Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:08:07
Lượt xem: 1
Hoàng Anh bất ngờ im lặng, ánh mắt sâu thẳm khẽ khoác lên một áng mây mù ảm đạm, tôi chẳng biết hai anh em họ đang nói đến chuyện gì? Và vì sao khi nghe nhắc đến tên người con gái đó anh ta lại có thái độ rất khác lạ. Còn riêng tôi...khi nghe Mỹ Lan hỏi anh có thích người con gái tên Liễu đó hay không? Trong lòng tôi không hiểu sau lại chợt cảm thấy buồn buồn…
Bưng vội khay chén xuống bồn rửa, mà bản thân tôi chợt nhận ra mình thật khó hiểu, khó hiểu nhất là tôi lại rất muốn tìm hiểu về Hoàng Anh và m.ô.n.g lung rất nhiều khi không biết rằng mình có đang thích Hoàng Anh hay không? Tại sao khi đối diện với anh ta, tim tôi lại đập mạnh thế này.
"Thu Huyền tới giờ rồi,đi về công ty thôi em?
Tiếng Hoàng Anh vang lên khẽ đánh tan những suy nghỉ đang quẩn quanh trong đầu tôi lúc này, tay tôi đặt chiếc đĩa cuối cùng lên kệ chén, lau vội hai bàn tay sau đó đi ra trả lời anh
" Em xong rồi thôi mình đi. À Uyên em ở phòng nha, không có đi đâu nữa đấy?
Mỹ Lan nghe tôi dặn, em liền ngoan ngoãn gật đầu
"Em biết rồi mà chị, thôi anh và chị đi làm đi, em ngủ đây, chiều nay em còn có tiết học trên trường.
" Ừ, em ngủ đi. Nhớ khoá phòng lại cẩn thận nha.
….
Quay lại công ty, chúng tôi tiếp tục công việc, lần này vì đã có dịp trò chuyện với chị Lan rồi nên bây giờ chúng tôi thấy thân và có cảm tình với nhau hơn, vừa làm mà tôi vừa len lén nói chuyện cùng chị.
"Chị cũng ở quê lên làm à chị? Chị có gia đình chưa?
Chị Lan vừa xếp chiếc hộp, vừa mở miệng trả lời tôi
" Chị quê ở Lâm Đồng,gần nhà của giám đốc đấy em, nhưng chị không quen giám đốc, chỉ vào đây làm theo sự giới thiệu của nhỏ em chị thôi.Chị chưa có gia đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-9.html.]
"Em chị có làm trong đây hả chị?
" Ừ. Em chị làm bên khâu trang trí đó em. Con bé là thợ vẽ, tay nghề cao lắm. Nó vào đây làm được 3 năm rồi.
"Vậy à chị, ngưỡng mộ quá chị nhỉ, để mà vẽ được sản phẩm chất lượng chắc là khó lắm chị ha.
" Ừ em...con nhỏ coi vậy mà khéo lắm, để hôm nào nghỉ trưa chị giới thiệu nó cho em gặp nha.
"Dạ chị.
Cuộc trò chuyện giữa tôi và chị Lan cứ mãi tiếp tục từ chuyện này qua chuyện khác mà không dứt, cả hai hỏi thăm nhau các thứ nhưng nói nhỏ lắm vì cũng sợ giám đốc nghe thấy rồi khiển trách...cho đến khi cuộc nói chuyện đang đến đoạn cao trào, chị Lan nhắc về gia đình của Hoàng Anh thì bất ngờ bên ngoài có bóng người đi vào. Một anh công nhân đi tới chỗ của giám đốc thông báo
" Anh Đức có chú Vũ đến!
Hoàng Anh nghe thông báo anh liền nhìn anh công nhân kia gật đầu sau đó định đứng dậy dời chân đi thì từ bên ngoài đồng loạt tất cả mọi người đều quay ra khi mà nghe thấy tiếng ồn ồn của một người đàn ông trung niên đang bước vào cầm trên tay là xấp giấy tờ đi tới bàn của Đức, còn tôi thì chợt ngẩn người khi trông thấy ông ấy với vẻ mặt nghiêm khắc lên tiếng, hình dáng này, nét mặt này quen thuộc lắm, hình như nhớ man mán trong đầu tôi đã gặp ông ta ở đâu rồi.
"Mọi người ngừng tất cả lại đi, còn Hoàng Anh con xem lại bản hợp đồng này cho chú. Chú vừa xem thấy số lượng lần này có chút vấn đề rồi. Tôi ngây người nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, trong đầu từng đợt đau đớn chợt ùa đến, từng ký ức mong manh như làn khói trắng cứ mờ mờ ảo ảo vây lấy đại não của tôi mà không cách nào tôi đưa tay vạt ngang đám mây đó để thấy cho rõ hình ảnh đang muốn xuất hiện nơi ký ức của tôi.
Bỗng nhiên bên cạnh chị Lan khều khều tôi rồi lên tiếng thỏ thẻ.
"Này Huyền sao chị thấy ông ấy có nét giống em lắm đó Huyền?
Rẹt…
Lời của chị Lan vừa dứt cũng là lúc lưỡi kéo đang cắt con tem trong tay tôi cắt vào luôn vào phần thịt, tôi khựng lại, ký ức mơ hồ chợt tan biến như bong bóng xà phòng và m.á.u bắt đầu từ bàn tay nhỏ xuống, cơn đau lúc này mới truyền đến da thịt.