Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 295: Tết Đoan Ngọ
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:06:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đủ cho cả một đại gia đình nhà họ Liễu ở.
Liễu Đại Ca cảm thán: "Cha mà em ở trong căn nhà lớn thế , chắc chắn sẽ mừng c.h.ế.t mất."
Liễu Nhị Ca bế Cố Viêm Viêm lên, liền tặc lưỡi: "Cũng xem em rể quan lớn cỡ nào chứ..."
Liễu Nhân Nhân liếc hai một cái, vội đ.á.n.h trống lảng: "Đại ca, Nhị ca, hai mau giúp em gói bánh ú ."
Cô đang rầu vì một xuể đây, gói bánh ú, chuẩn cơm tối.
Hôm nay mua ít đồ .
Liễu Đại Ca ho một tiếng, : "... Em gái, bọn cũng gói bánh ú."
Gói bánh ú cũng là việc cần kỹ thuật, hai em họ thật sự .
Nhà họ Liễu đây nghèo, vốn dĩ ít khi gói bánh ú ăn.
Huống chi đây là việc của phụ nữ, Liễu Đại Ca và Liễu Nhị Ca thật sự từng .
Liễu Nhân Nhân dạy họ mấy , hai em đều gói hình thù gì, cô đành bỏ cuộc.
May mà họ gói bánh ú, nhưng hai em một ở nhà ăn, một ở tiệm cơm quốc doanh, việc bếp núc ít nhiều cũng ít.
Họ cũng việc khác nữa, chỉ bận rộn rửa rau thái rau...
Hôm nay thời tiết , lạnh cũng nóng, Liễu Nhân Nhân dọn ghế sân gói bánh ú.
Chưa đợi cô xong, ngoài cửa đến tìm, cất giọng gọi: "Nhân Nhân , đang gói bánh ú hả?"
Cổng lớn đóng, Liễu Nhân Nhân ngẩng đầu , là Mã Quế Lan dẫn theo Hoàng Chính Ủy và Miêu Yến đến.
Trong lòng cô khá nghi hoặc, hôm nay là ngày lễ, hai đến tìm cô chuyện gì.
Liễu Nhân Nhân đặt công việc trong tay xuống, mời họ nhà .
Mã Quế Lan thấy trong bếp , bất ngờ: "Nhân Nhân, nhà cháu đến ?"
Trước đây bà từng gặp Liễu Đại Ca và Liễu Nhị Ca .
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Hôm nay lễ, cháu bảo Đại ca và Nhị ca qua ăn một bữa cơm."
Thấy Mã Quế Lan vẻ ngập ngừng thôi, Liễu Nhân Nhân khó hiểu hỏi: "... Thím, chuyện gì ạ?"
Mã Quế Lan mấp máy môi, ngại ngùng hỏi: "Nhân Nhân , thím cháu phơi vải khô ?"
Liễu Nhân Nhân hiểu : "Thím, thím cũng phơi vải khô ạ?"
Khoảng thời gian bận , Liễu Nhân Nhân qua nhiều với trong khu tập thể.
Người nhà cô phơi vải khô chỉ Trịnh Tường Vi và Hứa Chân Chân.
mà, khu tập thể chỉ lớn chừng , khác cũng gì lạ.
Mã Quế Lan cũng vòng vo, thẳng: "Vải là thứ , chỉ là để lâu, thím , vải đảo ăn hết, chỗ còn để thối luôn, thật đáng tiếc."
"Nếu thể phơi thành vải khô để trữ, nhà nào nhà nấy cũng thể tích trữ thêm một ít."
Dù bây giờ vải rẻ, phơi thêm ít vải khô tích trữ, thể cho trẻ con trong nhà ăn vặt, hoặc gửi về quê, đều là chuyện thể diện.
Miêu Yến ở bên cạnh phụ họa: " , năm nay vải mùa lớn, ăn hết mà lãng phí thì đáng tiếc lắm."
Liễu Nhân Nhân định giấu giếm, thẳng: "Làm vải khô đơn giản, các chị cứ rửa sạch vải , đó cho nồi luộc, luộc đến khi vỏ vải đổi màu là thể vớt phơi nắng cho khô từ từ."
"Vải nhất nên phơi mười ngày nửa tháng, nếu sẽ dễ hỏng."
Mã Quế Lan kinh ngạc: "... Đơn giản thôi ?"
Phơi vải khô tốn thời gian, nhưng cách thật sự khó.
Liễu Nhân Nhân 'ừm' một tiếng, nhưng cô cũng dám chắc chắn trăm phần trăm, chỉ : "Thật cháu cũng mới đầu, định thử xem thôi ạ."
