Nói xong,   thèm quan tâm đến gương mặt âm trầm của Hoàng hậu, tự   về phía biển hoa.
Cuối cùng ánh mắt  dừng   một đóa mẫu đơn nở rộ cực kỳ diễm lệ,   chút do dự hái xuống: "Hoàng hậu nương nương, đóa mẫu đơn  quả thật xinh ,  thể ban tặng thần nữ ?"
Hoàng hậu xụ mặt, tựa như  trách mắng , nhưng cuối cùng  : "Ngươi thích thì cứ lấy , cùng lắm chỉ là một đóa mẫu đơn thôi mà."
Nghe , nụ   khóe môi  càng thêm sâu sắc.
Mẫu đơn là vua của các loài hoa, tượng trưng cho vị trí tôn quý của Hoàng hậu.
Các nữ quyến  mặt tại đó  bầu  khí căng thẳng  dọa sợ đến mức  dám thở mạnh.
Còn  thì lặng lẽ tính toán thời gian.
"Hoàng hậu nương nương, Bệ hạ thỉnh  dời bước đến Hành Chính Điện."
Một giọng  the thé chói tai phá vỡ dòng suy nghĩ của .
Ta    về phía Lý công công,  đối diện gật đầu mỉm  với .
"Tống tiểu thư, cũng xin cùng dời bước."
Càng gần Hành Chính Điện, những lời  vọng  từ trong điện càng lúc càng rõ.
"Ngươi đường đường là một Thái tử,     chuyện hoang đường đến mức !"
Hoàng hậu  Thái tử  mắng, bước chân càng lúc càng nhanh, cuối cùng thậm chí bất chấp lễ nghi chạy .
Ta cũng bước nhanh hơn, theo sát phía .
Vừa bước  điện liền  thấy gương mặt đỏ bừng vì tức giận của Hoàng đế, ngài từ  cao  xuống đá mạnh một cước  n.g.ự.c Tạ Trường Yến.
"Trẫm khi nào thiếu bạc tiền của Đông Cung ngươi? Ngươi thế mà dám đem lương cứu tế  buôn bán riêng!"
"Nếu   lão Tam trùng hợp cũng ở Huyện Hoa,  thu hồi lương thực về, nếu  trong vài ngày ngắn ngủi    c.h.ế.t bao nhiêu  vì ngươi nữa?"
"Bách tính vô tội nhường nào! Ngươi thế mà  ích kỷ đến !"
"Trẫm hổ thẹn với tiên tổ,  nuôi  cái nghiệt chướng như ngươi!"
Hoàng hậu  Tạ Trường Yến ngã  đất hoảng loạn    , nhưng lời   đó của Hoàng đế khiến bà  lập tức tái mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuong-vi/chuong-8.html.]
"Bệ hạ, việc  nhất định là hiểu lầm! Nhất định  kẻ cố ý hãm hại!"
Hoàng hậu đầy mặt  tin, che chở Tạ Trường Yến  lưng như che chở con non.
"Hiểu lầm? Nhân chứng vật chứng đều đầy đủ! Thái phó đích   điều tra  lệnh bài Đông Cung ! Ngươi  cho Trẫm  đây là hiểu lầm ?"
Hoàng đế ném lệnh bài Đông Cung  bàn về phía Hoàng hậu, mắt ngài âm trầm, giọng  xen lẫn giận dữ.
Hoàng hậu  thể tin nổi  lệnh bài quen thuộc trong lòng, cuối cùng thế mà  thở nổi một , ngất .
Đợi Hoàng hậu    đỡ  ngoài, Tạ Trường Yến mới loạng choạng bò dậy từ  đất, mặt  trắng bệch: "Phụ hoàng bây giờ tin việc   liên quan đến Mẫu hậu  chứ?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Một   một  chịu, việc    do nhi thần một  ,  liên quan đến  khác."
Hoàng đế thấy bộ dạng c.h.ế.t  chịu hối cải của  tức đến   run rẩy, ngài nhắm mắt  khàn giọng : "Ngươi nhận  thì ,  , từ nay về  ngươi liền cởi bỏ phục sức Thái tử, cấm túc ba năm! Ngươi hồ đồ thế , thật sự    kế vị  nhất."
Tạ Trường Yến  xong theo bản năng nắm chặt lấy phục sức  .
Khóe mày  gân xanh nổi lên, biểu cảm vặn vẹo, giọng  tràn đầy  thể tin : "Phụ hoàng! Sao   thể vì chuyện nhỏ như  mà  phế truất Thái tử ạ!"
"Những bách tính  đều vẫn còn sống  cả! Phụ hoàng chuyện  cứ bỏ qua ! Nhi thần sẽ  bao giờ   nữa!"
Hoàng đế cau chặt mày, ngài  Tạ Trường Yến vẻ mặt thất vọng, nhưng    gì.
Rất lâu , Hoàng đế mới  về phía , áy náy : "Trẫm  đây  định hôn ước giữa con và Thái tử, nhưng Tạ Trường Yến   phế trừ vị trí Thái tử, giờ đây chỉ  thể phế bỏ hôn sự  luôn."
Lời còn   xong   Tạ Trường Yến cắt ngang: "Phụ hoàng, nhi thần nguyện ý nghênh thú Tống Nam Sơ  vị trí Thái tử phi! Khẩn cầu Phụ hoàng thu hồi ý chỉ!"
Hắn   về phía , vẻ mặt cầu xin: "Nam Sơ,  đây là  hồ đồ , là  của , nàng gả cho ,  dùng tám kiệu rước nàng  Thái tử phi!"
Hắn     dậy,  tháo khối ngọc bội ngày    trả  từ  eo .
Ta nghiêng  né tránh,  ngơ Tạ Trường Yến, cố nén niềm vui trong lòng bái lạy Hoàng đế  mặt.
Sau khi nhận  thánh chỉ hủy hôn, khóe môi  vô thức nhếch lên.
Ta  bước  khỏi hoàng cung liền  Tạ Trường Yến chặn , hai mắt  đỏ hoe, "Nàng thật sự  hủy hôn ?"
Giọng  tức giận của  khẽ run, mắt đăm đăm  .
Ta nhếch môi : "Phải."