Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 21

Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:11:00
Lượt xem: 0

Sau khi tôi đồng ý thì nhận lại được nét mặt vô cùng hài lòng của ba tôi, còn Tôi tôi cũng không hiểu mình đang muốn gì nữa, trong tim cứ mãi phân vân, nữa mong muốn đi đến nơi đó, nữa lại chần chừ vì đang lo sợ sẽ gặp lại người ta, sẽ nhìn thấy họ tay trong tay bên người khác, chắc chắn tôi sẽ không trụ được mất.

Cả đêm cuối ở Sài Gòn tôi không ngủ được cứ trằn trọc mãi thôi, nhưng rồi suy nghĩ lại dù sao có chú Mỹ đi cùng chắc chắn dù sao tôi cũng đỡ rắc rối, nếu như việc gì cần gặp Đức thì tôi sẽ nhờ chú Mỹ đi thay. Nghĩ đến đó tôi cho là yên tâm phần nào nên cuối cùng đến khuya tôi cũng ngả lưng nhắm mắt được một lúc.

Sáng dậy sớm tôi mặc một chiếc váy hoa ngang gối, chân mang đôi boot cao màu đen, khoác thêm cái áo dạ lông cừu màu trắng vì nghe nói thời tiết ngoài đó khá lạnh, định bụng đi xuống lầu gọi chú Mỹ chuẩn bị khởi hành thì ngay lúc này tôi nhận được cuộc gọi của ba Vũ.

"Con nghe đây ba!

Bên kia giọng ba trầm khàn cất lên

" Con gái ba chuẩn bị xong chưa hả?

"Dạ con xong rồi, đang định xuống gọi chú Mỹ khởi hành thì ba gọi đó.

" Ba nói này…

Nghe giọng ba chần chừ tôi lấy làm lạ liều cau mày tỏ ra khó hiểu hỏi lại ba

"Sao vậy? Có chuyện gì hở ba? Hay là ba huỷ chuyến đi rồi.

" Không? Ý là ba cần chú Mỹ ở lại giúp ba một vài việc gấp, công việc mới phát sinh hôm nay thôi nên ba chưa kịp báo con biết. Ái Nhi...à Huyền nè con đi một mình được không con?

"Hả? Ba...ba nói gì vậy? Sao lại một mình con? Ba không sợ con gái ba lạc đường à?

Tôi kinh ngạc hỏi lại ba vì cứ sợ mình đang nghe nhầm, phản ứng của tôi thế này cũng dễ hiểu thôi bởi vì tôi chưa đi đâu xa bao giờ, vốn đã quen với môi trường cưng chiều từ ba mình nên nếu phải đi một mình chắc tôi sẽ bỡ ngỡ lắm. Thế nhưng trái với những gì tôi đang nghĩ thì ba Vũ liền cười thật to rồi lên tiếng trấn an tôi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-21.html.]

"Con nhỏ này ba làm sao có thể để con gái ba gặp nguy hiểm chứ hả. Bây giờ thì nghe nè…

Tôi thở phào một cái phụng phịu đáp

" Dạ con vẫn đang nghe ba ạ!

"Con gọi chú Mỹ lái xe đưa con qua công ty đi, ba mua vé máy bay cho con rồi, bay ra đó khoảng 50 phút thôi. Xuống sân bay Liên Khương ba sẽ cho trợ lý rước con chịu chưa hả?

" Dạ vậy cũng được ba ạ!

"Sao giờ con còn hét lên mà trách móc ba nữa không hả?

" Dạ không? Con không dám đâu.

"Ha ha thôi tranh thủ qua đây cho ba tạm biệt con gái ba nào.

" Ba chờ con nhé!

Sang công ty lấy vé máy bay mà ba đã chuẩn bị cho tôi sau đó chú Mỹ đưa tôi ra sân bay, đợi tôi bước vào trong chú mới ra về. Ngồi hàng ghế hạng thương gia, tôi nhìn ra khung trời với những đám mây xanh bồng bềnh trôi qua, liên tưởng đến giờ phút sẽ đặt chân đến vùng đất Lâm Đồng có những địa danh du lịch nổi tiếng với biết bao nhiêu là tên gọi và hẳn tôi ấn tượng nhất với cái tên thành phố sương mù trong những thông tin tôi đã đọc qua lúc tối, nghe cái tên thôi đã cảm thấy hơi lạnh rít qua người rồi…

Ngồi tựa vào ghế, mắt tôi khép hơn, hai chân bắt chéo dưới lớp váy hoa tôi liên tưởng trong đầu những hình ảnh thơ mộng...Ở nơi đó ngoài phố có mưa bay. Có những bản tình ca xưa da diết, có góc phố cũ ngồi nhâm nhi tách cà phê đen như địa ngục và ngọt ngào như tình yêu, bên ô cửa ngắm nhìn ra sẽ thấy phố núi nhạt nhòa…

Mở mắt ra tôi chợt cảm thấy hào hứng..Ôi chỉ tham khảo sơ qua vài nét về Lâm Đồng vậy mà con tim tôi bây giờ nó đã nôn nao quá đỗi rồi.

Xuống xuống sân bay Liên Khương, thành phố Lâm Đồng chào đón tôi bằng cơn mưa phùn nhẹ, tôi rút nhẹ vào chiếc áo lông ,tay cầm hành lý kéo ra, nghe ba bảo rằng khi tôi xuống sân bay sẽ có trợ lý đứng sảnh đón tôi rồi vì ba có cho trợ lý xem hình tôi nên mọi việc họ sẽ tự chủ động và tôi chỉ việc đi ra khi nào không thấy ai thì gọi lại cho ba là được.

Loading...