Mã Quế Lan nghĩ một lát : "Lát nữa về thím cũng mua ít vải về thử xem, cảm ơn cháu nhé Nhân Nhân."
Dù bây giờ vải đắt, mua nhiều một chút cũng tốn bao nhiêu tiền.
Chứ đợi vải qua mùa , họ mua cũng mua .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-295-tet-doan-ngo.html.]
Liễu Nhân Nhân để tâm, : "Chị dâu cần khách sáo, cũng chuyện gì to tát."
"Không thể ." Giọng Miêu Yến dịu dàng: "Nhân Nhân , hào phóng như em ở khu tập thể nhiều , mới hai hôm ..."
Miêu Yến nhắc tới chuyện là tức: "Nhà hàng xóm sát vách nhà tự đồ hộp vải, con trai cũng đòi ăn, thế là l.i.ế.m mép sang nhà hỏi cách đồ hộp vải, kết quả thì ..."
"Người từ chối thẳng thừng luôn, còn đây là bí quyết gia truyền của nhà họ, thể cho ngoài , chị xem tức chứ."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Thời buổi vật tư thiếu thốn, nhiều đừng là vải, ngay cả hoa quả cũng chẳng ăn mấy .
là chẳng mấy ai tự đồ hộp hoa quả, mà cũng cơ hội .
Đồ hộp vải... Nghe cũng tệ.
Liễu Nhân Nhân thầm nghĩ lúc nào rảnh cũng mấy hộp.
Vì Liễu Nhân Nhân keo kiệt chia sẻ cách vải sấy khô, thái độ của Miêu Yến với cô cũng nhiệt tình hơn .
Vốn còn định tán gẫu thêm một lúc, nhưng Liễu Nhân Nhân còn bận gói bánh ú, nên họ cũng tiện phiền nữa.
Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, nhà hai họ cũng việc.
Ngồi bao lâu, hai liền rời .
Liễu Nhân Nhân tiếp tục gói bánh ú, đến bốn giờ thì cuối cùng cũng gói xong.
Cô đếm thử, tổng cộng gói một trăm linh tám cái bánh ú.
Ba mươi cái nhân thịt, mười lăm cái nhân trứng vịt muối, hai mươi cái nhân táo tàu, hai mươi cái nhân đậu đỏ và hai mươi cái nhân đậu phộng.
Bánh ú nhiều, nồi nhỏ chắc chắn để .
Liễu Nhân Nhân đành dùng cái nồi lớn dùng để xào rau để luộc bánh ú.
Lát nữa sẽ dùng nồi nhỏ bếp lò để xào rau.
Ném mấy thanh củi bếp, Liễu Nhân Nhân liền việc khác...
Liễu Đại Ca và Liễu Nhị Ca thái xong tất cả các món mặn món chay và bày đĩa, Liễu Nhân Nhân chỉ cần xào lên là .
Tranh thủ khi trời tối, Liễu Nhân Nhân xong một bàn cơm.
Gà hầm nấm, thịt kho tàu, tôm rang dầu, ngao xào tỏi, đậu phụ sốt và khoai môn xào.
Món chính là màn thầu bột mì trắng.
Không đông nên Liễu Nhân Nhân chỉ sáu món.
Liễu Nhị Ca thở dài một : "Tiếc là em rể ở đây..."
Không thì bọn thể vài chén rượu .
Liễu Đại Ca cũng chút cảm khái, nhưng điều cảm khái là nhà ở đây.
Liễu Nhân Nhân gắp một miếng thịt kho tàu bát của Cố Viêm Viêm, thở dài : "Đại ca, Nhị ca, hai mau ăn cơm , cuộc sống nhất định sẽ ngày càng hơn."
Cũng chỉ cảm khái một lúc, đó, Liễu Đại Ca và Liễu Nhị Ca liền một lòng một cắm đầu ăn.
Bữa cơm thịnh soạn thế , lúc nào cũng ăn.
Tuy ở nhà ăn họ bao ăn bao ở, nhưng cơm nước thật sự chẳng ngon lành gì.
Nhất là thịt lợn, tiệm cơm quốc doanh thịt lợn cũng là để cung cấp cho khách hàng.
Nhân viên như họ, nhiều nhất cũng chỉ ăn chút thịt vụn thừa.
Biết nhà Liễu Nhân Nhân thói quen ăn cơm thừa canh cặn.
Một bàn thức ăn xử lý sạch sẽ, hai em đều ăn no căng bụng.
Ăn nhiều thức ăn nên màn thầu bột mì trắng vẫn còn mấy cái, thể để dành cho bữa sáng mai.
--------------------