Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 234: Đều tới rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:04:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Yên tâm , em chắc chắn sẽ với ."

 

Về phần Liễu Gia rốt cuộc phân gia , là phân chia thế nào, Liễu Nhân Nhân, một đứa con gái xuất giá, cũng thể nào xen chuyện .

 

Chuyện của Liễu Gia, đều do Liễu Phụ và Liễu Mẫu định đoạt.

 

Mấy ngày tiếp theo, trong thôn khá là yên bình.

 

Vừa thời gian rảnh, Liễu Nhân Nhân lấy năm mươi cân khoai lang Hoàng Lại T.ử đưa tới, cộng thêm năm mươi cân tích trữ từ .

 

Một trăm cân khoai lang rửa sạch cắt thành sợi, ba hấp ba phơi, bận rộn mấy ngày trời, cuối cùng khoai lang sấy khô cũng phơi xong.

 

Khoai lang sấy khô mà Liễu Nhân Nhân phơi, ăn mềm dẻo, mùi vị cũng khá ngon.

 

Một trăm cân khoai lang phơi khô, thu hơn ba mươi cân khoai lang sấy khô.

 

Cố Viêm Viêm thích ăn khoai lang sấy khô, ngọt ngọt, hai ngày nay, Liễu Nhân Nhân ngày nào cũng bỏ một vốc khoai lang sấy khô túi của bé, để ăn vặt.

 

Sau Tết, thời tiết dần dần trở nên ấm áp hơn.

 

Mấy ngày nay, tuyết đọng bên ngoài tan nhanh.

 

Thịt heo trong nhà hết, nhưng vẫn còn hai mươi cân thịt heo rừng, mười cân thịt nai...

 

Sợ thịt hỏng, Liễu Nhân Nhân dứt khoát bán hết thịt cho hệ thống, lúc nào ăn, thể 'buôn lậu' vài cân thịt từ hệ thống .

 

trong nhà cũng ai khác, cần lo sẽ khác phát hiện.

 

Sáng hôm đó, Liễu Nhân Nhân nhổ cỏ cho mảnh rau xong, đang chuẩn nấu bữa trưa.

 

Liễu Minh Viễn đến tìm cô.

 

Sắc mặt lắm, sa sầm mặt với Liễu Nhân Nhân: "Tiểu , cha bảo em qua đó một chuyến, nhà ... sắp phân gia , em qua xem thế nào."

 

Liễu Nhân Nhân hiểu : "Tam ca, đợi em một lát."

 

Sắp đến trưa , hôm nay cũng lúc nào mới ăn cơm trưa, bản cô thì .

 

Cố Viêm Viêm còn nhỏ, chịu đói .

 

Liễu Nhân Nhân vơ mấy miếng khoai lang sấy khô nhét túi bé, cũng nhét thêm hai cái bánh quy.

 

Nếu đói bụng, thì để bé ăn chút đồ ăn vặt lót .

 

Trên đường , Liễu Minh Viễn với Liễu Nhân Nhân: "Đại Tẩu sáng nay về , còn mấy họ hàng bên nhà ngoại của chị nữa. Vốn dĩ... bọn họ định tìm Đại ca tính sổ, nhưng cha cản ."

 

Mấy họ hàng bên nhà ngoại của Liễu Đại Tẩu hùng hùng hổ hổ kéo đến, dạng hiền lành gì, nếu ngăn họ , Liễu đại ca chắc chắn kết cục .

 

Liễu Nhân Nhân vội hỏi: "Bây giờ , họ ầm ĩ ở nhà ? Còn Đại Tẩu... ý của Đại Tẩu thế nào?"

 

Nếu Liễu Đại Tẩu cũng một mực đòi ly hôn, thì việc phân gia cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

 

mà... bất kể ai đúng ai sai, phụ nữ thời nay hiếm ly hôn.

 

Liễu Minh Viễn hừ lạnh một tiếng: "Đại Tẩu đồng ý ly hôn. Để bồi thường cho chị , cha đề nghị phân gia, Đại Tẩu nghĩ ngợi gì liền đồng ý. Giờ , nhà ngoại của chị đều ở đây để chống lưng cho chị , chắc là chia thêm chút đồ."

 

Trong lòng Liễu Minh Viễn tất nhiên là bất mãn, cho cùng, chuyện ầm ĩ đến mức , chủ yếu là của một Liễu đại ca, bây giờ...

 

Lại khiến cả nhà gánh chịu hậu quả cho .

 

Chuyện phân gia, nếu đối phương hài lòng, bên nhà ngoại của Liễu Đại Tẩu chắc chắn sẽ dễ dàng bỏ qua.

 

Hơn nữa, nếu đối phương gây sự vô cớ, đòi hỏi quá đáng thì ?

 

Liễu Nhân Nhân hỏi : "Có mời Thôn trưởng đến ?"

