QUÂN HỐI - 2

Cập nhật lúc: 2025-05-04 00:05:05
Lượt xem: 1,530

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho đến khi Lý Minh Chiêu quả quyết nói ra những lời kia:

 

“Cô thấy Minh Nguyệt là tốt nhất, khác hẳn các nữ tử ở kinh thành.

 

“Các nàng kia thì cứng nhắc, già nua, chẳng có chút sinh khí nào, sao sánh bằng Minh Nguyệt hoạt bát đáng yêu, thẳng thắn thiên chân?

 

“Cô thích Minh Nguyệt như vậy, cũng nguyện cả đời gìn giữ tính tình hiếm có ấy của nàng. Bá phụ không cần lo, cô nhất định sẽ bảo vệ nàng ấy chu toàn.”

 

Thì ra, việc Giang Minh Nguyệt đè ta dưới đất cưỡi như ngựa là “hoạt bát”;

 

Bức ta tranh ăn với chó là “đáng yêu”;

 

Lén đổi thuốc hại ta suýt chếc là “thẳng thắn”;

 

Dìm đầu ta vào chum nước, xem ta bao lâu thì ngạt chếc là “thiên chân”!

 

Lão Thiên Gia…

 

Ngài thật sự... quá bất công.

 

Phụ thân ta trầm mặc hồi lâu, vẫn chưa cam lòng, nói tiếp:

 

“Nữ nhi thứ hai của ta – Giang Thiền – là mẫu mực của các tiểu thư khuê các tại kinh thành. Cầm kỳ thư họa đều thông, chư vị phu nhân đều tán thưởng, ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng khen nó đoan trang nhã nhặn, sau này nhất định là một hiền phụ.”

 

Lý Minh Chiêu lại không chút nể mặt, phủ định sạch những gì thuộc về ta:

 

“Còn nhị tiểu thư, chẳng khác nào tảng đá trong vườn giả của phủ cô.

 

“Đúng là mẫu mực khuê tú, nhưng trong mắt cô, chỉ là một tảng đá không có tư tưởng, không có chủ kiến, cả đời bị người ta tùy ý bài trí.”

 

“Loại nữ tử như vậy, như ve sầu mùa hạ, đầy rẫy khắp nơi.

 

“Cô chỉ muốn Minh Nguyệt – duy nhất và khác biệt.”

 

Đêm ấy, ta ngồi thật lâu trước bài vị mẫu thân, nhìn hương tàn tro lạnh, nhìn trời dần sáng.

 

Ta thấy dũng khí đã mất bỗng như tro tàn gặp gió, bừng cháy trở lại trước mắt.

 

Ve sầu sống tám ngày, là sinh trong cái chếc.

 

Trước khi đến phút cuối cùng, mọi thứ đều có thể thay đổi.

 

Ta không thể nhận thua. Càng không được sớm nản lòng.

 

04

 

Phụ thân ta nhận được lời hứa chắc nịch từ Lý Minh Chiêu, liền không còn quản thúc Giang Minh Nguyệt nữa.

 

Mặc nàng ta muốn làm trời làm đất, quậy phá đến đâu thì quậy.

 

Cho dù chỉ vì nha hoàn không cẩn thận, làm đổ trà nóng lên vạt áo yêu thích của nàng, nàng cũng có thể rút kiếm c.h.é.m đứt đôi tay của người ta.

 

Ta đứng bên cạnh, toàn thân cứng đờ, khiếp sợ đến run rẩy.

 

Nàng khẽ phủi m.á.u dính trên thân kiếm, hoàn toàn không để tâm đến tiếng gào khóc thảm thiết của nha hoàn đang ngã vật dưới đất.

 

Nàng chỉ tay vào vệt ướt trên vạt váy, từ trên cao lạnh lùng ra lệnh với ta:

 

“Liếm sạch cho ta.”

 

Ta không hề phản kháng, dù chỉ một khắc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hoi/2.html.]

Cúi đầu l.i.ế.m sạch sẽ.

 

Nàng cười đến ngửa cổ ngả người, cười bảo ta như một con chó.

 

Ta chỉ có thể cắn răng chịu đựng, gượng gạo nở nụ cười.

 

Trước khi có được quyền thế và năng lực, mọi sự thanh cao hay nóng nảy... chỉ là bùa đòi mạng.

 

Ta thuận lợi “lâm bệnh nặng”, sốt cao không lui.

 

Cùng lúc đó, trên phố Trường An, Tiểu vương gia lập võ đài luận võ chiêu thân.

 

Người chiến thắng tên là Triệu Tùy, không chỉ có thể bách bộ xuyên dương, mà kiếm pháp cũng cực kỳ xuất chúng.

 

Hắn thân phận bần hàn, vậy mà đánh cho đám quý tử công tử quyền quý đến hoa rơi nước chảy, không ai địch nổi.

 

Hắn phong thái tiêu sái, chiến thắng đầy oai phong, khiến các tiểu thư khuê các đứng xem không khỏi động lòng, có người mạnh dạn tỏ tình.

 

Nhưng hắn không hề d.a.o động, chỉ điềm đạm nói:

 

“Ta đã có người trong lòng, không thể cưới cô.”

 

Cô nương ấy hỏi hắn, người trong lòng là ai?

 

Hắn đáp: “Giang gia Minh Nguyệt.”

 

Câu nói vừa dứt, tiếng ngưỡng mộ Giang Minh Nguyệt trong kinh thành lại thêm một tầng dày đặc.

 

Thế nhân luôn dùng số lượng nam nhân yêu mến để đo lường “thành công” của một nữ tử.

 

Giang Minh Nguyệt yêu thích kiếm thuật, thường tìm người tỉ thí nhưng chẳng mấy khi được như ý.

 

Bọn sư phụ làm bạn luyện tập vốn đâu dám ra chiêu thật với nàng?

 

Tính tình nàng thất thường, nổi giận lên thì giếc người cũng chẳng phải chuyện chưa từng.

 

Nàng phóng ngựa đi tìm nam nhân kia – kẻ dám giữa thanh thiên bạch nhật công khai tỏ tình với nàng.

 

Phải biết rằng, từ sau khi nàng định thân với Lý Minh Chiêu, nam tử trong kinh thành đều tránh nàng còn không kịp.

 

Nàng chưa từng gặp kẻ nào gan lớn như vậy.

 

Lòng hiếu kỳ trong nàng bắt đầu trỗi dậy.

 

05

 

Triệu Tùy là kẻ hoàn toàn khác biệt với Lý Minh Chiêu.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Lý Minh Chiêu là Đông cung Thái tử, là minh quân được kỳ vọng trở thành bậc "nhân đức".

 

Những lời hắn từng nói với ta, há chẳng phải cũng đang nói về cuộc đời bị người khác sắp đặt của chính mình?

 

Nhưng Triệu Tùy thì không như vậy.

 

Hắn là một kiếm khách tự do tiêu dao, không bị trói buộc bởi thế tục.

 

Thân phận ấy, vừa phong lưu vừa đầy mê hoặc, dễ dàng khiến một thiếu nữ khuê phòng chỉ từng thấy giang hồ qua vài trang sách như Giang Minh Nguyệt xiêu lòng.

 

Chỉ vài lời của hắn, đã vẽ nên một bức tranh phong nguyệt nhân gian trước mắt nàng.

 

Khiến lòng nàng khát khao hướng tới.

 

 

Loading...