Hằng ngày sáng Uyên đưa qua công ty chiều em chở về con xe SH của ba Vũ mua cho đó, hai chị em hợp lắm khá là ăn ý từ công việc đến vấn đề bên ngoài, với cũng nhờ Uyên mà những tháng thai kỳ của trộm vía Uyên chăm sóc tận tình nên hai con khỏe mạnh lắm. Thoáng chốc ngày dự sinh cũng gần kề...
Buổi sáng trở ,cổ họng cảm giác khô khốc,định dậy rót một ly nước uống nhưng tự dưng cảm nhận cơ thể là lạ, bụng trằn và thốn lắm, nhăn nhó gượng dậy đúng lúc thấy chiếc đầm đỏ ở ươn ướt, run, lẩm nhẩm tính trong đầu hình như đến ngày .
Thế là liền cố đưa hai chân xuống giường, một tay ôm bụng, một tay vịn từ từ bức tường cố nén cơn đau tới mở cửa phòng, bước nặng nhọc qua phòng Mỹ Lan, đưa tay gõ cửa
"Mỹ Lan ơi...giúp chị!
thều thào cất giọng gọi, dứt lời cơn đau ập đến, vẻ đau hơn nên quỳ phụp xuống luôn, đau đến mức mặt mồ hôi bắt đầu rịn tầm tã
Mỹ Lan mở cửa, hai tay dụi mắt trông thấy em hốt hoảng tỉnh cả ngủ nhanh chóng đưa tay đỡ dậy
" Chị , chị ơi?
đau thắt cố níu lấy Mỹ Lan mà trả lời
"Chị đau...bụng...em gọi xe giúp chị.
" Dạ......chị cố lên em gọi ngay đây…
...Khi đưa đến bệnh viện dường như lả , cảm nhận em bé xuống nhưng còn chút sức nào để mà rặn nổi nữa,Mỹ Lan bên cạnh em chạy theo xe đẩy phòng cấp cứu, sắc mặt lo lắng đến tái cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y luôn miệng gọi
"Chị hai ơi cố lên, chị đừng em sợ nha chị…
đang kiệt sức trong đầu loáng thoáng tiếng gọi chị hai của Mỹ Lan bất giác như động lực thức tỉnh ý chí của và giữa cơn đau như xé da thịt mơ màng trong miệng gọi tên Hoàng Anh.
…
Khi tỉnh cứ ngỡ trải qua một cơn mơ thật dài, nơi đó chỉ một lang thang bước chân dẫm lên từng áng mây xanh trắng đang bay lơ lửng, và nơi đó sợ hãi cảm nhận bộ khung cảnh chẳng một chút oxi nào để thở cả, càng cố hít thở thì càng hít cơ thể một luồng khí nóng bức đến ngột ngạt, và phút chốc thấy ở phía xa xa một đứa bé đang mỉm với , nhưng càng cố chạy đến thì em bé càng rời xa và vụt mất thể để bàn tay chạm tới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-52.html.]
Giật mở mắt , thở mạnh một run sợ, quanh nơi là màu trắng thấy ba Vũ của đang ẵm tay một em bé mới hóa mơ mà là sự thật, mừng rơn hiểu rằng c.h.ế.t và tay ba là con của , bên Mỹ Lan đang pha sữa cái bình bé xíu, một cảm giác hạnh phúc ập đến, cố gắng về phía mở miệng gọi
"Ba?
Ba và Mỹ Lan lập tức , thấy tỉnh ba mừng lắm, nheo nheo đôi mắt như cố kìm nén nỗi lòng, còn Mỹ Lan cạnh thì vỡ òa nức nở luôn
Ba điềm đạm tới đặt em bé xuống cạnh lên tiếng
" Chúc mừng con gái. Con bé mong sữa lắm .
rưng rưng ba đó xuống con , gương mặt non nớt với cái môi hồng đang chem chép cái miệng nhỏ tự dưng thiên chức của dâng trào lên, khóe mắt nhanh chóng rơi xuống mặt hai dòng lệ.
Ba đưa bé qua cho thì tới dặn Mỹ Lan gì đó ba ngoài, còn Uyên em lau nước mắt xong liền tới, thấy rơi lệ em lớn
"Chị mới sinh mà là đó.
em hít mũi mấy cho khỏi nghẹt mỉm trả lời
" Uyên nè cảm ơn em nha, em chắc chị và bé con sống nổi mất.
Uyên mím môi rưng rưng giọng
"Em sợ chị vượt qua nổi, em lo cho chị lắm, chị sinh con bé là ngất luôn, còn băng huyết. Em quá trời. Huhu…một đêm chị mê man em thì kinh nghiệm may cô Ngọc và chị Lan trong công ty phiên cả một ngày và đêm hai đó giúp em chăm cho cháu. Bác trai em thông báo chị sinh bác mới bay về lúc sáng là ghé sang đây luôn đó chị, bác bảo em chăm chị, bác về nấu chút cháo chiều sẽ đem ... chị sinh con đau mà em sợ lắm, sưng mắt đây chị thấy hôn.
Nhìn biểu cảm của Mỹ Lan phì trả lời
" Thôi mà đừng , em mà chị nữa bây giờ.
"Dạ em nín đây, mà con bé đói chị, em mới định pha sữa nhưng chị tỉnh chị cho bé b.ú v.ú luôn chị, sữa là cho trẻ sơ sinh lắm.
" Ừ em.