Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 220: Thư đến
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:04:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thúy Hoa gật đầu: "Yên tâm , chừng mực."
Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân bắt đầu xử lý thịt heo.
Trừ phần đem bán, thịt còn cộng cũng gần một trăm sáu mươi cân.
Đầu heo và lòng heo thì đồ hầm.
Hai mươi cân thịt heo thành khô heo, ba mươi cân thịt muối xông khói, hai mươi cân lạp xưởng...
Liễu Nhân Nhân một bận rộn mấy ngày trời mới xong.
Cuối cùng còn ba mươi cân thịt heo, giống như thịt heo rừng, đem đông lạnh ở bên ngoài, để dành cho nhà ăn dần.
Vừa , chỗ thịt heo để ở nhà họ Liễu mấy hôm nay cũng bán hết, còn một cân nào.
Khương Thúy Hoa đưa túi tiền cho con gái, : "Bán một trăm mười hai cân thịt heo, ba đồng một cân, tổng cộng là ba trăm ba mươi sáu đồng, đều bỏ hết trong túi , con đếm xem."
Dân làng đưa là tiền lẻ, ba trăm ba mươi sáu đồng mà đựng đầy cả một túi.
Khương Thúy Hoa nghĩ mà cũng thấy hâm mộ, thật thì vẫn là nhà lén bán thịt heo thế lời hơn.
Heo giao cho tập thể thì thu mua theo giá thịt của hợp tác xã, cả một con heo cũng bán nhiều tiền như .
Trong nhà bây giờ cũng xem như điều kiện, Khương Thúy Hoa dự định sang năm sẽ nuôi hai con heo.
Liễu Nhân Nhân vẻ suy tư : "... Mẹ, chợ đen buôn bán, cho cùng chính là đầu cơ trục lợi, đợi đến khi mùa màng hơn, nơi đó nhà nhất là nên bớt đến thì hơn. Lỡ như hôm nào đó cấp gắt, cả nhà chúng đều sẽ gánh nổi hậu quả."
Hiện tại, cấp quản chợ đen nhiều lắm, nhưng ...
Sẽ mãi như , đợi khi theo quân, Liễu Nhân Nhân định sẽ dính dáng đến chợ đen nữa.
Trong nhà thiếu ăn thiếu mặc, đáng đến chợ đen để mạo hiểm.
cô lo nhà họ Liễu nếm ngon ngọt , sẽ thể dừng nữa.
Nghe con gái , trong lòng Khương Thúy Hoa dấy lên một nỗi lo, bà cũng chỉ là một phụ nữ nông thôn bình thường.
Vừa cấp sẽ điều tra chuyện , bà lập tức lo lắng yên: "Cấp cũng quản cả chuyện ?"
Liễu Nhân Nhân bồi thêm cho bà một liều t.h.u.ố.c mạnh: "Chắc là sẽ ạ, con ở các thành phố lớn quản nghiêm lắm, đầu cơ trục lợi mà bắt , đưa cải tạo lao động là nhẹ . Huyện nhỏ của chúng ... sớm muộn gì cũng sẽ siết chặt thôi."
Khương Thúy Hoa hít một ngụm khí lạnh: "Nghiêm trọng đến thế ?"
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Đương nhiên ạ, nhà mà chụp cho cái mũ đầu cơ trục lợi thì cả nhà ở trong thôn sẽ ngóc đầu lên ."
Cô cũng đang chuyện giật gân để dọa , khi thời kỳ biến động lớn ập đến, chuyện đầu cơ trục lợi đúng là xử lý nghiêm.
Liễu Nhân Nhân chắc ở trong thôn, một chuyện vẫn nên sớm cho nhà họ Liễu thì hơn.
Khương Thúy Hoa nào dám lấy an nguy của cả nhà để mạo hiểm chứ!
Bà sợ đến giật nảy , lập tức : "Được, để ba con đến đó nữa."
Thật , ban đầu Khương Thúy Hoa hề tán thành việc đến chợ đen đổi đồ, cấp vốn dĩ cho phép dân tự ý buôn bán.
Chỉ là thời gian nếm ngon ngọt, xảy chuyện gì, Khương Thúy Hoa cứ ngỡ... chuyện chỉ cần cẩn thận một chút là sẽ .
Bây giờ con gái , bà lập tức dập tắt ý định.
Nhà cũng nghèo đến mức gì bỏ nồi, nhất quyết đến chợ đen để đổi miếng ăn.
Lời của Khương Thúy Hoa ở nhà họ Liễu vẫn trọng lượng.
Liễu Nhân Nhân thầm thở phào nhẹ nhõm, cô dịu giọng : "Chỉ cần cẩn thận một chút, hiện tại chắc sẽ xảy chuyện gì , mùa màng hơn thì chắc chắn nữa."
