Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:08:17
Lượt xem: 1
Tôi ngồi cạnh, im lặng ngắm nhìn anh đang nhắm nghiền đôi mắt,lắng nghe từng tiếng thở của anh, chốc chốc lại thấm một hai giọt nước vào miệng để môi anh không bị khô,hồi hộp chờ đợi anh tỉnh lại mà trong lòng chẳng lúc nào được yên cả, muốn lắm, muốn anh bình thường ngồi dậy, khỏe mạnh nhìn tôi mỉm cười, chắc chắn tôi sẽ không ngần ngại ôm chầm lấy anh thổ lộ nỗi lòng mình cho anh nghe kể về những khó khăn và nhung nhớ anh trong khoảng thời gian tôi và anh xa nhau và tôi sẽ thẳng thắng hỏi anh rằng anh đã yêu ai khác chưa, nếu chưa anh có sẵn lòng yêu tôi không? Thế nhưng những gì tôi mong muốn cũng đành phải im lặng chôn giấu trong nỗi lòng, khi mà anh vẫn nằm đó im lặng đến lạnh lùng chẳng thèm mở mắt ra mà nhìn tôi.
Tiếng đồng hồ trên tường vẫn tích tắc trôi qua, cách một giờ bác sĩ lại đến thăm khám cho anh và dặn tôi khi anh tỉnh lại trong vòng từ 1-8 giờ nếu anh có dấu hiệu nôn mửa thì báo liền cho y tế, còn nếu không có thì cho anh uống sữa nóng lót dạ. Tôi vâng lời nghe theo, và tiếp tục ngồi Dbên cạnh chờ đợi anh.
Thế nhưng rất lâu sau đó khuya thật là khuya mà anh vẫn chưa tỉnh lại, tôi thì mệt quá do từ sáng đến tối vì lo lắng cho anh chưa có kịp ăn gì để lót dạ, vừa mệt vừa đói nên tôi lã đi và gục đầu áp luôn xuống bàn tay anh lúc nào chẳng hay.
Cho đến khi cảm nhận có bàn tay đang nhẹ vuốt tóc tôi,nghe được cả nhịp thở quen thuộc tôi mới vội vàng nheo nheo mở đôi mắt, dưới ánh đèn dịu nhẹ không quá chói đủ để tôi nhìn thấy Hoàng Anh đã tỉnh hẳn và anh đang nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng tôi mới vội vàng ngồi bật dậy, đưa tay vỗ nhẹ hai má cho tỉnh ngủ hẳn rồi liền vội lên tiếng hỏi anh
"Anh tỉnh lại lúc nào vậy? Em xin lỗi em ngủ quên mất.
Hoàng Anh nhìn tôi mỉm cười, giọng anh hơi đứt quãng nhưng vẫn cố trả lời tôi bằng giọng ấm áp nhất
" Anh tỉnh lại cũng được hơn một tiếng rồi, vừa đủ ngắm nhìn em ngủ. Thu Huyền cảm ơn em.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-15.html.]
Tôi ngại ngùng cười trừ đáp lời anh
"Có chi mà cảm ơn em, anh khỏe lại là em mừng rồi. À mà anh có đói không? Để em pha sữa cho anh uống nha.
Tôi lo anh đói nên vừa hỏi anh mà vừa đứng bật dậy định đi pha cho anh ly sữa nhưng khi tôi vừa xoay người thì bất ngờ Hoàng Anh chìa cánh tay ra nắm lấy bàn tay tôi níu lại ,vì hành động này mà tôi khựng người, khó hiểu nhìn lại anh, chỉ thấy Hoàng Anh cố nhích người sang một bên giường sau đó nhìn tôi anh trầm giọng nói
" Anh chưa đói. Em lo cho anh chắc mệt lắm rồi phải không hả? Cũng khuya rồi em đừng lo cho anh nữa, lên đây nằm cạnh anh rồi nhắm mắt ngủ đi em. Nghe câu nói đó của Đức tôi hoàn toàn bất ngờ rồi nhìn anh cố nhích người qua để chừa khoảng trống cho tôi khi mới vừa mổ xong, chắc anh đau lắm hai đầu chân mày đang díu chặt thế kia mà nên tôi không đành lòng từ chối dù biết rằng quả thật chuyện này không hay cho lắm nhưng nhìn lại bản thân mình cũng đang mệt nhừ, hai mắt lại cứ díu chặt sắp gục đi. Cuối cùng tôi chọn im lặng và gật đầu đồng ý nghe theo lời nói của anh.
Nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh Đức, vì là phòng dịch vụ lại chăm sóc đặc biệt nên chiếc giường cũng khá rộng, nhưng vì sợ nằm gần Đức quá trong lúc ngủ mê tôi vô tình cử động tay chân trúng anh sẽ khiến anh đau nên tôi nằm nép sát cạnh giường, cả hai im lặng nhắm mắt không ai nói với ai lời nào nữa, mùi hương nam tính trên cơ thể của Đức dịu nhẹ phút chốc len lỏi quyện vào cánh mũi của tôi lấn át đi mùi thuốc sát trùng tạo cho tôi cảm giác cực kỳ dễ chịu nên chẳng mấy chốc tôi cũng chìm vào giấc ngủ.
Màn đêm yên tĩnh trôi qua, nhường lại ánh sáng cho ngày mới thức giấc.
Tôi ngủ say lắm cho đến lúc y tá đi vào xem xét tình hình và truyền chai nước biển mới cho Hoàng Anh xong, đến khi họ đi ra chiếc xe đẩy thuốc va vào cạnh tường vang lên tiếng cành cạch tôi mới giật mình bị đánh thức.