Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:12:40
Lượt xem: 1

Từ đó Đức sống ra sau như thế nào tôi cũng chẳng rõ vì từ ngày quay lại Sài Gòn tôi dường như bỏ sim điện thoại cũ đi thay hoàn toàn số điện thoại và chỉ liên lạc mình ba tôi nên cũng không ai làm phiền tôi nữa...Cho đến khi hai tháng trôi qua,tôi dần ổn định lại cuộc sống thì Mỹ Lan có ghé nhà thăm tôi một lần, vì đã nguôi ngoai nên tôi đồng ý tiếp chuyện với Uyên.

Hai chị em lâu ngày không gặp nên có rất nhiều chuyện cần tâm sự, ngồi trò chuyện nơi băng ghế đá, nhâm nhi 2 ly trà sữa chú Mỹ vừa chạy qua cửa hàng mua dùm, Mỹ Lan ngập ngừng lên tiếng hỏi tôi

"Chị sao rồi, đã khỏe lại chưa chị? Sao em thấy sắc mặt chị còn xanh quá?

Tôi đưa tay lên chạm vào má mình rồi khẽ cười đáp lại em

" Chị khỏe rồi, chắc do ở trong nhà suốt mấy tháng nên da dẻ nhợt nhạt xíu đó em!

"Hôm nay gặp chị em cũng mừng,chứ trước gọi chị không được em lo lắng lắm luôn, mà do thời gian đó mẹ em hiểu lầm chị rồi cho chị là người xấu dù em có giải thích mẹ cũng không nghe nên mẹ cấm em không cho em gặp chị luôn. Với lại…

Mỹ Lan xụ mặt không nói tiếp, biết em thương và đặt niềm tin vào tôi nhau đã rất vui rồi nên không có ý trách gì em và gia đình em cả, sợ em suy nghĩ lại buồn nên tôi liền đặt tay mình lên tay em vỗ vỗ mấy cái nhẹ tôi an ủi em mấy câu.

" Em không cần để tâm nhiều đâu chị hiểu em mà, đời này gặp được em là chị may mắn lắm rồi? À Uyên này có chuyện gì mà em ngập ngừng vậy hả?

Mỹ Lan nhìn tôi bối rối, hai tay nắm lại siết chặt lấy nhau khi thấy tôi cau mày chờ đợi nghe tiếp. Cuối cùng không giấu được Mỹ Lan thở dài một hơi rồi nói thành câu

"Tháng này anh hai em cưới rồi, còn tuần nữa Thuý Liễu là chị dâu em đó. Em đã từng khuyên anh hai nhưng anh hai không nghe, bây giờ em rối trí quá chị ạ. Em đã từng nghe chị cảnh báo nên có lén điều tra chị ta, nhưng từ hôm đó trở đi chị ta không có làm gì để em nghi ngờ cả, thế nên em không thể nào khuyên can và làm cho mẹ em lung lay ý định bắt ép anh Đức cưới chị ta được chị Huyền ơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-41.html.]

Lời nói này của Mỹ Lan vừa thốt ra giống như một vật sắc bén bỗng chốc khiến cho vết thương trong tim tôi vừa kịp lành đã bị bục chỉ rồi rỉ máu,vừa buồn vừa chạnh lòng,ánh mắt tôi thẫn thờ nhìn quanh cố không để cho mình rơi lệ nữa vì cả tháng nay tôi khóc đến mức hai mắt cạn khô đi và sưng húp lên luôn rồi. Giờ phút này thì khóc cũng đâu còn giải quyết được gì nữa đâu, chỉ là cảm thấy phận duyên mình mỏng manh quá mối tình đầu chưa kịp có kết đẹp đã rối như tơ vò sau đó là vỡ tan như bong bóng xà phòng.

"Ừ hy vọng là Thuý Liễu đã hối hận và an phận bên anh ấy, em cho chị gửi lời chúc anh ấy hạnh phúc nha!

Mỹ Lan tròn mắt nhìn tôi

" Chị Huyền chị định từ bỏ anh Đức thật à?

Tôi mỉm cười trả lời Mỹ Lan

"Giờ đây chị chỉ muốn yên bình thôi. Mà sau này em đừng nhắc đến Đức trước mặt chị nữa nha. Anh ấy có vợ rồi nói đến không tiện đâu em!

" Dạ…

Mỹ Lan nghe tôi nói vậy nên cũng không dám nói gì liên quan Đức nữa, hai chị em đánh sang chuyện khác và cùng uống hết ly trà sữa sau đó Mỹ Lan chào tôi ra về, nghe em ấy nói ngày mai sẽ bay về Lâm Đồng để chuẩn bị đám cưới cho Đức.

Những ngày sau đó tôi khoẻ lại nhiều nên tiếp tục sang công ty phụ giúp ba tôi một tay, mấy dạo gần đây trở trời nên bệnh xương khớp của ba lại tái phát, ba nói chân ba nhứt lắm chịu không nổi nên những việc giao tiếp với khách hàng hoặc đi ký hợp đồng bên công ty cần gấp thì tôi sẽ thay ba đi, nên dần dà tôi quen với công việc ,kinh nghiệm giao tiếp cũng tự tin hơn và sau đó cũng nắm bắt nhanh được tình hình hàng hóa thế nào nên không bao lâu tôi đã quản lý công ty tốt hơn.Cho nên thời gian này ba tôi cũng yên tâm tin tưởng tôi lắm, và quan trọng là ba đã chịu ở nhà nghỉ ngơi cho khỏi bệnh sau bao lần tôi lên tiếng thuyết phục ba…

Loading...