Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 62
Cập nhật lúc: 2025-11-27 13:55:28
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sư gia: “...” Đại nhân hôm nay trúng tà ? Uy nghiêm của ngài ?
Nhược Thủy và Nhược Hà: “...” Vị huyện lệnh đại nhân mới đến ẻo lả quá ? Có đáng tin đấy?
Nhược Huyên thấy cha và tam bá cứ mải chằm chằm nhan sắc của huyện lệnh đại nhân, đều ngẩn , liền gánh vác trọng trách quỳ xuống đất ôm quyền, dõng dạc nội dung đại khái của tờ đơn kiện: “Bẩm huyện lệnh đại nhân, nhà con trộm tiền ạ! Con báo quan, tố cáo Triệu thị ở thôn Hy Thủy Hà thứ nhất là trộm tiền, thứ hai là thiết kế hãm hại tam bá con hủy hoại sự trong trắng của mụ, giả vờ thai, cố ý lừa hôn! Thứ ba là ngược đãi trẻ con.”
Nói xong, Nhược Huyên vén tay áo lên để lộ hai cánh tay ngắn ngủn. Mọi hít một lạnh! Huyện lệnh đại nhân cũng kinh ngạc bật dậy. Trên cánh tay nhỏ xíu đầy rẫy vết bầm tím xanh đỏ, quả thực thấy mà giật !
Nhược Thủy đau lòng đỏ cả mắt: “Huyên Bảo, Triệu thị đ.á.n.h con ?” Hôm qua tay chân Huyên Bảo vẫn trắng trẻo mập mạp mà?
“Huyên Bảo đau ?” Tim Nhược Hà thắt , nắm chặt tay, đều là của , thế mà phát hiện Triệu thị ngược đãi Huyên Bảo! Giờ phút chỉ hưu Triệu thị, mà còn g.i.ế.c c.h.ế.t mụ !
Nhược Huyên nháy mắt với hai , cái gọi là khổ nhục kế!
Nhược Hà dập đầu thật mạnh về phía huyện lệnh đại nhân vang lên một tiếng “cốp”: “Cầu xin đại nhân chủ cho thảo dân, trả công đạo cho chất nữ của thảo dân!”
Những cái khác đều quan trọng, đòi công đạo cho Huyên Bảo! Con gái út của huyện lệnh đại nhân cũng trạc tuổi Huyên Bảo, giờ phút thấy Huyên Bảo ngược đãi thê t.h.ả.m như , tức đến thở : “Người , bắt Triệu thị về đây!”
Huyện lệnh đại nhân sai nha sai phi ngựa bắt và thu thập chứng cứ phạm tội. Nhược Huyên liền gợi ý họ đến sòng bạc trong thành bắt , lúc thành ngang qua sòng bạc, nàng thấy Triệu thị vẫn còn ở trong đó.
Triệu thị đúng là đang ở bên trong, hôm qua khi trộm tiền, mụ liền lập tức thành định trả nợ sòng bạc. Trả xong năm lượng nợ cờ bạc, tay còn dư một lượng, mụ cầm tiền liền nhịn thử vận may. Dù nếu thắng, gỡ vốn , mụ thể lặng lẽ để tiền chỗ cũ. Sau đó, ván đầu tiên thắng thật! Ván thứ hai cũng thắng! Phấn khích quá! Vận may đến ! Thế là mụ đặt m.ô.n.g xuống dậy nổi nữa.
Trời sáng, Triệu thị cầm tờ giấy nợ hai trăm lượng, đầu bù tóc rối bước khỏi sòng bạc. Xong đời ! Sao thua nhiều thế chứ? Cũng trong mấy cái hộp gấm ở phòng Lưu thị đựng cái gì, trộm bán, liệu đổi bao nhiêu tiền? Triệu thị thực sự sợ hãi, nợ tiền sòng bạc trả, là sẽ c.h.ặ.t t.a.y đấy. Hai trăm lượng, nhiều quá! Kệ xác, ban ngày nhà họ Nhược thường ai, đều đồng hết, mụ về trộm hết đồ , bán bao nhiêu bấy nhiêu, bằng hai trăm lượng, mụ kiếm ?
Triệu thị chạy xuống phố, Nhược Thủy dẫn nha sai tới bắt !
Trên công đường. Triệu thị quỳ rạp đất, hai cái chân voi run lên bần bật. Trận thế mụ bao giờ gặp qua !
Trương huyện lệnh đập mạnh kinh đường mộc: “Triệu thị, tướng công ngươi tố cáo ngươi cố ý thiết kế hãm hại hủy hoại sự trong trắng của ngươi, giả vờ thai, lừa hôn! Còn trộm cắp tiền tiết kiệm của chồng, ngược đãi cháu gái trong nhà, chuyện ?”
Ngón tay nhỏ của Nhược Huyên chỉ một cái, lặng lẽ tặng mụ một cái tiên quyết “miệng phun chân ngôn”.
Triệu thị vội dập đầu hô to: “Huyện lệnh đại nhân oan uổng quá! Ta đúng là những chuyện đó, mắt tướng công cứ đến tối là thấy gì, nên cố ý bỏ t.h.u.ố.c mê rượu của , khiến hôn mê bất tỉnh, đó giả vờ thất , giả vờ thai, lừa tướng công cưới , thực chẳng chuyện gì xảy cả.”
