Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:08:03
Lượt xem: 2

Nghe Hoàng Anh giới thiệu sơ lược tôi cũng hiểu chút chút về công ty phần nào, rồi đồng loạt tất cả chúng tôi gật đầu đồng ý với ý kiến anh ta vừa nói và cũng nhiệt liệt vỗ tay hưởng ứng theo...Sau giây lát Hoàng Anh lại nói tiếp.

"Đây là đơn hàng mới, có tên là Bình Giọt Ngọc .Với hình dáng thân to, miệng nhỏ, chiếc bình như hầu bao,quan niệm dân gian từ xưa thì loại bình này là hồ lô hút tiền, hút của, hút vượng khí tốt cho gia chủ.Và đây là đơn hàng xuất khẩu lớn với đơn vận chuyển là một ngàn bình. Thời gian là mười ngày nên ngay hôm nay công ty sẽ cho công nhân tăng ca và mọi người trong kho tranh thủ đóng hộp vô thùng gấp để cho kịp giao đơn hàng.Mọi người có ý kiến gì không ạ? Ai tăng ca được hoặc không thì trước 4h chiều liên hệ bên nhân sự cho tôi nhé.

Nói dứt lời Hoàng Anh đặt nhẹ chiếc bình xuống bàn, anh chậm rãi nhìn xung quanh quan sát một lược chờ đợi nghe ý kiến nhưng vì đa số trong phòng là công nhân mới vào nên không ai có ý kiến gì cả và ngay cả tôi cũng vậy nên sau cùng tất cả im lặng và nhanh chóng bắt tay vào công việc.

Những chiếc bình được mở ra từ trong thùng giấy carton lớn,nhiệm vụ của chúng tôi sau đó là đem từng chiếc bình trong thùng ra, dán tem, in logo rồi vào đóng hộp có thương hiệu riêng thôi. Công việc tuy đơn giản nhưng khá cực do thể tích bình lớn nên cầm lâu là mỏi nhừ cả tay.

Không khí trong kho khá là yên lặng, lâu lâu chỉ nghe tiếng sột soạt của những chiếc hộp giấy, còn lại là tiếng ồn ào của tiếng máy sản xuất chạy bên ngoài chứ hầu như chẳng có tiếng nói chuyện của một ai cả.

Tôi ngồi ở bàn,cắt dán từng mẫu tem lên hộp, chốc chốc khẽ liếc nhìn về phía đó. Hôm nay là một ngày dường như rất đặc biệt với tôi mà hầu như một tháng trước từ khi bước vào công ty này làm chưa bao giờ cảm xúc của tôi lại hồi hộp xao xuyến đến vậy khi mà nơi này bỗng có sự xuất hiện của Hoàng Anh,

Nhìn bóng dáng lạnh lùng với chiếc áo sơ mi trắng, quần âu, tay áo xắn đến khuỷu thần thái nghiêm túc ngồi ở bàn làm việc, ánh mắt dán chặt màn hình laptop và những ngón tay thon dài gõ liên tục trên bàn phím lâu lâu khẽ cau mày, tự nhiên bất giác vẻ đẹp đấy thật sự rất cuốn hút khiến cho tâm trí của tôi nhất thời bị d.a.o động vì anh ta

Chúng tôi thi nhau làm đến trưa thì cũng đóng hộp được hơn 10 bình, ban đầu cứ nghĩ một nghìn bình giọt ngọc chắc chúng tôi đóng hộp không tới 10 ngày của mức quy định mà giám đốc đã đưa ra đâu, nhưng khi bắt tay vào làm thì ôi thôi tôi mới hiểu không dễ dàng một chút nào, từng công đoạn nói khó thì không phải là khó nhưng nó quan trọng rất cần độ tỉ mỉ, và từng chiếc bình thành phẩm bắt buộc độ chỉnh chu phải thật hoàn hảo và phải qua kiểm tra của giám đốc, anh ta ok chúng tôi mới được đóng hàng. Chỉ cần một con tem hoặc một hoa văn sai vị trí thì coi như chiếc bình đó bắt buộc phải bỏ đi. Thế nên vừa làm mà tôi vừa lo vì sợ hư hàng tôi chẳng có tiền đâu mà đền nổi, vì nghe nói sơ qua giá thành của chiếc bình khá là đắt đỏ.

Tiếng chuông quen thuộc vang lên báo hiệu giờ nghỉ trưa đã đến. Tất cả mọi người ai nấy đều ngừng tay. Một chị ngồi làm cạnh tôi, khẽ quay sang lên tiếng hỏi khi thấy tôi còn dán nốt con tem lên chiếc hộp

"Em gái không ngừng tay nghỉ đi em? Tới giờ cơm rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-7.html.]

Tôi ngước lên, liếc thấy Hoàng Anh vẫn dán chặt đôi mắt nhìn vào màn hình, dường như anh ta vẫn chưa có ý định nghỉ ngơi.Nhìn quanh phòng ai nấy đều đã tranh thủ đi ra lấy cơm. Tôi liền mỉm cười thân thiện trả lời chị ấy.

" Dạ em cũng nghỉ đây chị. Công việc chị sao rồi, thấy làm khỏe không chị?

Chị đó khẽ nói nhỏ bên tai tôi, chắc sợ giám đốc nghe thấy

"Chị làm thấy cũng ổn, nhưng mỏi tay quá em ạ. À em tên gì đó?

" Em tên Huyền? Còn chị?

"Chị tên Lan, chắc chị lớn tuổi hơn em chị 30 rồi. Còn em?

" Dạ em còn một tháng nữa là tròn 18 tuổi rồi chị. Thôi chị ra lấy cơm đi. Em không ăn ở công ty em về phòng trọ ăn với nhỏ em.

"Ừ, vậy chị đi trước nha.

" Ui ngon thế, được rồi để chị về liền.

Tắt máy, tôi vui vẻ nhóm dậy định bước ra về, nhưng chợt khựng lại, tâm tình bất ngờ bấn loạn khi mà vô tình đôi mắt liếc thấy Hoàng Anh cũng vừa ngừng tay.

Loading...