Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 252: Uống thuốc Bắc

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:04:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc nãy khi móc tiền , Triệu Viễn mắt tinh, thấy trong tay cô một xấp tem phiếu nhỏ, bèn mở miệng xin một tờ tem công nghiệp, trừ hai đồng.

 

Liễu Nhân Nhân nhiều tem công nghiệp để dành, nên đồng ý với .

 

Thật , cũng thể dùng vật tư khác để trao đổi, nhưng đảo ngoài hải sản phong phú thì những thứ khác đều cung ứng eo hẹp.

 

Bảo họ lấy lương thực, lấy trứng gà các thứ để đổi hải sản cũng thực tế.

 

Chỉ thể lén lút bỏ tiền mua.

 

Tuy nhiên, Triệu Viễn hề để tâm, thể xử lý đám cá tôm càng sớm càng là chuyện .

 

Nếu còn xách hải sản ngoài đảo để đổi đồ, như cũng phiền phức lắm.

 

Lúc sắp , Liễu Nhân Nhân dùng một tờ tem công nghiệp để đổi với Triệu Viễn một cân rong biển phổ tai khô, một cân thịt hến khô, để về thể nấu canh uống.

 

Cố Thành mấy hôm nay sớm về khuya, Liễu Nhân Nhân đến nhà ăn mua cơm, bèn tự nhóm lửa nấu cơm.

 

Nhà bếp của khu nhà gia thuộc hiện tại là ba nhà dùng chung, ngoài Liễu Nhân Nhân và Mã Quế Lan , còn một chị dâu quân nhân khác đến thăm ...

 

Cũng là một hàng xóm khác của Liễu Nhân Nhân.

 

Thế nhưng, Liễu Nhân Nhân với cô , đến đây bao nhiêu ngày mà vẫn với cô câu nào.

 

Hơn nữa, Liễu Nhân Nhân luôn cảm thấy cô cứ thần bí thế nào , ngày thường cứ ở lì trong phòng ngoài.

 

chạm mặt ở bên ngoài, giữa hai cũng bất kỳ giao tiếp nào.

 

"Haiz!" Nhắc đến chuyện , Mã Quế Lan cũng thấy lạ, "Đừng em, chị đến đây lâu như mà cũng với cô hai câu, chẳng nữa, ngày nào cũng trốn trong nhà cửa."

 

Không nghĩ đến điều gì, mặt Liễu Nhân Nhân ửng hồng.

 

Mấy ngày nay, lúc cô ngủ đến nửa đêm, luôn thấy phòng bên cạnh phát những âm thanh kỳ lạ...

 

Người trẻ tuổi m.á.u nóng, cũng thật hành .

 

Mã Quế Lan tự tiếp: "Chị , chồng cô cũng giống chồng em, đều là cán bộ cấp trung đoàn trong quân đội, hình như là phó trung đoàn trưởng, tuổi lớn, thật là tiền đồ..."

 

"Ủa, Nhân Nhân , mặt em mà đỏ thế?"

 

Liễu Nhân Nhân gượng: "Không ạ, nắng thôi, chị dâu, chúng mau về thôi."

 

Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân bắt đầu nấu cơm trưa, rửa sạch cá chình và ghẹ hoa mua.

 

Ghẹ hoa bổ đôi, nhúng trứng gà và bột năng, đợi dầu nóng thì cho chảo chiên đến khi định hình.

 

Thêm gừng thái sợi, ớt đỏ xào lửa lớn, đó cho gia vị , trong chảo tức khắc tỏa mùi thơm.

 

Đậy nắp nồi om hai ba phút, thịt ghẹ bao bọc bởi lớp nước sốt sền sệt, rắc hành lá thái nhỏ đảo vài là món ghẹ hoa xào gừng hành lò.

 

Con cá chình hôm nay mua to, nặng hai ba cân, Liễu Nhân Nhân chỉ cắt một nửa, nửa còn để dành cho bữa tối.

 

Cá chình thái khúc kho tàu...

 

Nấu thêm một món canh rong biển phổ tai trứng gà, món chính là bánh màn thầu bột mì trắng.

 

Buổi sáng Liễu Nhân Nhân hấp một nồi màn thầu, mười lăm cái, đủ cho cả nhà ba ăn trong một ngày.

 

Lần Cố Thành mang về một bao bột mì trắng, ăn mười ngày nửa tháng thành vấn đề.

 

Cố Thành bây giờ chức vụ cao, nhà họ dù bữa nào cũng ăn lương thực tinh, cũng sẽ ai gì.

 

Có điều kiện ăn ngon uống , Liễu Nhân Nhân đương nhiên sẽ bạc đãi bản .

 

Nhắc đến lương thực, Liễu Nhân Nhân nghĩ, về nhất định gửi thêm nhiều lương thực qua đây, nếu lương thực tích trữ trong nhà sẽ ăn hết.

 

Khoảng mười hai rưỡi, Cố Thành và Điền Bình Quý cùng trở về.

 

Cố Thành cởi mũ treo lên móc, rửa tay với Liễu Nhân Nhân: "Bận xong hôm nay là thể nghỉ một ngày, ngày mai đưa hai con Thanh Thị dạo chơi nhé?"

