Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 79

Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:36:56
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Mụ Đàm bắt đầu giở trò với Chân Nghi: “Con ranh c.h.ế.t tiệt, đồ tiện nhân, khôn nhà dại chợ, đồ vô dụng, hôm nay mang đầu lợn rừng về nhà, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày! Đồ lỗ vốn. Con trai nhà đều bênh , mày là cái đồ tiện nhân chỉ khôn nhà dại chợ! Có bản lĩnh thì mang đầu lợn rừng về cho bà...”

 

Mụ Đàm Hổ T.ử ăn thịt, mụ bắt Chân Nghi lên núi bắt gà rừng, cô bắt , về mụ đ.á.n.h một trận, bắt bắt , là Nhược Hà cho cô một con gà rừng và thỏ hoang. Mụ bổn cũ soạn .

 

Thân thể Chân Nghi co rúm , dám phản kháng. Nhược Hà nổi, kéo Chân Nghi lưng che chở, nắm lấy tay mụ Đàm: “Đủ !”

 

Mụ Đàm nhổ toẹt Nhược Hà một cái: “Phì! Ta đ.á.n.h con gái liên quan quái gì đến mày? Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Buông tay ! Nếu bà đây hô lên là sàm sỡ đấy!”

 

Mặt Nhược Hà đỏ bừng, vội vàng buông tay. Lôi bà t.ử gọi: “Nhược Hà, !”

 

Nhược Hà lo lắng Chân Nghi một cái, vẫn bên cạnh Lôi bà tử, chỉ là ánh mắt vẫn nhịn dừng cô. Họ lớn lên cùng từ nhỏ, thấy quá nhiều vết thương mặt, tay cô, vẫn luôn nghĩ lớn lên thể che chở cho cô một chút.

 

Lão già Chân sớm Nhược Hà ý với Chân Nghi nhà , vốn định đợi nhà họ Nhược mang sính lễ tới cửa, ngờ Nhược Hà cưới con heo béo Triệu thị , giờ phút thấy dáng vẻ của Nhược Hà, tròng mắt lão đảo một vòng, tủm tỉm : “Nhược Hà, ngươi nếu thật lòng thương xót A Nghi, một trăm lượng bạc, ba con lợn rừng, một trăm gánh thóc, A Nghi nhà gả cho ngươi ! Lấy sính lễ ngươi mới quyền quản chuyện của A Nghi nhà , lấy thì mau đền cho nhà một con lợn rừng!”

 

Cả khuôn mặt Chân Nghi đỏ bừng, quả thực còn mặt mũi nào, cô nấc lên, che mặt bỏ chạy. Lôi bà t.ử cũng tức quá hóa , vẻ mặt khinh bỉ: “Ông cướp ? Coi con gái như gia súc mà bán, cũng chỉ các mới !”

 

Lưu thị nhịn : “Quả thực xứng cha , heo ch.ó cũng bằng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-79.html.]

 

Lão già Chân lấy hổ thẹn, ngược còn lấy vinh dự, lão cảm thấy Lôi bà t.ử chính là ăn nho thì chê nho xanh, ai bảo bà sinh nhiều con gái như ? Lão đắc ý : “Ta nuôi lớn con gái tốn cơm gạo , tốn tiền ? Gả , đòi chút sính lễ chẳng bình thường ? Nhược Hà, ngươi cưới ? Không cưới gả A Nghi cho con trai Chu đồ tể trấn đấy! Con trai để ý A Nghi nhà lâu !”

 

Con trai Chu đồ tể nghiện rượu, uống say là đ.á.n.h , đó uống say đ.á.n.h c.h.ế.t vợ đang mang bầu, đó chẳng ai dám gả con gái cho nữa!

 

Nhược Hà bóng dáng đau lòng chạy xa , vô thức siết chặt nắm tay.

 

Lôi bà t.ử lạnh: “Chân Nghi vớ đôi cha lòng lang sói các , đúng là đen đủi tám đời! Sính lễ một trăm lượng, các cướp còn hơn!”

 

Chân Nghi đứa nhỏ , nhưng loại cha chuyên hút m.á.u con gái như lão già Chân và mụ Đàm, Lôi bà t.ử quả quyết dám cưới về cho con trai, rắc rối ngừng.

 

Lão già Chân: “Nhà bà lấy , nghĩa là khác lấy ! Chân Nghi nhà đáng giá từng đó tiền. Một trăm lượng bạc, ba con lợn rừng, một trăm gánh thóc, thiếu một xu cũng ! Các giờ đồng ý, qua mấy ngày nữa sẽ đổi bát tự với Chu đồ tể.”

 

Lão già Chân Triệu thị hưu, nếu , còn thể đòi thêm chút tiền nữa.

 

Mụ Đàm tức giận : “Lão già ông nhảm nhiều thế gì? Nhà họ Nhược kẻ điên kẻ què, nghèo rớt mồng tơi, lấy tiền đưa sính lễ? Lôi bà tử, lúa nhà lợn rừng phá hoại, bà mau đền cho một con lợn rừng, nếu chuyện xong !”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Nhược Huyên nhân lúc cãi ầm ĩ xuống, lúc lên, giọng non nớt vang lên: “Lúa nhà bà ạ, cháu đỡ dậy , các đền cho cháu một con lợn rừng, chuyện coi như xong nhé!”

 

 

 

Loading...