Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-11-28 07:25:49
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thân hình Nhược Huyên chợt lóe, liền xuất hiện ở cách đó trăm mét: “Tam bá, con đến giúp bá đây!”

 

Đừng! Đừng mà! Không cần! Cút !

 

“Huyên Bảo !” Nhược Thủy thấy con gái đột nhiên xuất hiện liền gào lên!

 

Sau đó dường như thấy một cơn gió chạy qua, để một đạo tàn ảnh. Dân làng đều sợ ngây : “Con bé là ai thế? Con nhà ai chán sống , chạy tới đó gì?”

 

Khoảnh khắc yên tĩnh thực sự quá nhanh, dân làng đang vội vàng chạy tới đều phát hiện sự bất thường. “Con nhà ai trông nom cẩn thận thế? Chán sống ?” “Quay ! Đừng chạy nữa! Muốn c.h.ế.t ?” “Cháu ơi, , mau !”

 

Mấy dân làng nhao nhao hô to, đồng thời vác cuốc liều mạng chạy về phía . Lôi bà t.ử thấy tiếng gọi, cũng đầu , con nhà ai mà ngu thế? Vừa thấy, bà suýt chút nữa sợ đến hồn phi phách tán!

 

Huyên Bảo? Mẹ ơi! Sao Huyên Bảo chạy ngoài ?

 

Bà khản cả giọng gào lên: “Huyên Bảo, !” Hai chân bà như gắn thêm Phong Hỏa Luân, dùng sức chạy, hận thể mọc đôi cánh bay tới đó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-75.html.]

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Lưu thị cũng sợ đến ngất ! Đó là Huyên Bảo của nàng? Huyên Bảo đang ở nhà ? Thấy con gái và lợn rừng ngày càng gần , Lưu thị sợ đến mức tim sắp nhảy ngoài!

 

“Huyên Bảo!” Lưu thị hét lên một tiếng, lao như bay tới!

 

Rất nhiều trong thôn thấy cũng dám tiếp tục tiến lên nữa, sôi nổi kéo chặt con cái nhà , chỉ từ xa , tránh để chúng nó giống như Huyên Bảo ngẩn đó. Có mấy phụ nữ nhịn kẻ xướng họa bàn tán:

 

“Lôi thị hai ngày nay gặp ai cũng khoe Huyên Bảo nhà bà khỏi , còn bảo thông minh lắm! Thế là khỏi á? Không ngốc á?” “Hôm đó thấy nó đúng là chuyện, ngốc, nhưng cái hết ngốc chuyển sang điên chứ?” “Dù ngốc thì là điên! Thấy lợn rừng tới cũng đường trốn, cứ cắm đầu chạy về phía , thế chẳng tìm c.h.ế.t ?!” “Nghe chứng ngốc và điên đều di truyền đấy, các bà nghĩ đến lão đại nhà họ Nhược xem, nhà họ Nhược chỉ một thế ! Mọi trông chừng con nhà cho kỹ , tuyệt đối đừng chơi với trẻ con nhà họ Nhược. sớm cấm Bảo Tài nhà chơi với chúng nó , kẻo dính vận đen.” “ cũng sớm cấm Đại Ngưu nhà chơi với trẻ con nhà họ Nhược ! Chắc là ông cụ Nhược năm đó sát nghiệp quá nặng, báo ứng đến ! Nghe năm đó ông cụ Nhược cố chấp đuổi g.i.ế.c kẻ địch, hại c.h.ế.t nhiều binh lính, đây nhất định là báo ứng!” “Không chừng là báo ứng thật đấy, oan hồn những binh lính c.h.ế.t oan đó đến báo thù! Nhớ năm xưa lúc ông cụ Nhược còn sống, nhà họ Nhược phong quang bao, giờ nhà họ Nhược thê lương bấy nhiêu! C.h.ế.t, điên, tàn tật... Chậc chậc, tạo nghiệp mà!”

 

Mụ Đàm nghĩ đến con trai còn đang giường, ác độc : “Đây là báo ứng đến ! Đáng đời cả nhà chúng nó lợn rừng húc c.h.ế.t!”

 

“Các bà nhăng cuội cái gì thế, ông cụ Nhược đó là bảo vệ quốc gia! Không sự hy sinh của ông cụ Nhược và các tướng sĩ, các bà sớm c.h.ế.t đao của quân Đột Quyết ! Đừng quên, năm đó sông Hy Thủy trong thôn lũ lụt, là ai liều mạng cứu cả thôn, quả thực vong ân phụ nghĩa, mất hết tính !”

 

Vợ trưởng thôn thở hồng hộc chạy tới liền thấy những lời lẽ hỗn hào như , tức giận quát lớn! Ngày thường chuyện nhà đông, chuyện nhà tây, thì là bảo xui, cái thì thôi ! Sỉ nhục một vị tướng lãnh hy sinh vì nước, các mụ còn nhân tính ?

 

Trước lúc nhà họ Nhược còn sung túc, mấy ngày nào cũng đến nịnh bợ, nào là mượn tiền, nào là ăn chực uống chực, mấy năm nay nhà họ Nhược gặp nạn, cuộc sống bằng các mụ, liền ngày nào cũng ở đó hả hê vui sướng khi gặp họa, mắng đáng đời, đừng giúp đỡ nhà họ Nhược một chút, nhà họ Nhược tìm các mụ đòi tiền còn đều đùn đẩy trả! Ông trời nếu mắt, báo ứng cũng là báo ứng lên đầu mấy mụ đàn bà nhiều chuyện , vợ trưởng thôn tức giận nghĩ.

 

Mấy là những kẻ nổi tiếng khẩu nghiệp, nhiều chuyện, miệng lưỡi cay độc trong thôn, thấy vợ trưởng thôn quát lớn, sắc mặt ngượng ngùng, nhưng cũng gì thêm!

Loading...