Triệu thị xong sững sờ một chút, sợ đến ngây , mụ toạc móng heo thế ? Mụ vội xua tay : “Không đúng, huyện lệnh đại nhân, sai ! Ta những chuyện đó ! Ta chỉ trộm sáu lượng bạc của nhà thôi, tiền đó cũng phần mà đúng ? Cũng tính là trộm! Huyên Bảo đúng là đồ ngốc, đút nó miếng canh trứng mà cũng suýt sặc c.h.ế.t, liên quan gì đến ? Nó chính là đồ chổi, hại thua bao nhiêu là tiền, véo nó mấy cái thì ? Con nhà ai mà chẳng lớn đ.á.n.h đòn mà lớn lên? Nhà ai cưng chiều một đứa ngốc như nâng trứng hứng hoa thế chứ...”
Nói đến đây Triệu thị bịt chặt miệng, sắp đến nơi ! Không đúng, mụ hết lời trong lòng thế ?
Triệu thị sức xua tay: “Đại nhân oan uổng quá! Ta , là từng gì cả!”
Sư gia và nha sai trong nha môn đều kinh ngạc mụ, rốt cuộc mụ đến nhận tội kêu oan ?
Nhược Thủy và Nhược Hà tức c.h.ế.t, hai đồng thời quỳ xuống: “Cầu xin đại nhân chủ cho chúng thảo dân! Độc phụ như thế , nhà họ Nhược chúng thảo dân dám chứa chấp!”
Triệu thị cuống quýt: “Không , đại nhân, , thật sự , là lời trong lòng , hết , đại nhân oan uổng quá!”
Nhược Hà: “Đại nhân, Triệu thị hết sự thật trong lòng , nhận tội, mụ ngược đãi cháu gái thảo dân, xin đại nhân chủ cho cháu gái thảo dân!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-62.html.]
“Không , đại nhân, mà! Đó chỉ là lời trong lòng thôi, ! Đại nhân oan uổng!”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trương đại nhân đập mạnh kinh đường mộc: “Yên lặng!” Triệu thị sợ đến mức im bặt.
Trương đại nhân với đại phu bên cạnh: “Lâm đại phu, ông bắt mạch cho Triệu thị xem.”
Vị đại phu cũng là ngỗ tác của nha môn, ngoài khám nghiệm t.ử thi, ông còn giỏi trong việc kiểm tra thể. Người sống, ông chỉ cần bắt mạch là đối phương còn là xử nữ đồng t.ử , thậm chí còn đối phương sinh nở bao nhiêu .
Triệu thị bỏ chạy thục mạng: “Ta bắt mạch! Ta bắt mạch!”
mụ nhanh hai nha sai ấn xuống. Triệu thị điên cuồng phản kháng: “Ta xem mạch...”
Lâm đại phu bắt lấy cổ tay mụ, một lát : “Bẩm đại nhân, phụ nhân hề thai, vẫn là trong trắng.”
Nhược Huyên tò mò Lâm đại phu một cái: Ồ, cũng chút tài cán đấy. Nhược Hà thở phào nhẹ nhõm: Hắn ngay mà, từng gì cả.
Trương đại nhân đập kinh đường mộc: “Triệu thị, ngươi lừa hôn , trộm cắp , còn ngược đãi trẻ con trong nhà, hành vi tàn ác, phẩm tính độc địa, pháp lý khó dung, phạt đ.á.n.h mười đại bản, để răn đe! Bản quan hạn cho ngươi trong vòng mười ngày trả sính lễ và tiền trộm cho nhà họ Nhược.”
Triệu thị xụi lơ mặt đất: “Đại nhân, oan uổng quá! Ta lấy tiền mà trả!”
Nhược Hà từ trong n.g.ự.c móc hai phong thư hưu thê, ném một phong Triệu thị: “Đại nhân, thảo dân hưu Triệu thị.”
“Đại nhân, hưu, Nhược Hà thấy thể , chịu trách nhiệm... Ưm...” Triệu thị nha sai lôi xuống.
Trương đại nhân quản chuyện hưu vợ , : “Chuyện hưu thê, khi bãi đường ngươi cầm thư hưu thê tìm sư gia sửa hộ tịch là . Bãi đường!”
Sau khi giải quyết xong vụ tranh chấp gia đình , Trương đại nhân huyện nha quần áo. Hắn mới nhậm chức, định xuống các thôn làng xem xét một chút, khảo sát dân tình, xem thế nào để bách tính trong huyện cuộc sống hơn. Huyện Sa Khê ở cực nam của Hiên Viên quốc, nơi nhiều núi, nhiều chướng khí, đất ngập nước và đất hoang cũng nhiều, tận dụng những vùng đất hoang , chỉ là nhất thời nghĩ biện pháp .
Nhược Hà cầm thư hưu thê theo sư gia sửa chữa hộ tịch, gạch tên Triệu thị khỏi hộ tịch nhà họ Nhược. Đến đây, Triệu thị cuối cùng cũng hưu!
Nhược Thủy và Huyên Bảo đợi bên ngoài xe đẩy, họ thấy Trương đại nhân mặc thường phục từ phía , chuẩn lên ngựa, Huyên Bảo nãi thanh nãi khí gọi giật : “Huyện lệnh đại nhân, xin dừng bước!”