Quá Khứ Và Hiện Tại - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-11-16 23:07:52
Lượt xem: 8
Ngồi lặng lẽ ở một góc nhà, ánh trăng đêm mơ màng chiếu rọi lên chiếc bóng của Hoàng Anh đabg đỗ dài dưới nền gạch, nét mặt anh lạnh lùng mang theo làn khói trắng của t.h.u.ố.c lá gợi lên chút sầu thương vương nơi đáy mắt
Tiếng côn trùng kêu vang giữa đêm khuya tĩnh mịch, từng điếu thuốc tàn rồi lại được mồi thêm một điếu khác khiến cho nơi này trong chốc lát trắng xóa cảnh khói bay.
Anh ngồi đó dáng nam nhân thu mình một góc, vẻ mặt trầm ngâm nhìn về khoảng không vô định. Tôi đứng đằng sau nãy giờ cứ mãi nhìn anh với tâm tình thương cảm.
Nâng bước nhẹ nhàng đi tới, tôi ngồi xuống cạnh anh, tay giật lấy điếu thuốc đang hút dở từ tay của Đức gạt nhanh xuống đất rồi lên tiếng khuyên nhủ anh
"Thuốc lá có hại lắm, cũng chẳng phải là cách duy nhất để anh giải sầu.
Hoàng Anh nhìn tôi lạnh lùng, anh không thể hiện sự cáu gắt khi tôi tự tiện giật điếu thuốc của mình, mà chỉ nhanh chóng đứng bật dậy nhìn tôi một lúc rồi âm thầm bước vào trong nhà, không một lời nói, không một tiếng chửi bới, anh đi ngang qua chỉ lưu lại nơi cái mũi tôi mùi hương hoa trà từ cơ thể của anh phảng phất sự dịu nhẹ lan tỏa khắp cánh mũi của tôi…
Ngoái đầu nhìn tấm lưng rộng lớn sau lớp áo sơ mi đen huyền bí cho đến khi Đức đi khuất, tôi mới cụp mắt xuống cảm thấy lòng mình buồn hiu khi mà bao năm qua trái tim dành cho người con trai ấy nhưng mãi chẳng được anh đáp trả.
Có tiếng ai đằng sau đột nhiên thỏ thẻ
" Chị vẫn còn buồn chuyện anh hai em à?
Tôi quay lại, đôi mắt vương theo màn lệ buồn nhìn Mỹ Lan đang đứng đó hỏi mình. Khẽ cười gượng tôi đáp
"Ừ, chắc là chị phải quay về thành phố em ạ. Nơi này không bao dung chị được nữa rồi.
Vội nắm lấy tay tôi, Mỹ Lan tha thiết khuyên ngăn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/qua-khu-va-hien-tai-hrns/chuong-1.html.]
" Thôi mà chị, chị ở lại đây đi mà, anh hai em không cần chị thì vẫn còn có em, chị chẳng phải đã hứa là sẽ ở lại đến khi nào cả hai người xong việc mới trở lại Sài Gòn sao? Đừng có vì tình cảm mà quên luôn lời hứa chứ chị?
Mỹ Lan chân thành giữ tôi ở lại càng khiến cho lòng tôi giá buốt khi mà nghĩ lại cách Đức đối xử với mình, nhưng mà chợt nhớ lại những gì Mỹ Lan đã giúp đỡ mình khi còn trên thành phố nên cuối cùng tôi phải đành gật đầu nhìn em ấy mà trả lời
"Chị nhớ mà, thôi khuya rồi em vào nghĩ đi, chị hứa sẽ ở lại cùng anh Đức cho đến khi nào anh em xong việc rồi chị mới về. Em chịu chưa hả?
Mỹ Lan trong giây lát khi nghe hết câu tôi nói con bé liền vui mừng mà nhảy cẫng lên ôm lấy tôi
" Chị hứa rồi nha, không được nuốt lời đấy?
Tôi bật cười gật đầu
"Chị hứa? Có bao giờ chị gạt em đâu nè?
" Vậy em vào ngủ đây? Chị cũng vào ngủ đi. Chúc chị ngủ ngon nha.
"Em cũng ngủ ngon!
Trở lại phòng với bao niềm suy tư, tôi ngồi tựa lưng vào thành giường 2 tay ôm lấy chiếc gối, căn phòng tối ôm một màu u ám , tôi thở dài, khép chặt đôi mắt nhớ về ngày trước.
Từ nhỏ tôi sống ở trong chùa do được sư thầy cưu mang vào một đêm tối mưa giông, có đứa bé tầm 3 tuổi bị hai người đàn ông xăm trổ đầy mình bắt đi, đến ngay cổng chùa thì trời chợt đổ mưa, đường dốc nên trơn trượt, tiếng xe máy bỗng va vào nhau tạo nên vụ tai nạn kinh hoàng, hai người đàn ông đó bị chấn thương và người ta xúm lại đưa hai người đó vào bệnh viện, riêng đứa bé bị văng khỏi xe và ngã nằm vào một gốc cây đa to trước cổng nên mọi người không phát hiện ra…Mãi cho đến lúc giữa khuya, cơn mưa dứt hẳn, không gian chìm trong màn đêm yên tỉnh thì sư thầy nghe được tiếng khóc ai oán vang lên. Nhận thấy sự bất thường sư thầy cùng mấy vị chú tiểu cầm đèn đi ra ngoài, khi trông thấy đứa bé gái đang đứng bơ vơ khóc ngất, ánh mắt dáo dác sợ hãi ngó nhìn xung quanh cộng thêm những vết m.á.u trên người, thầy cùng những vị khác động lòng thương nên đưa bé gái vào chùa chăm sóc...Và đứa bé gái đó cũng chính là tôi ngày hôm nay.
Năm tháng trôi qua, tôi lớn dần lên trong tình yêu thương của các thầy, đôi lần thầy có hỏi tôi về chuyện quá khứ nhưng tôi không nhớ rõ mà tin tức cũng chẳng có nhận được gì nên dần dà mọi người cũng bỏ qua.