Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 48
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:12:53
Lượt xem: 2
Những tiếng rên rỉ thoát loạt phũ đầy bên tai em lúc đó em rùng cả mình,đỏ mặt quay đi vì ngượng, trời ơi xấu hổ c.h.ế.t mất chị ạ, đúng là bà Liễu dâm đãng thật mà, nhưng khi ấy em len lén quay sang nhìn anh hai, thấy anh hai ngồi trầm ngâm tay đưa lên chóng cằm nghĩ gì đó. Coi bộ không tức nữa nên Em có khẽ lết đến móc mỉa anh hai mấy câu nho nhỏ là
– Anh hai thấy sao? Vợ anh tốt đẹp đến nhường nào hen? Anh cũng cao thượng quá ha nhường giường cho nhân tình của vợ mình ân ái?
Lúc đó anh hai liếc em bằng nửa con mắt đó chị, vẻ mặt giận lắm
– Cũng may hôm nay anh về nhà, vì say quá nghĩ em còn ở sài gòn nên vào phòng em nằm đỡ và cũng để nhớ lại hình bóng của Thu Huyền nhờ vậy mới nghe được những lời sâu độc của bọn chúng, kkhông ngờ Dũng và Thuý Liễu lại bày ra những trò đồi bại như thế? Hôm nay anh phải cho bọn chúng bài học.
Anh hai trả lời em xong liền hầm hầm đứng dậy? Em sợ anh hai làm liều nên có kéo anh hai lại
– Anh định làm gì? Coi chừng ở tù đó?
Anh hai lạnh giọng nhếch môi lên một đường cong gian tà bảo em
– Anh hết ngu rồi.
Chị biết lúc đó tiếp theo anh hai làm gì không?
Dừng lại Uyên tiếp tục hỏi tôi, tôi lại tiếp tục lắc đầu đáp
– Chị không biết, chỉ hi vọng anh Đức đừng gây ra chuyện lớn thôi.
Mỹ Lan cười khoái chí, khẽ xoa lọn tóc rồi hí hửng trả lời
– Anh hai trước khi đi ra ngoài còn cố tình khóa chặt cái cửa phòng phụ bên em và cả cửa sổ để tên Dũng không qua được nữa chị, công nhận khi hết ngu anh hai tỉnh vô cùng, em cười hả hê sao đó thì lén vào phòng mẹ gọi mẹ dậy xem kịch, không ngờ chúng lại còn dám cho mẹ em uống thuốc ngủ chị ạ. May sau em gọi tầm 10p mẹ cũng dậy. Và lúc đó bên ngoài anh hai giả vờ say sỉn đập cửa phòng rầm rầm lên luôn. Anh hai nói vầy nè.Cái giọng lè nhè như người say ý
– Thuý Liễu cô đâu rồi, mở cửa, mở cửa cho tôi.
Mà chị biết không?anh hai vừa đập cửa thì ở bên trong chị Liễu hoảng loạn quá chừng nên câu trả lời trong miệng thốt ra cũng run lắm, chắc lúc đó hai người ấy nhảy vội xuống giường rồi luýnh quýnh nhặt quần áo mặc vào người ha chị,không biết có kịp làm chi không ta?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-48.html.]
– Anh anh chờ em chút...sao anh lại về giờ này?
– Nhà tôi thì tôi về sao cô lại hoảng hốt, mở cửa ra.
Anh hai kêu người ta mở nhưng ác ôn anh hai lại chốt cửa ngoài, sao đó chị biết không anh ác lắm gom lúc nào em không hay biết gì hết mà giờ phút đó trên tay anh hai là một xấp giấy báo cũ sao đó bật quẹt đốt lên rồi bỏ xuống ngay cửa phòng, lửa cháy bừng lên anh hai vẫy thêm ít nước cho bốc khói và dùng quạt quạt khói bay hết vô phòng.Khúc này biết anh hai chỉ dọa họ thôi với khói bao nhiêu đó chỉ làm họ khó chịu chứ không c.h.ế.t được em được mùa cười muốn đau cả ruột. Anh hai của em đúng là quá đáng thật chị ha.
Tôi nghe cũng không khỏi phì cười vô tình bị cuốn vào sự viêc nên mong Uyên kể cho nhanh. Uyên biết tôi hóng nên khẽ cười mãn nguyện
– Cuốn dã man luôn hả chị? Thôi em ngưng nha.
Tôi liếc xéo Uyên rồi hắng giọng bảo
– Ờ vậy thôi chị cũng không thèm nghe nữa. Chị đi nấu cơm đây.
– Ý thôi mà chị ngồi đây đi, à trong balo em có bánh mì này chị ăn đi. Để em kể hết xong em đi nấu cơm cho.
– Này là do em ép chị nghe đó nha?
– Cứ cho là vậy đi..Hi em cũng biết chị muốn nghe tiếp mà.
Nói đoạn Mỹ Lan kể tiếp
" Lúc đó mẹ em gặp anh Đức mẹ tức giận không kìm chế được lại thấy cảnh khói bay khắp nhà,mẹ liền bật đèn lên sau đó tát thẳng tay vào mặt anh Đức rồi mẹ lớn tiếng chửi khiến cho em và anh Đức đứng như c.h.ế.t sững luôn
– Đức mày còn dám vác mặt về đây à,sao mày không đi với con Huyền luôn đi hả. Thứ con bất hiếu.
Anh Đức đưa tay lên xoa xoa cái mặt ngay chỗ mẹ em tát,sau có gằng giọng trả lời thẳng với mẹ
– Mẹ chờ xem đi, con về đây để vạch mặt con dâu mẹ rồi con đi tiếp.
– Mày dám…