Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:05:04
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Dáng vẻ của Huyên Bảo trong mắt lớn chính là hổ hoặc sợ lạ, đáng yêu bình thường, ai trách cứ cả. Lôi bà t.ử đương nhiên sẽ ép cháu gái hành lễ, xoa đầu nhỏ của Nhược Huyên, với Chu thị: “Huyên Bảo đứa nhỏ sợ lạ, đừng trách nhé.”

 

Chu thị liếc Lôi bà t.ử một cái trách móc: “Tỷ tỷ ? Ta thể trách Huyên Bảo chứ? Đứa nhỏ Huyên Bảo thương còn kịp nữa là!”

 

Cô cháu gái Khương Ngọc trong lòng Chu thị trừng mắt Nhược Huyên, vênh váo tự đắc: “Ngươi là một kẻ thường dân thấy và tổ mẫu hành lễ? Tổ mẫu là cáo mệnh phu nhân, cha là Đại tướng quân đấy!”

 

Nhược Huyên liền về phía cô bé: Tướng lang bạt kỳ hồ, bơ vơ nơi nương tựa.

 

Chu thị vội giả vờ tức giận : “Ngọc Nhi vô lễ! Huyên Bảo mới học , chắc chắn là bắt đầu học lễ nghi, vô lễ .”

 

ném cho cháu gái một ánh mắt cảnh cáo. Khương Ngọc bĩu môi bất mãn, nhưng dám gì nữa, chỉ liếc Nhược Huyên một cái: Con nhãi ranh trông cũng trạc tuổi nhỉ? Còn ? Nó là đồ ngốc ?

 

Chu thị vẻ mặt áy náy với Lôi bà tử: “Ngọc Nhi cha nó chiều hư, tỷ tỷ đừng trách nhé!”

 

Lôi bà t.ử hai chữ “thường dân” cho trong lòng thoải mái, nhưng đây cũng là sự thật, nhà họ Nhược suy tàn, trong nhà ai chức quan, ai công danh, chẳng là thường dân thì là gì? Hơn nữa bà là trưởng bối, cũng tiện so đo với một đứa trẻ con, liền : “Sao thể chứ? Trẻ con gì, vả Ngọc Nhi cũng là sự thật mà.”

 

Lôi bà t.ử trong lòng lấy lạ, Huyên Bảo hôm nay im lặng quá mức, liền cúi đầu cháu gái trong lòng, thấy đôi mắt to của Huyên Bảo đang đảo quanh đ.á.n.h giá hai bà cháu Chu thị. Hình như đang tức giận?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-68.html.]

Không sai, Nhược Huyên đang tức giận đây! Nàng tìm thấy cướp vận khí của nhà họ Nhược . Là các mụ! Cái bà già thật sự quá xa! Tức c.h.ế.t ! Muốn dùng một linh căn quất c.h.ế.t các mụ quá! g.i.ế.c là phạm pháp, sẽ quan phủ bắt.

 

Không , nàng thể trời hành đạo.

 

Nhược Huyên giấu tay nhỏ ống tay áo, lặng lẽ bắt tiên quyết, ném một cái tiên thuật “hại hại ” qua! Nàng đoạt khí vận của nhà họ Nhược, trả những ngày tháng thê t.h.ả.m xui xẻo cho các mụ, các mụ cứ từ từ mà tận hưởng sự trừng phạt của Thiên Đạo !

 

Hừ, xa như , nàng sẽ dùng các loại tiên thuật hầu hạ các mụ, nhất định khiến các mụ sống, , bằng, c.h.ế.t!

 

Chu thị với cháu gái: “Ngọc Nhi, con chơi với Huyên Bảo ? Con chẳng mang ít điểm tâm ngon và kẹo đến, bảo là cho Huyên Bảo ăn ? Con lấy cho Huyên Bảo ăn !”

 

Khương Ngọc mới chơi với Nhược Huyên, càng cho nó ăn điểm tâm, quần áo rách cũ, giống hệt ăn mày, bẩn c.h.ế.t ! nó cảm thấy Nhược Huyên quá vô lễ, một kẻ thường dân hạ tiện mà dám hành lễ với nó, nó cho con nhãi một bài học!

 

mặt tổ mẫu, nó dám thế, nếu tổ mẫu sẽ mắng nó. Thế là nó gật đầu với Nhược Huyên: “Huyên Bảo , cùng sân ăn điểm tâm ?”

 

Lôi bà t.ử liền bảo Nhược Huyên: “Huyên Bảo, đến là khách, con chơi với Ngọc Nhi một lát ? Con cũng thể lấy chút điểm tâm và quả mời Ngọc Nhi tỷ tỷ ăn.”

 

Nhược Huyên khéo vấn đề moi tin từ miệng một đứa trẻ con, liền ngoan ngoãn gật đầu, rời khỏi vòng tay Lôi bà tử: “Được ạ, con là chủ nhân, con sẽ tiếp đãi hạ nhân.”

 

Cũng là trẻ con phát âm chuẩn cố ý, Chu thị hình như thấy Huyên Bảo tiếp đãi hạ nhân, chứ khách nhân. Trong lòng bà cảm thấy khó chịu, nhưng cũng tiện vạch lá tìm sâu, chỉ thể thầm mắng: là đồ ngu xuẩn, ba tuổi cũng sõi!

 

Huyên Bảo bảo Khương Ngọc: “Đi theo !”

Loading...