Quân Hôn 60: Xuyên Về Nạn Đói, Tôi Làm Ruộng Tích Trữ Lương Thực - Chương 153: Giò heo
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:37:02
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Nhân Nhân ngượng ngùng : "...Trong nhà vẫn còn vải, Cố Thành mỗi tháng cũng tem phiếu vải theo định lượng, quần áo thể may cũng ."
Không phiền Liễu Nhị Tẩu nghỉ ngơi, Liễu Nhân Nhân đưa đồ xong liền rời .
Cũng thật trùng hợp, buổi trưa Liễu Nhị Tẩu sinh con.
Tối đến, Liễu Nhân Nhân liền , con dâu nhà Lý Xuân Phương cũng sinh .
Nghĩ đến việc Lý Xuân Phương ngày thường chăm sóc ít, đây lúc ở cữ cũng tặng cho mấy con cá diếc để lợi sữa.
Liễu Nhân Nhân quyết định ngày mai sẽ mua thêm một cái giò heo về cho Lý Xuân Phương.
Hôm , Liễu Nhân Nhân ăn sáng xong, chuẩn hai mươi quả trứng gà và một con thỏ mang lên huyện.
Vì biếu quà, trứng gà trong nhà tiêu hao tương đối nhiều, dư bao nhiêu để mang lên huyện đổi đồ nữa.
Còn về thỏ, nhà Liễu Nhân Nhân gần như một tháng ăn một con.
Trong nhà chỉ còn hai mươi con thỏ, quy mô nuôi thỏ trong thôn bây giờ khá lớn.
Mười mấy con thỏ giống đây cho Giang Tri Thanh mượn, bên đó giữ để tiếp tục phối giống nên trả cho cô.
Giang Tri Thanh hứa với cô, mỗi tháng sẽ đưa cho cô một con thỏ trưởng thành, xem như là trả nợ.
Liễu Nhân Nhân chấp nhận, một cô vốn dĩ cũng nuôi quá nhiều thỏ, như ngược cũng đỡ phiền phức.
Trong thôn cũng những nhà khác nuôi thỏ, nhưng đa là nuôi để tự ăn, hoặc là mang đổi chút lương thực.
Bây giờ thời tiết khô hạn, rau dại mọc núi cũng ít hơn năm ngoái nhiều.
Cho nên, nuôi thỏ quy mô lớn, độ khó ngày càng tăng.
Nhà Liễu Nhân Nhân thì , cô tích trữ mấy bao rau dại khô, còn hệ thống thể 'tuồn' đồ , nên cần lo lắng vấn đề thức ăn cho thỏ.
Đến huyện, Liễu Nhân Nhân xách đồ tìm Châu Đại Nương .
Châu Đại Nương , thường ở nhà.
Quả nhiên, lúc Liễu Nhân Nhân đến nhà, cô thấy Châu Đại Nương đang trong sân may vá quần áo.
"Châu Đại Nương." Liễu Nhân Nhân xách giỏ bước .
"Nhân Nhân !" Mỗi thấy Liễu Nhân Nhân, Châu Đại Nương cứ như trông thấy Thần Tài .
Hết cách, do ảnh hưởng của trận hạn hán năm ngoái, vật tư mà hợp tác xã cung tiêu của huyện cung cấp ngày càng ít.
Lương thực ít, thịt cũng ít, chỉ cần là đồ ăn, lượng ít còn hạn mức.
Mấy tháng nay, cuộc sống của dân huyện cũng dễ chịu gì.
Nghe năm nay đồng ruộng khô hạn, chỉ ở nông thôn mà trong thành phố lòng cũng hoang mang.
Nói nghiêm trọng hơn một chút, bây giờ gì quan trọng bằng lương thực.
Châu Đại Nương bây giờ chỉ mong Liễu Nhân Nhân lên huyện, tiếc là cô đến nhiều.
Liễu Nhân Nhân : “Đại nương, cháu mang đến hai mươi quả trứng gà và một con thỏ.”
Cũng hỏi Châu Đại Nương cần , bây giờ chỉ cần là đồ ăn thì ai từ chối. Huống chi là trứng gà và thịt.
Châu Đại Nương nhíu mày: “Nhân Nhân , bây giờ trứng gà ít như ?”
Trước đây, mỗi Liễu Nhân Nhân lên huyện đều mang theo bốn năm mươi quả trứng gà, chỉ hai mươi quả.
Liễu Nhân Nhân mỉm : “Trong nhà mấy họ hàng sinh em bé, trứng gà phần lớn đều mang biếu , cháu sẽ mang thêm cho bác nhiều một chút.”
"Vậy ." Châu Đại Nương thầm thở phào nhẹ nhõm, bà còn tưởng Liễu Nhân Nhân tìm mua khác, đổi đồ với bà nữa.
Châu Đại Nương đưa cho Liễu Nhân Nhân một tấm vải bông, một cây kéo, một cái tô lớn, và hai chiếc áo ba lỗ màu trắng.
Áo ba lỗ là của nam, tuy là hàng nhưng chỉ một vệt đen cổ áo, to bằng móng tay, ảnh hưởng đến việc mặc.