 

Hai con đến đây bao nhiêu ngày , vẫn dịp cùng họ cho t.ử tế.

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ đến điều gì đó, hỏi : "Em thể biển mò cua bắt ốc, là mai chúng mò cua bắt ốc ?"

 

Cố Thành khó khăn lắm mới nghỉ một ngày, Thanh Thị thì vất vả quá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-252-uong-thuoc-bac.html.]

 

Hơn nữa, Liễu Nhân Nhân cũng dạo phố cho lắm.

 

"Muốn mò cua bắt ốc ?" Cố Thành hỏi.

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu cần suy nghĩ: "Hình như cũng thú vị lắm."

 

Cố Thành phì : "Được thôi, ngày mai nhà ba bắt hải sản."

 

Bờ biển cát, thằng bé Cố Viêm Viêm chắc cũng sẽ thích chơi.

 

Nhìn những món ăn bàn, Cố Thành thuận miệng hỏi: "Em đổi với dân chài ?"

 

Liễu Nhân Nhân cúi đầu bóc vỏ cua cho Cố Viêm Viêm, mỉm : "Sao chuyện gì cũng qua mắt thế, sáng nay chị dâu Quế Lan dẫn em đổi đấy. Anh nếm thử xem ngon ."

 

Chưa đến những thứ khác, món cua ghẹ xào gừng hành và cá chình kho tàu do Liễu Nhân Nhân trông bắt mắt.

 

Cố Thành nếm một miếng cá chình: "Ngon."

 

Ngon hơn ở nhà ăn nhiều.

 

Món cua ghẹ xào gừng hành cũng ngon, nhiều gạch, thịt chắc, béo ngậy tươi ngọt... ăn một hương vị riêng.

 

Liễu Nhân Nhân : "Hôm nào em nghiên cứu thêm, thể ngon hơn nữa."

 

nghĩ xong, buổi chiều sẽ bóc thêm ít tỏi, nấu một hũ sốt tỏi.

 

Ăn hải sản thể thiếu sốt tỏi chứ...

 

Còn muối tiêu nữa, hôm nào cũng tự một hũ để dành.

 

Nói là .

 

Ngủ trưa dậy, Liễu Nhân Nhân ở cửa bóc tỏi, trong sân, Cố Viêm Viêm đang chơi đùa cùng hai chị em nhà họ Điền.

 

Cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện... vẫn đảo trường học nữa.

 

Cố Viêm Viêm hơn hai tuổi, một hai năm nữa, nếu học tiểu học thì cũng thể gửi đến nhà trẻ.

 

Đợi thằng bé học , Liễu Nhân Nhân cũng thời gian thu xếp những chuyện khác.

 

Đang mải nghĩ, trong bếp đột nhiên thoảng đến một mùi thuốc...

 

Là hàng xóm đang sắc t.h.u.ố.c Bắc, dạo , cứ giờ mỗi buổi chiều, Liễu Nhân Nhân đều ngửi thấy mùi thuốc.

 

Cái mùi đó... khá là khó ngửi, cũng bệnh mà ngày nào cũng uống t.h.u.ố.c Bắc.

 

Bóc một bát tỏi lớn băm nhuyễn, cho chảo dầu nóng phi thơm, đó cho thêm ớt và gia vị xào...

 

Đang lúc bận rộn, hàng xóm bên cạnh bưng t.h.u.ố.c Bắc.

 

Liễu Nhân Nhân vô thức liếc một cái, thấy sắc mặt cô lắm, trắng bệch như tờ giấy, một tay còn đang ôm bụng .

 

Liễu Nhân Nhân nhịn hỏi: "Chị dâu, chị chứ?"

 

Người phụ nữ trẻ tuổi khẽ lắc đầu: "Không , uống chút t.h.u.ố.c là khỏi thôi."

 

Vừa rót t.h.u.ố.c Bắc bát, Liễu Nhân Nhân thấy dáng vẻ của cô vất vả.

 

Lại hỏi thêm một nữa: "Chị dâu, chị thật sự chứ? Hay là để giúp chị rót nhé?"

 

"Thật sự cần ." Người phụ nữ trẻ tuổi gạt tay Liễu Nhân Nhân đang đưa tới , bưng bát t.h.u.ố.c bỏ .

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, Liễu Nhân Nhân cũng quan tâm đến cô nữa.

 

Chỉ là, bao lâu , Liễu Nhân Nhân đang chuẩn cất hũ sốt tỏi nguội trong tủ.

 

Bất thình lình, cô thấy một tiếng vỡ giòn tan, giống như tiếng bát rơi xuống đất...

 

Tiếng động phát từ nhà bên cạnh, nghĩ đến phụ nữ trẻ tuổi mặt mày trắng bệch lúc nãy, sợ xảy chuyện gì, Liễu Nhân Nhân cũng nghĩ nhiều nữa.

 

Cô vội vàng chạy gõ cửa: "Chị dâu ơi..."

 

"Nhân Nhân , cháu vỡ bát ?"

Loading...