 

Ở nông thôn, phân gia là chuyện lớn, trong thôn nếu nhà nào phân gia, thường sẽ mời Thôn trưởng, đội trưởng, hoặc các bậc trưởng bối uy tín trong thôn đến.

 

Một mặt, là để cùng chứng, phân gia chỉ miệng là xong, hối hận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-234-deu-toi-roi.html.]

Mặt khác, nếu đưa yêu cầu hợp lý, họ cũng thể giúp hòa giải.

 

Liễu Minh Viễn lắc đầu, khổ : "Cha sợ mất mặt, mời ngoài."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Cũng , bên nhà ngoại của Liễu Đại Tẩu mà ầm lên, khung cảnh đúng là ho gì.

 

Lúc hai em đến Liễu Gia, trong sân nhà đầy .

 

Người nhà ngoại của Liễu Đại Tẩu đến ít, ngoài Liễu Đại Tẩu Đa và Liễu Đại Tẩu Nương, còn bốn đàn ông vạm vỡ.

 

Cộng thêm bên phía Liễu gia... cũng Liễu Phụ, Liễu Mẫu dùng cách gì mà hôm nay Liễu đại ca cũng mặt.

 

Cả cúi gằm, lẳng lặng xổm ở góc tường, đang suy nghĩ gì.

 

Người đông quá, nhà chính đủ chỗ .

 

trời cũng đang nắng, thời tiết tính là lạnh.

 

Hai nhà mỗi bên một phía, khá mùi vị ngang tài ngang sức.

 

“Thông gia...” Liễu Lai Phúc ngượng ngùng , “Thật là gia môn bất hạnh, là chúng với con dâu.”

 

Trong nhà xảy chuyện hổ thế , Liễu Lai Phúc tài nào ngóc đầu lên mặt nhà của Liễu Đại Tẩu.

 

Liễu Đại Tẩu Đa hừ một tiếng: “Đã với con gái thì nên đền bù cho nó cho .”

 

Ý trong lời ngoài chữ chính là vợ chồng già Liễu Lai Phúc khi chia nhà thì chia thêm chút đồ cho nhánh của Liễu Đại Tẩu.

 

Khóe miệng Liễu Lai Phúc bất giác nở một nụ khổ.

 

Sắc mặt Khương Thúy Hoa cũng , Liễu đại ca là thật.

 

nhà chỉ nó là con trai, chia nhà mà công bằng một chút thì hai đứa con trai còn sẽ nghĩ thế nào?

 

Huống chi, vốn dĩ bọn họ chia nhà .

 

Trong chốc lát, khí chút lúng túng. Một lúc .

 

Liễu Lai Phúc đắn đo : “Thông gia, ông cũng thấy đấy, nhà chỉ mấy gian phòng thôi, nghĩ là... tiên cứ tách nhà của nhánh cả , mấy gian phòng thì vẫn như , mỗi nhánh một gian.”

 

Liễu Đại Tẩu Đa lập tức : “Một gian phòng mà đủ? Bọn nó nấu cơm cũng chỗ.”

 

.” Liễu Đại Tẩu Nương hùa theo, “Đã chia nhà mà còn ở chung thì hợp lý, thế thì khác gì chia nhà ? Theo thấy, là các tìm một mảnh đất trống, xây cho chúng nó hai gian phòng ?”

 

Đương nhiên, đất trong thôn đều là của tập thể, cứ xây nhà ở là xây , bỏ tiền mua.

 

Hơn nữa... giá cả hề rẻ.

 

Trong nhà đập nồi bán sắt mới cất nổi nhà mới, Khương Thúy Hoa đương nhiên đồng ý: “Trong nhà thật sự tiền để xây hai gian phòng , là thế , vốn dĩ định xây thêm một gian phòng ở phía , gạch mộc cũng gom gần đủ .”

 

“Thông gia, nếu các ý kiến, thì gian phòng đó chia cho bọn nó nhé?”

 

Gian phòng đó, vốn dĩ Khương Thúy Hoa định dùng để trồng rau, bây giờ... xem .

 

Liễu Đại Tẩu Đa thì im lặng một lúc, nhà quê xây một căn nhà mới đúng là dễ dàng, bọn họ cũng thể ép quá đáng.

 

mà... con gái chịu uất ức lớn như , bọn họ cha , thế nào cũng đòi thêm chút đồ cho nó chứ?

 

Nếu thì bọn họ cũng mất mặt lắm.

 

Liễu Đại Tẩu Đa liếc con gái một cái.

 

Liễu Đại Tẩu vội vàng gật đầu với ông, cô ý kiến gì, hơn nữa...

 

quá chia nhà , cho dù chỉ một gian phòng, Liễu Đại Tẩu cũng bằng lòng.

 

--------------------

 

 

Loading...