Lôi bà t.ử từ chối:
“Không, ! Triệu thị là do cưới về cho con, đây là của nương, nương hưu nó, liên quan đến con. Lão tứ, còn mau lấy giấy bút đây?”
Đàn ông nhà họ Nhược thể dễ dàng hưu vợ, để bà hưu, bà đàn ông nhà họ Nhược! Bà tuyệt đối thể tiếp tục giữ Triệu thị , để Triệu thị hủy hoại lão tam, hủy hoại cả nhà họ Nhược. Đến Huyên Bảo còn nhà họ còn thi đỗ công danh, phẩm hạnh đoan chính, danh tiếng . Một kẻ lừa đảo, trộm cắp, xứng với con trai bà?
Nhược Thủy thấy ruột hạ quyết tâm, liền vội vàng lấy giấy bút. Lôi bà t.ử nông phụ bình thường, bà cũng chữ, bà tự tay thư hưu con dâu!
Lôi bà t.ử đưa thư hưu thê cho Nhược Hà:
“Giờ trời tối , mai con hãy đưa thư sang nhà họ Triệu. Cứ là hưu, nhà họ Nhược chúng chứa nổi một nàng dâu trộm cắp!”
Nhược Hà nhận lấy, siết chặt, nhẹ nhàng gật đầu: “Vâng.”
Ngày mai vẫn nên đưa theo đại phu đến nhà họ Triệu!
Nhược Thủy thở hắt một , vỗ mạnh vai Nhược Hà:
“Tam ca, chúc mừng !”
Hắn tâm địa xa, sớm mong tam ca hưu vợ. Nếu Triệu thị là vợ , hưu từ lâu , còn quản gia quy cái gì?
Hắn còn đại nghịch bất đạo nghĩ, gia quy là do tổ tông đặt , nhưng trăm năm cũng là tổ tông của đời , thể đặt gia quy mới ?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tổ tông nhà họ Nhược: Sao thế? Ngươi còn lão tổ tông, cưỡi lên đầu chúng ?
Nhược Thủy: ... Không dám!
“Chúc mừng tam !” “Chúc mừng tam thúc!” ... Từ Nhược Thủy bắt đầu, cả nhà lượt chúc mừng Nhược Hà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-58.html.]
Nhược Xuyên lúc khéo đẩy xe , vui vẻ : “Chúc mừng tam ca cái gì thế? Trong nhà tin vui ?”
Gần đây đúng là tin vui liên tiếp, hôm nay kiếm mấy lượng bạc.
Nhược Thủy liền : “Nương hưu Triệu thị .”
Nhược Xuyên vui mừng quá đỗi thốt lên: “Thế thì đúng là đại hỷ sự, chúc mừng tam ca cuối cùng cũng thoát khỏi bể khổ!”
Thê t.ử của rốt cuộc tệ hại đến mức nào chứ? Lúc thành chẳng ai chúc mừng, đến khi hưu thê nhận từng lời chúc tụng. Nhược Hà nở nụ chua chát, nhưng trong lòng thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Nhược Huyên tướng mạo Nhược Hà: Tái ông mất ngựa nào họa phúc, tuy trắc trở, nhưng là chuyện .
“Thôi, đừng linh tinh nữa! Hưu thê thì gì đáng chúc mừng chứ?” Lôi bà t.ử mắng yêu.
“Người khác hưu thê đáng con , nhưng tam ca hưu thê, con hận thể cửa đốt pháo ăn mừng ngay chứ. Mà Triệu thị rốt cuộc gì? Sao nương phá bỏ cả quy tắc lão tổ tông đặt ?”
Nhược Huyên: “Bà trộm tiền bà nội giấu trong phòng đ.á.n.h bạc đấy ạ.”
Là nàng tính sai ! Nàng Triệu thị hao tài tốn của, nhưng nhà cũng vạ lây hao tiền tốn của theo!
Sắc mặt Nhược Xuyên biến đổi, trộm tiền đ.á.n.h bạc? “Hưu! Nhất định hưu! Con tìm Triệu thị đòi tiền về ngay đây!”
Dám trộm tiền đ.á.n.h bạc? Kẻ nghiện cờ b.ạ.c nào mà chẳng bắt đầu từ trộm cắp dẫn đến cửa nát nhà tan, vợ con ly tán? Loại hỏng từ tận gốc rễ , hết t.h.u.ố.c chữa! Không hưu, chẳng lẽ đợi nhà họ Nhược hủy hoại trong tay mụ ? Lười biếng ham ăn thì thôi , cái đó hại cả nhà, còn thể nhịn . mê cờ b.ạ.c thành trộm cắp thì ! Còn chịu đựng nữa thì cả nhà đừng hòng sống yên !
Nhược Xuyên sải bước định ngoài. Lôi bà t.ử gọi giật : “Đứng !”
Nhược Xuyên bất mãn: “Nương, loại giữ , tiền cũng đòi về, bằng đằng chân lân đằng đầu! Số tiền đó là của Huyên... nhà vất vả lắm mới tích cóp .”
Nhà họ hiện tại nghèo như , ăn cơm cũng thành vấn đề, khó khăn lắm mới để dành một ít, vẫn là nhờ phúc của Huyên Bảo! Huyên Bảo hiện tại còn lấy một chiếc áo bông mới, tại để Triệu thị hưởng lợi?