Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 253: Trúng độc

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:05:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mã Quế Lan cũng thấy tiếng động, còn tưởng Liễu Nhân Nhân vô ý vỡ bát.

 

"Không ." Liễu Nhân Nhân chỉ căn nhà bên cạnh, giọng gấp gáp, "Chị dâu, ban nãy em còn thấy chị uống thuốc, trông vẻ khỏe, sợ chị xảy chuyện gì."

 

"Thật ." Mã Quế Lan chút nghi ngờ, đúng là khá kỳ quặc, tính tình thì cô độc lập dị đành, còn ngày nào cũng uống mấy thứ t.h.u.ố.c bắc kỳ kỳ quái quái.

 

Chẳng rốt cuộc là bệnh gì.

 

Liễu Nhân Nhân thử đẩy, nhưng cửa mở .

 

"Em qua một bên , để chị." Mã Quế Lan nhổ hai bãi nước bọt lòng bàn tay, vận sức, dùng hết sức bình sinh tông cửa...

 

Chỉ một tiếng "rầm", cánh cửa tông bật thật.

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Thật ngờ sức của Mã Quế Lan lớn đến .

 

Chẳng kịp gì, hai vội vội vàng vàng nhà.

 

Vừa thấy ngay phụ nữ trẻ ngất xỉu đất, môi tím tái, bên cạnh là mảnh vỡ của chiếc bát văng đầy sàn.

 

"Trời ơi, giờ đây?" Mã Quế Lan từng thấy cảnh tượng thế , nhất thời hoảng hốt luống cuống.

 

Liễu Nhân Nhân cố gắng trấn tĩnh , : "Trong đơn vị chắc phòng y tế, chúng đưa chị đến đó ."

 

Lúc trời vẫn còn sớm, nếu đợi Cố Thành và về thì e là kịp nữa.

 

Cũng tình hình của phụ nữ trẻ thế nào, mạng hết, vẫn nên sớm đưa đến bệnh viện, kẻo lỡ bệnh tình.

 

Mã Quế Lan vội vàng gật đầu lia lịa: "Được, em đỡ chị dậy, để chị cõng ..."

 

Sau chuyện tông cửa ban nãy, Liễu Nhân Nhân cũng lo cô cõng nổi.

 

Giúp Mã Quế Lan đỡ phụ nữ trẻ lên lưng, hai vội vã chạy ngoài.

 

Không phòng y tế ở , Liễu Nhân Nhân bèn tìm một chiến sĩ trẻ đang gác ở cổng để hỏi.

 

Cuối cùng hai cũng tìm nơi.

 

Lúc phòng y tế đông , phụ nữ trẻ đưa thẳng phòng cấp cứu.

 

"Haiz." Mã Quế Lan thở hắt một , lòng lo lắng khôn nguôi, "Chị sẽ chứ."

 

Liễu Nhân Nhân lắc đầu: "Em ."

 

chuyện gì thì cũng liên quan nhiều đến họ nữa, đưa đến phòng y tế , những việc khác... cứ chờ kết quả thôi.

 

Mã Quế Lan hỏi: "Có cần báo cho chồng chị ?"

 

Họ đến đây thăm , ngoài đối tượng của thì cũng chẳng họ hàng nào khác.

 

Liễu Nhân Nhân: "Chị quen ?"

 

Giọng Mã Quế Lan khựng : "..."

 

Không, cô quen, lẽ chỉ chồng của họ mới đó.

 

Mã Quế Lan nghĩ điều gì đó, với Liễu Nhân Nhân: "Hay là em ở đây trông nhé? Chị sân huấn luyện tìm Bình Quý, bảo báo cho chồng chị ?"

 

Đây là cách nhất , Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Vâng, chị dâu, em ở đây chờ."

 

Không bao lâu , Mã Quế Lan còn về thì cửa phòng phẫu thuật mở.

 

Một nam quân y mặc quân phục bên trong, khoác áo blouse trắng bên ngoài bước hỏi: "Ai là nhà bệnh nhân?"

 

Liễu Nhân Nhân: "...Bác sĩ, là hàng xóm của chị , chồng chị là phó đoàn trong đơn vị, báo cho gia đình ạ."

 

Sở dĩ với vị quân y rằng chồng của phụ nữ trẻ là một phó đoàn trưởng, cũng là hy vọng sẽ coi trọng bệnh nhân.

 

Nam bác sĩ biểu cảm gì, thẳng vấn đề: "Không vấn đề gì lớn, bệnh nhân triệu chứng ngộ độc, hiện đang truyền dịch. Lát nữa cô nhắc nhở chị chú ý một chút, đừng ăn uống lung tung."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-253-trung-doc.html.]

Liễu Nhân Nhân lập tức nghĩ đến bã t.h.u.ố.c bắc mà thấy trong nhà phụ nữ trẻ ban nãy.

