Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 255: Vỏ sò
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:05:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mã Quế Lan xem trọng chuyện lắm, cô : "Dân quê tụi tìm việc vốn dễ dàng, còn là con gái, mấy chữ là ."
Liễu Nhân Nhân ngờ Mã Quế Lan nghĩ như , thấy bình thường cô đối xử với hai cô con gái , ngờ... vẫn tránh khỏi chút trọng nam khinh nữ.
Liễu Nhân Nhân suy nghĩ một lát với cô : "Chị dâu, con gái mới càng nên nhiều sách hơn, chị nghĩ mà xem, nếu Đại Nữu thể tìm một công việc , tự kiếm tiền thì cũng nhà chồng coi trọng hơn, đúng ?"
Thật ... điều cô là, phụ nữ nếu năng lực kiếm tiền nuôi sống bản , nếu gặp chuyện khó khăn gì cũng sẽ dễ nắm thóp.
Mã Quế Lan thì ngẩn , lẽ nghĩ đến điều gì đó, cô do dự : "Nào đơn giản như em ..."
Công việc trong thành phố mỗi vị trí đều , cho dù già nghỉ hưu thì cũng con cháu trong nhà thế.
Nghe bây giờ trong thành phố nhiều vì việc mà điều về nông thôn thanh niên trí thức, gì còn cơ hội việc cho nhà quê chứ?
Liễu Nhân Nhân nhắc nhở: "Chị dâu, chị quên Điền Đại ca , chức vụ của trong quân đội thấp, còn thể thăng tiến nữa, chị xem... đợi khi chức vụ của cao hơn một chút, sắp xếp cho Đại Nữu và Nhị Nữu một công việc cũng là chuyện quá khó, đúng ?"
"Nếu nữa thì còn thể cho Đại Nữu và Nhị Nữu quân đội, trong quân đội cũng những vị trí phù hợp với con gái."
Thời buổi , bộ đội là một chuyện vô cùng vinh quang.
Bản Điền Bình Quý cũng là quân nhân, còn là sĩ quan, đợi Đại Nữu và Nhị Nữu lớn lên, chức vụ của thể sẽ còn thăng tiến nữa.
Đến lúc đó, sắp xếp cho con gái một công việc hơn, hình như cũng là thể?
Nghĩ thông suốt , trong lòng Mã Quế Lan chút kích động: "Nghe em , chẳng Đại Nữu và Nhị Nữu đều thể kiếm tiền ?"
Trong nhận thức của Mã Quế Lan, con gái mà một công việc thì ngoài cũng thể diện bao?
Người lớn như họ, là thơm lây, cũng thể bớt lo lắng cho chúng nó hơn, đúng ?
Mã Quế Lan càng nghĩ càng thấy lý.
Liễu Nhân Nhân nghiêm túc gật đầu: "Cho nên, chị dâu để Đại Nữu học tiếp, nếu công việc cũng đến lượt con bé ."
Dù thì với điều kiện của nhà họ Điền, nuôi hai đứa trẻ ăn học cũng gì khó khăn, thể vì một phút lơ là mà lỡ dở tương lai của hai đứa trẻ.
Lần Mã Quế Lan phản đối nữa: "Được, lát nữa chị hỏi thăm xem đảo trường học ."
Cho dù , khi nhà đến sống cùng quân nhân đông hơn, quân đội chắc chắn cũng sẽ coi trọng vấn đề .
Đều là cán bộ trong quân đội, chắc chắn sẽ để con cái sách .
Nghĩ đến đây, Liễu Nhân Nhân yên tâm hơn nhiều.
Sau khi về nhà, Liễu Nhân Nhân đổ một chậu nước để rửa cá tôm nhỏ.
Chênh lệch nhiệt độ đảo khá lớn, ban ngày vẫn còn nóng, những loại hải sản nhỏ cũng để lâu.
Ngao, sò móng tay, ốc biển, bào ngư và bạch tuộc thì hôm nay thể ăn hết.
Cá tôm nhỏ nhiều, Liễu Nhân Nhân nghĩ thể dùng dầu chiên lên, thành khô cá nhỏ cay.
Khẩu vị ở đây khá nhạt, chấm thêm chút khô cá nhỏ cay cũng sẽ đưa cơm hơn.
Biết ý định của Liễu Nhân Nhân, Mã Quế Lan liền đem hết cá tôm nhỏ bắt cho cô.
Hôm nay Mã Quế Lan đào khá nhiều ngao và sò móng tay, cá tôm nhỏ bao nhiêu, món thành thức ăn tốn dầu lắm.
