, nhiều nhất là mười ngày nửa tháng sẽ về.
Lúc ăn cơm tối, Liễu Nhân Nhân với Cố Thành về chuyện .
Cố Thành thẳng: "Nhà nhiều phòng như , cứ để Nhị Tẩu ở nhà , ở tầng một."
Liễu Nhân Nhân do dự: "...Liệu lắm ?"
Cũng ở một hai ngày, hơn nữa, lỡ như Liễu Đại Tẩu cũng đến thăm thì ?
Nếu Liễu Nhị Tẩu ở nhà , đến lúc đó, cũng khó mở lời bảo Liễu Đại Tẩu ngoài ở.
Cũng Liễu Nhân Nhân keo kiệt, nỡ cho họ ở , chỉ là, cô thích ngoài ở trong nhà, bất tiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-314-hai-qua.html.]
Hơn nữa, mối quan hệ giữa với chính là như , xa thì thơm, gần thì thối.
Ở chung lâu ngày cô sợ sẽ mâu thuẫn, lúc khi Liễu Nhân Nhân về nhà họ Liễu ở, Liễu Đại Tẩu cũng cho cô sắc mặt gì.
Cho nên, Liễu Nhân Nhân thà bỏ tiền thuê nhà cho họ, cũng họ ở trong nhà .
Chỉ là, Liễu Phụ Liễu Mẫu đối xử với cô , nhà phòng trống, Liễu Nhân Nhân cũng nỡ lòng nào cho họ ở.
Cố Thành cũng nghĩ như : "Nhà ở mà."
Có chỗ ở mà còn để họ ngoài thuê nhà, cũng ho gì.
Liễu Nhân Nhân đau đầu : "Chờ cô đến hẵng , đúng ..."
Liễu Nhân Nhân hỏi : "Anh chuyện trường học và nhà trẻ trong đơn vị tổ chức hoạt động hái quả ?"
Cố Thành sững sờ: "...Ai tổ chức ?"
"Nghe là vợ của Ngụy Lữ Trưởng, bảo là cho bọn trẻ trải nghiệm lao động." Liễu Nhân Nhân , "Trẻ con ở nhà trẻ cũng , em vốn còn định xin cho Viêm Viêm nghỉ một ngày đấy."
Sắc mặt Cố Thành đổi: "Em cần , để lát nữa tìm Ngụy Lữ Trưởng chuyện ."
Đây là hồ đồ , trẻ con nhỏ như thì việc gì chứ?
Lỡ xảy chuyện thì .
"Thôi bỏ ." Suy tính , Liễu Nhân Nhân vẫn quyết định xin nghỉ để một chuyến, "Em Chân Chân , các phụ khác đều , chẳng ý kiến gì, một phản đối cũng ."
Huống hồ, cho dù , cũng khó đảm bảo sẽ .
Đã ngăn , Liễu Nhân Nhân chỉ đành tự trông chừng thằng bé cẩn thận hơn.
Cố Thành cũng nên gì nữa, dù đó cũng là lãnh đạo của .
Ăn cơm xong, Liễu Nhân Nhân ngoài tìm Mã Quế Lan để hỏi thăm chuyện .
Hai cô con gái của Mã Quế Lan lớn, nên bà ý kiến gì về việc con gái đến nông trường hái quả.
Rèn luyện cho bọn trẻ một chút cũng , hơn nữa...
Mã Quế Lan : "Phải thuyền đấy, xa , thuyền nửa tiếng là đến. , quả mà bọn trẻ tự hái thể mang về ăn, lấy tiền."
"Sao thế, Viêm Viêm nhà cô cũng ?"
Trẻ con ở nhà trẻ mới mấy tuổi, đứa còn vững, bắt chúng hái quả đúng là thiếu suy nghĩ.
Liễu Nhân Nhân như : " , còn xin nghỉ một ngày để cùng thằng bé."
Mã Quế Lan "chậc" một tiếng, thấy xung quanh ai, bèn nhỏ giọng với Liễu Nhân Nhân: "Cô đấy thôi, Ngụy Lữ Trưởng một con trai út cũng đang ở nhà trẻ, nghịch lắm, Tưởng lão sư hợp với nó."
Thế nên, cũng Tưởng lão sư dạy dỗ đứa con riêng một trận , mới sắp xếp cho cả trẻ con ở nhà trẻ cũng vườn cây hái quả.
Nhắc đến con trai út của Ngụy Lữ Trưởng, cũng là một đứa trẻ đáng thương, ruột của nó vì lớn tuổi, lúc sinh nó khó sinh nên qua đời.
Thằng bé đầy một tuổi, Ngụy Lữ Trưởng tìm cho nó một kế để chăm sóc, cũng chẳng bao nhiêu năm nay nó sống thế nào.
Liễu Nhân Nhân thật sự chuyện .
Dù nữa, sáng hôm , Liễu Nhân Nhân thu dọn một chút dẫn Cố Viêm Viêm đến nhà trẻ tập trung.
Còn về việc , cô nhờ Trịnh Tường Vi xin nghỉ giúp một ngày.
Lần , phụ cùng đến mười , vì vài nhà gửi cả hai đứa con ở nhà trẻ.
Nhà trẻ do đơn vị thành lập, cũng cần đóng học phí.
Vì , chỉ cần đủ tuổi, nhà thường sẽ gửi thẳng con đến nhà trẻ, trông con miễn phí, ai mà chứ.
--------------------