 

Bên trong những con côn trùng lớn nhỏ, những thứ khác nhất thời cô nhận , nhưng loáng thoáng thấy hình như cả bọ cạp, xem ... nguyên nhân hẳn là do thuốc.

 

Liễu Nhân Nhân im lặng một lát với nam quân y: "Cảm ơn bác sĩ, ."

 

Lúc Mã Quế Lan dẫn , phụ nữ trẻ sắp xếp thỏa trong phòng bệnh.

 

Mã Quế Lan dù thể lực đến , chạy tới chạy lui nãy giờ cũng mệt đến thở hổn hển như trâu.

 

Sau khi Liễu Nhân Nhân kể tình hình của bệnh nhân, cô mới từ từ thở phào một , sang với đàn ông bên cạnh: "Không , Châu đoàn trưởng, vợ giao cho nhé, chúng về đây?"

 

Châu Chí An khẽ gật đầu với hai : "Làm phiền hai ."

 

Ra khỏi bệnh viện, Mã Quế Lan vẫn hồn, : "Haiz, nãy suýt chút nữa dọa c.h.ế.t khiếp."

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ mà vẫn còn thấy sợ: "Chị dâu, chị giỏi thật đấy, may mà chị."

 

Chứ một cô chắc chắn xuể.

 

"Chị dâu giỏi việc khác, nhưng sức lực thì thừa." Mã Quế Lan cũng là nhà quê, từ nhỏ quen nông, sức lực đương nhiên lớn.

 

Cố Thành cũng chuyện , khi về liền : "Điều kiện của đội y tế trong đơn vị thua kém bệnh viện bên ngoài , nếu chỗ nào khỏe thì cứ đến đó tìm bác sĩ."

 

"Em ." Chuyện liên quan đến sức khỏe, Liễu Nhân Nhân cũng lơ là, kể cho tình hình cụ thể của vợ Châu Chí An, rối rắm :

 

"Nghe ý của bác sĩ, hình như sức khỏe của chị cũng vấn đề gì khác, em thấy ngày nào chị cũng uống t.h.u.ố.c Bắc, là vì nữa."

 

Thuốc nào cũng ba phần độc, uống lâu ngày chắc chắn sẽ cho cơ thể.

 

Cố Thành với Châu Chí An, nhưng đều ở cùng một đơn vị, ít nhiều cũng từng khác qua một vài chuyện về Châu Chí An...

 

Cố Thành đoán: "Chắc là vì con cái."

 

Con cái?

 

Liễu Nhân Nhân dường như hiểu : "Ý của là... vợ chồng Phó đoàn trưởng Châu bây giờ vẫn con ạ?"

 

Vợ chồng Châu Chí An tuổi lớn, nhưng cũng ngoài ba mươi .

 

Thời buổi , vợ chồng ngoài ba mươi mà vẫn con là chuyện thường thấy.

 

Cố Thành khẽ gật đầu: "Nghe ."

 

Chính vì con nên vợ của Châu Chí An mới một đảo theo quân.

 

Uống t.h.u.ố.c Bắc... khả năng cao cũng là để con.

 

Liễu Nhân Nhân nhíu mày: "Nếu là ... họ đến bệnh viện kiểm tra thử ."

 

Uống t.h.u.ố.c Bắc linh tinh là , nhất là mấy bài t.h.u.ố.c dân gian ở quê.

 

Tình hình cụ thể thì Cố Thành rõ, vốn dĩ cũng với Châu Chí An.

 

Liễu Nhân Nhân cũng thích lo chuyện bao đồng.

 

Lời của bác sĩ, cô chuyển cho Châu Chí An , nếu họ để tâm đến lời bác sĩ thì khác cũng chẳng thể can thiệp.

 

Ngày mai Cố Thành nghỉ, buổi chiều hỏi thăm tình hình ở đây.

 

"Họ , ở đây buổi sáng và chập tối đều thích hợp để bắt hải sản ven bờ, sáng mai chúng nhé?"

 

Dụng cụ bắt hải sản đều mượn , ngoài thùng gỗ thì còn xẻng sắt, vợt lưới nhỏ, kẹp gắp.

 

Ngay cả ủng mưa cũng mua cho Liễu Nhân Nhân một đôi , bây giờ trời lạnh, thích hợp để chân trần bắt hải sản.

 

Còn về phần , chỉ cần đôi giày quân đội cũ là , cũng , sợ lạnh lắm.

 

Nghe Cố Thành nhắc đến chuyện , Liễu Nhân Nhân thu dòng suy nghĩ, hứng thú : "Được ạ, buổi sáng trời mát, đúng ... chúng rủ chị Quế Lan cùng ?"

 

--------------------

 

 

Loading...