Đừng là , Khương Thúy Hoa bây giờ dám nữa . Tiền tài đều là vật ngoài , cả nhà bình an mới là quan trọng hơn hết thảy.
Liễu Nhân Nhân thấy bà thật sự dọa sợ, đang định mở miệng gì đó thì đột nhiên thấy gõ cửa.
Liễu Nhân Nhân mở cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-220-thu-den.html.]
Lại là đồng chí giao thư...
"Đồng chí, thư của cô." Người giao thư trẻ tuổi đưa một phong bì dày cho Liễu Nhân Nhân rời .
"Ai đến ?" Khương Thúy Hoa đang trông cháu ngoại nên ngoài.
"Người đưa thư trong xã, chắc là Cố Thành gửi thư tới ." Liễu Nhân Nhân cầm phong bì, đáy mắt lộ một tia nghi hoặc.
Bảo là thư mà dày thế , một đàn ông như Cố Thành thể nào một đống thứ hoa hòe hoa sói .
Nghe con rể gửi thư tới, mắt Khương Thúy Hoa sáng rỡ.
Liễu Nhân Nhân mở phong bì, bên trong chỉ một lá thư mà còn một xấp tiền và tem phiếu.
Tem lương thực, tem dầu, tem đường, tem vải...
Tờ Đại Đoàn Kết mười hai tờ, tổng cộng một trăm hai mươi đồng.
Cố Thành trong thư, đây là tiền lương và trợ cấp tháng của .
Liễu Nhân Nhân ngờ lương của Cố Thành cao như , một tháng một trăm hai mươi đồng, mà chắc là còn hơn thế nữa, bản ít nhiều gì cũng giữ chút tiền lẻ để tiêu.
Lương cao hơn lúc ở nhà máy gang thép ít .
Khương Thúy Hoa thấy con rể gửi cả lương và trợ cấp về thì lập tức tít cả mắt, đó bà còn lo chuyện con gái theo quân sẽ xảy sự cố.
Xem , là do bà nghĩ nhiều .
Liễu Nhân Nhân cất kỹ tiền và tem phiếu, cộng thêm ba trăm ba mươi sáu đồng Khương Thúy Hoa đưa cho cô...
Hôm nay thu gần năm trăm đồng, lên huyện ngân hàng gửi tiết kiệm thôi.
Khương Thúy Hoa tiện miệng hỏi: "Con rể gì thế?"
Liễu Nhân Nhân lướt qua thư với bà: "Chỉ một chút chuyện ở quân khu mới thôi ạ. Cố Thành , quân khu mới cách đây cũng khá gần, tàu hỏa hai ngày là tới, còn nữa..."
Liễu Nhân Nhân ngập ngừng một lát, nét mặt ánh lên vẻ vui mừng: "Anh chắc là thể về ăn Tết."
Cố Thành trong thư, khi ăn Tết ở nhà xong sẽ đến thẳng quân khu mới báo danh.
"Có thể về nhà ăn Tết ?" Khương Thúy Hoa vui vẻ : "Thế thì quá ..."
Nói , bà đập tay đùi dậy ngoài, vẻ mặt kích động: "Mẹ về cho cha con tin vui , ông chắc chắn cũng sẽ vui."
Còn cả cái đám nhiều chuyện trong thôn nữa, đừng tưởng bà .
Trong thời gian Cố Thành , bọn họ lén lút xì xào lưng, rằng Cố Thành sẽ về nữa.
Còn Cố Thành ở trong thôn nên mới bỏ .
là bậy bạ.
Bây giờ con rể gửi thư về , lát nữa Khương Thúy Hoa sẽ ngoài khoe một phen, ai bảo cái đám đàn bà đó cứ rảnh rỗi là thích nọ, thấy khác hơn là chịu .
Liễu Nhân Nhân mỉm , : "Mẹ, đừng vội, Cố Thành chỉ là chắc là sẽ về, chứ chắc chắn ạ."
Lỡ như đến lúc đó đổi gì, chẳng sẽ càng khiến cớ để ?
Nụ của Khương Thúy Hoa cứng , bà suy nghĩ một lát : "...Thôi , nhịn một chút ."
Đợi đến khi Cố Thành chắc chắn về ăn Tết, lúc đó cũng muộn.
Sau khi Khương Thúy Hoa .
Liễu Nhân Nhân cất lá thư , cô cho Khương Thúy Hoa , trong thư Cố Thành còn dạo một nhiệm vụ, trong thời gian tới e là thể liên lạc với gia đình .
Sợ Khương Thúy Hoa lo lắng, nên Liễu Nhân Nhân cho bà chuyện .
--------------------