Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:08:24
Lượt xem: 1

Tôi đánh mắt sang hướng khác tránh đi ánh mắt của anh rồi nghiêm túc trả lời

"Thì là Thu Liễu, Mỹ Lan nói Liễu là vợ sắp cưới của anh, chị ấy đang đi lên này để mà rước anh về Lâm Đồng một chuyến, vì mẹ anh dạo này sức khỏe kém, bác ấy muốn anh với chị Liễu phải tiến hành đám cưới sớm nhất để bác ấy yên lòng đó…

Dừng lại, tôi quay sang nhìn Đức nghẹn giọng

" Anh Đức đừng nói anh không biết Thu Liễu là ai nha. Em không tin đâu đó.

Lần này thì Đức không chối bỏ mà gật đầu, đối diện với câu trả lời vô hình này tôi càng thêm tê tái nơi bờ môi.Giọng anh thống khổ, nhìn tôi đầy trái ngang

"Thu Liễu là người mà ba anh ngày trước muốn anh và Liễu kết hôn vì ba anh nợ ân tình của gia đình cô ấy, nhưng mà trong lòng anh...thì…

Ting...ting

Tiếng chuông cửa vang lên bất ngờ khiến cho những lời Đức định nói liền im bặt, tôi nhìn nhìn anh mấy giây sau đó liền đứng dậy đi ra mở cửa, là ba tôi về, theo sau xe ba còn có một chiếc xe lạ.

Ba xuống xe, bên kia một chàng trai lạ cũng vừa bước xuống. Trông thấy Đức đứng cạnh tôi ba liền vui vẻ vỗ vai anh Ba nói

" Hôm nay thấy cháu khỏe lại chú mừng rồi, hôm đó bây làm chú một phen hú vía.

Đức cúi đầu lễ phép đáp lời ba tôi

"Dạ chú mới về Nhờ ơn của chú và Thu Huyền mà cháu đã khỏe và vượt qua tai nạn lần này.

Ba Vũ cau mày nhìn Đức nói

" Thu Huyền là đứa nào nữa hả Đức, vậy Ái Nhi nhà chú con bé nó không chăm sóc cháu à?

Đức nhìn ba tôi mà ngẩn người, còn tôi đoán được ý ba muốn hỏi là sao rồi nên liền níu tay ba phụng phịu nói

"Ba à ba quên rồi à trước đây con là Thu Huyền cơ mà, Ái Nhi cũng là con mà Thu Huyền cũng là con đó ba.

Ba Vũ trong giây lát ngờ ngợ sau đó bật cười to mấy tiếng ba xoa đầu tôi mắng yêu

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-19.html.]

" Rồi rồi ba quên mất, già cả rồi trí nhớ cũng kém con nhỉ.

Tôi mỉm cười nũng nịu với ba

"Ba của con còn trẻ lắm hỗng có già đâu. À ba nè sau này ba gọi con là Thu Huyền đi. Con cũng quen với tên Thu Huyền rồi.

Ba gật đầu

" Được, con gái ba thích là ba chiều hết.

"Cảm ơn ba! À mà ba ơi anh đó là ai vậy hả ba.

Tôi vừa hỏi vừa nhìn anh chàng cũng mặc vest đen lịch lãm đang đứng sau ba tôi, rồi thì cũng nghe được ba giới thiệu

" À đây là cậu Dũng đối tác mới của ba.Hôm nay đưa cậu ấy vào Sài Gòn trước để con và cậu Dũng làm quen, sau sẽ nhờ con đưa cậu Dũng qua công ty để xem sản phẩm mới của chúng ta. Còn đây là Thu Huyền con gái rượu của tôi, đó là Hoàng Anh giám Đốc trẻ của công ty cũng chính là cánh tay đắc lực của tôi đó cậu Dũng.

Rồi ba lần lượt giới thiệu tôi và Đức cho Dũng, chúng tôi gật đầu chào nhau, nói mấy câu xã giao, cũng vừa kịp bên ngoài Mỹ Lan và vợ của anh Đức lên tới.

Trông thấy Uyên tôi mừng rỡ định bụng chạy ra với em nhưng chưa kịp chi đã nghe ba tôi lên tiếng bảo

"Nè Ái...à Huyền con đưa anh Dũng vào nhà mời nước đi con, ba ở đây có chuyện muốn giao lại với Đức một chút để chiều cậu ấy phải về Lâm Đồng rồi.

Niềm vui bị dập tắt, mặc dù hơi buồn vì không thể tiếp Mỹ Lan nhưng tôi đành nghe lời ba mà ngoan ngoãn trả lời

" Dạ, con biết rồi ba.

Rồi quay sang Dũng tôi vui vẻ nói

"Anh Dũng vào nhà em mời nước nhé.

Dũng gật đầu lịch thiệp đáp

" Ừ cảm ơn em./ Chào bác, chào anh Đức nhé.

Đi ngang Đức tôi liếc thấy anh gật đầu với Dũng nhưng mà gương mặt anh lạnh lùng lắm không có được vui vẻ như lúc ban đầu nữa, đặc biệt là khi tôi đưa tay ra hiệu bye anh, anh cũng chẳng thèm nhìn. Ở trong nhà tôi bận tiếp chuyện với Dũng nhưng tâm trí lại cứ lơ đễnh nghĩ về phía bên ngoài, muốn chạy ào ra với Hoàng Anh xem thử ba đang nói gì với anh, và muốn biết là bao giờ anh em của anh về quê nhưng vì phép lịch sự tối thiểu đã không cho phép tôi bỏ mặt Dũng mà làm như vậy nên khi trông thấy ba Vũ đi vào và thông báo Hoàng Anh đã ra xe về với gia đình thì tôi như người mất hồn vội chạy nhanh ra sân thì đã không thấy Đức và Mỹ Lan đâu nữa, khoảng sân trống rỗng, chỉ có hoa lá và cảnh vật xung quanh khoe sắc, còn riêng tôi trái tim khắc khoải trống vắng đi một hình bóng quen thuộc.

Loading...