Mã Quế Lan lười .
Ngoài cá tôm nhỏ, cô còn đưa cho Liễu Nhân Nhân ba con nhím biển mà Điền Nhị Nữu nhặt .
Món là do cô con gái nhỏ nhặt về chơi, cô ăn thế nào, vốn định vứt , khi Liễu Nhân Nhân thấy liền bảo Mã Quế Lan đưa nhím biển cho .
Ba con nhím biển, thể món trứng hấp nhím biển cho ba đứa trẻ ăn.
Trong nhà bếp, Cố Thành đang giúp Cố Viêm Viêm tắm rửa.
Bên trong đốt hai cái bếp lò, nhiệt độ trong nhà cao, tắm rửa cũng cảm lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-255-vo-so.html.]
Cố Thành ba nước mới gội sạch cát và trong kẽ tóc của Cố Viêm Viêm.
Nắng đảo gắt, mà Cố Viêm Viêm thích chơi ở ngoài.
Mới đến thì trắng trẻo mập mạp, bây giờ phơi nắng thành cục than nhỏ .
Tắm xong, mặc quần áo cho nhóc.
"Ba ơi..." Cố Viêm Viêm chìa bàn tay nhỏ đen nhẻm về phía Cố Thành.
Cố Thành giày cho con trai xong, hỏi: "Sao thế, con gì nào?"
Cố Viêm Viêm còn nhỏ, chuyện sõi: "Muốn... vỏ... sò..."
Cậu bé nhặt nhiều vỏ sò xinh ở bãi cát, còn cho xem nữa.
"Vỏ sò?" Cố Thành nhướng mày, "Con vỏ sò ?"
Cố Viêm Viêm " " hai tiếng, còn gật đầu vẻ nghiêm túc: "Ba cho con."
Cố Thành: "..."
Mấy chiếc vỏ sò đủ màu đủ sắc mà Cố Viêm Viêm đào bãi cát, đúng là do tiện tay cầm giúp.
Cậu nhóc còn đào ít, chỉ là...
Anh vốn tưởng Cố Viêm Viêm chỉ đào chơi cho vui thôi, thể nào cũng quên ngay.
Cho nên, lúc con gái nhỏ nhà Điền Bình Quý xin mấy chiếc vỏ sò xinh , Cố Thành tiện tay cho cô bé .
Không ngờ, lúc Cố Viêm Viêm nhớ tới mấy chiếc vỏ sò.
Đối diện với ánh mắt tràn đầy mong đợi của Cố Viêm Viêm, Cố Thành ho khan hai tiếng, : "Viêm Viêm , chúng là con trai, mấy cái vỏ sò sặc sỡ đó là đồ chơi của con gái, lấy."
Cố Viêm Viêm bĩu môi, ánh mắt kiên định : "Ba, ..."
Cậu bé cũng nữa .
Cố Thành lảng : "Lần ba dẫn con biển đào vỏ sò nhé."
Biết Cố Thành giữ những chiếc vỏ sò xinh mà đào, Cố Viêm Viêm đau lòng thật .
Thấy nhóc bĩu môi, vẻ mặt ấm ức sắp đến nơi, Cố Thành giọng dửng dưng: "Được , cũng chẳng thứ gì , con là con trai, thể vì chút chuyện nhỏ mà rơi nước mắt ."
"Ba ơi..." Cố Thành thì thôi, thế, Cố Viêm Viêm càng thấy tủi hơn, nước mắt "bộp" một tiếng rơi xuống, "Viêm Viêm... thích mà."
Cố Thành buồn , dỗ dành: "Thích thì ba dẫn con đào, hôm nay nữa ."
Nhìn dáng vẻ đau lòng của nhóc, trong lòng Cố Thành cũng khá áy náy, an ủi: "Đừng nữa, ba lấy kẹo cho con ăn ?"
"Không cần..." Cố Viêm Viêm giận thật , ngay cả kẹo thích ăn nhất cũng cần nữa.
Cố Thành: "..."
"Viêm Viêm thế?" Lúc Liễu Nhân Nhân , liền thấy Cố Viêm Viêm đang thút tha thút thít lau nước mắt, còn Cố Thành thì xổm bên cạnh dỗ dành nhóc.
"Mẹ ơi..." Thấy Liễu Nhân Nhân, Cố Viêm Viêm càng đau lòng hơn, "Ba ..."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Thấy nhóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, Liễu Nhân Nhân đau lòng buồn .
Hỏi Cố Thành , cô mới tại Cố Viêm Viêm đau lòng như .
Bình thường nhóc nhè .
--------------------