Liễu Nhân Nhân nghĩ sẽ mang về cho Liễu Lai Phúc mặc.
Cố Thành mấy cái áo ba lỗ , cần để cho .
Đổi đồ xong, Liễu Nhân Nhân ở căn nhà bên khu tập thể một lúc.
Cô xới đất trong sân lên, rắc hạt rau tề thái xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-60-xuyen-ve-nan-doi-toi-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-153-gio-heo.html.]
Liễu Nhân Nhân ít khi lên huyện, vẫn là nên trồng chút rau dại sẽ dễ chăm sóc hơn.
Bận rộn đến mười giờ, Liễu Nhân Nhân đeo gùi lên lưng về nhà.
Vào mùa nông vụ bận rộn, trâu trong thôn đều đồng việc, xe trâu chở lên huyện.
Liễu Nhân Nhân chỉ đành tự bộ về.
May mà những thứ đổi từ chỗ Châu Đại Nương đều nặng, vác lên cũng chẳng tốn chút sức nào.
Lát nữa lúc sắp về đến nhà, lén lấy thêm vật tư khác từ hệ thống là .
Trên đường , phong cảnh ven đường, tâm trạng Liễu Nhân Nhân ngày càng nặng nề.
Mọi năm giờ , hoa khoe sắc thắm, liễu biếc mơn mởn, khắp núi đồi tràn ngập ý xuân dạt dào, núi non cũng căng tràn sức sống.
bây giờ, khắp nơi bao trùm một bầu khí đìu hiu và hoang vắng.
Thiên nhiên dường như mất sức sống, cảnh tượng cây cối um tùm, chim hót hoa thơm ngày xưa còn thấy nữa.
Thay đó là cây cỏ khô vàng, sông ngòi cạn kiệt, còn sức sống như ngày .
Thấp thoáng thể thấy, mặt đất khô đến mức sắp nứt .
Liễu Nhân Nhân thở dài, cứ thế mãi, trong thôn thiếu nước là kết quả tất yếu.
Chỉ , tình hình năm nay sẽ nghiêm trọng đến mức nào.
Lúc sắp về đến nhà, Liễu Nhân Nhân lén lấy từ hệ thống hai cái móng giò, một nải chuối, năm cân bột mì trắng và năm cân gạo.
Cô về nhà một chuyến cất đồ .
Liễu Nhân Nhân lấy giỏ đựng hai cái móng giò, hai mươi quả trứng gà, hai cân bột mì trắng và nửa nải chuối.
Một cái móng giò, hai mươi quả trứng gà là quà đáp lễ cho Lý Xuân Phương.
Cái móng giò còn và hai cân bột mì trắng là cho Khương Thúy Hoa.
Hôm qua mang ít đồ đến Liễu gia cho Liễu Nhị Tẩu tẩm bổ, hôm nay cần mang thêm nhiều đồ qua nữa.
Khương Thúy Hoa bây giờ nữa, ở nhà chăm con dâu thứ ở cữ, tiện thể trông mấy đứa nhỏ.
Bà cũng lớn tuổi , nếu chuyện gì quan trọng thì sẽ xuống đồng kiếm công điểm nữa.
Trong nhà đông con cháu, Khương Thúy Hoa chỉ cần ở nhà trông bọn nhỏ là .
Cố Viêm Viêm đang chơi cùng mấy chị họ ở Liễu gia.
Nửa nải chuối mang đến, Liễu Nhân Nhân chia cho mấy đứa nhỏ ăn.
Bốn đứa trẻ, mỗi đứa hai quả, mấy đứa nhỏ chia chuối, đứa nào đứa nấy toe toét.
“Con tiết kiệm chút tiền , hoa quả đắt như , chẳng thà mua hai cân lương thực còn hơn.” Khương Thúy Hoa mà thấy xót.
“Cũng ngày nào cũng ăn ạ.” Liễu Nhân Nhân hì hì, chuyển chủ đề: “Nương, con mua móng giò .”
Khương Thúy Hoa “a” một tiếng, vui vẻ : “Tốt quá , để nương hầm canh móng giò đậu nành cho chị dâu hai của con, con đó chứ...”
Nhắc đến chuyện , Khương Thúy Hoa rầu rĩ : “Chị dâu hai của con chút sữa nào, sáng nay, cháu trai nhỏ của con đói đến mức gào , cuối cùng thật sự hết cách , đành qua nhà thôn trưởng xin sữa.”
May mà con dâu thôn trưởng sữa, nếu thì nhà cũng chẳng .
Thằng bé mới sinh, bắt nó uống nước cơm thì cũng tàn nhẫn quá.
Cũng uống xong canh móng giò, Liễu Nhị Tẩu sữa nữa.
Nếu vẫn ...
Thật sự nữa thì đành cho cháu trai nhỏ uống nước cơm thôi.
Lúc , trong thôn ai cũng ăn no.
Con dâu thôn trưởng sữa cũng nhiều, chẳng qua là trẻ sơ sinh mới chào đời, uống chẳng bao nhiêu sữa.
Nếu thì đủ sữa cho hai đứa trẻ bú.
Bà cũng thể cứ xin sữa mãi .
--------------------