Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-11-27 09:18:19
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V8xsrupF2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Trứng vịt trời to hơn trứng ba ba nhiều, khó tìm hơn chứ! Bởi vì trong thôn đều tìm trứng vịt trời, nên giờ trứng vịt trời gần như tìm thấy nữa. Hơn nữa hiện tại trứng ba ba cũng bọn họ nhặt gần hết , cũng chắc .

 

“Huyên Bảo, chỗ nào trứng vịt trời?”

 

Nhược Huyên liền vươn ngón tay mũm mĩm chỉ mấy chỗ xa gần khác :

 

“Chỗ , chỗ cũng , còn ...”

 

Lúc , mấy chẳng còn lo ướt nữa, thi cởi giày, xắn ống quần, xách giỏ lội xuống nhặt trứng vịt. Chỉ là chẳng ai đồng ý cho Nhược Huyên xuống cả.

 

Nhược Huyên đành bờ, chỉ điểm giang sơn, bảo cho các trứng vịt ở .

 

“Đại ca, về phía mười bước nữa!”

 

“Nhị ca, tiếp nửa trượng nữa...”

 

...

 

Đợi các nhặt xong trứng vịt, nàng còn nhân cơ hội một cái tiên thuật, khiến mấy con vịt trời thể cử động .

 

“Đại ca, về phía một trượng nữa, chỗ con vịt trời...”

 

“Tam ca, sang ...”

 

...

 

Đến khi Lôi bà t.ử và Lưu thị thấy bọn trẻ mãi về nhà tìm tới nơi, mấy đứa trẻ nhặt đầy ba giỏ trứng vịt, bắt bốn con vịt trời! Lũ trẻ phấn khích khoe:

 

“Bà nội, bọn cháu nhặt nhiều trứng vịt lắm!”

 

“Bà nội, bọn cháu bắt cả vịt trời nữa!”

 

...

 

Lôi bà t.ử hoảng sợ: “Sao nhặt nhiều thế?”

 

Chắc chắn là cháu gái bảo bối chuyện . Bà quanh một lượt, thấy dân làng nào mới yên tâm. Nhược Huyên thấy Lôi bà t.ử và Lưu thị đến, cầm lấy cây củ niễng trắng nõn như ngọc đưa mặt hai , vui vẻ :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-53.html.]

 

“Bà nội, nương, hái củ niễng, bán lấy tiền! Cái thể xào thịt ăn hoặc ăn sống cũng ạ.”

 

Nói nàng còn trực tiếp cầm một cây lên ăn sống. Lôi bà t.ử và Lưu thị hoảng hồn, nhưng nghĩ đến bản lĩnh của Huyên Bảo yên tâm phần nào.

 

“Huyên Bảo thể ăn bậy bạ !” Lưu thị vội giật lấy cây củ niễng trong tay nàng.

 

“Đây là gốc cây cỏ niễng?” Lôi bà t.ử thứ trắng nõn non mềm giống ngọn măng, liếc mắt một cái là nhận ngay.

 

Nhược Huyên thấy họ tin, vẻ mặt nghiêm túc nhấn mạnh:

 

“Vâng ạ, củ niễng, ngon lắm! Bà nội mang về nhà xào ăn thử xem, thử xong thể hái bán lấy tiền. Ngọt lắm, độc , lợn cũng ăn mà.”

 

Nàng còn dùng lời của các ca ca để giải thích. Mấy cũng giúp Nhược Huyên đỡ.

 

Nhược Chu: “ đấy ạ, Huyên Bảo bảo ăn , cháu định hái về nhà thử xem.”

 

Nhược Huyền: “Bà nội, thím tư, Huyên Bảo lợi hại lắm, tìm trứng vịt bách phát bách trúng, bảo ăn thì chắc chắn là ăn !”

 

...

 

Hiện tại lời Huyên Bảo , Lôi bà t.ử tin tưởng vô điều kiện. Bà trực tiếp cầm một cây củ niễng lên, c.ắ.n một miếng, nếm thử xong mắt sáng rực lên! Nếu gốc cây cỏ niễng ăn , thì cả vùng đất ngập nước nhiều cỏ niễng như ... Cả huyện Sa Khê cũng ít đất hoang mọc đầy loại cỏ .

 

Lôi bà t.ử nghĩ đến nhiều điều, bà kích động hôn Nhược Huyên một cái:

 

“Huyên Bảo đúng là tiểu phúc tinh của nhà !”

 

Bà hào hứng với Lưu thị:

 

“Văn Ngọc, con về gọi hết mấy em lão tứ lên đây, mang theo dụng cụ, chúng cắt củ niễng!”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Vâng!”

 

Lưu thị thấy Lôi bà t.ử ăn thử trực tiếp, nghĩ đến lợn ăn cũng , nàng cũng c.ắ.n một miếng nếm thử, vị ngọt thanh độc đáo. Nếm thử một miếng nàng nghĩ mấy món ăn !

 

“Con ngay đây!”

 

Lưu thị đáp lời chạy vội về gọi . Nhược Huyên xuống ruộng, nước ở vùng đất trũng thể ngập đến nửa nàng. Lôi bà t.ử dặn Huyên Bảo ngoan ngoãn bờ, dẫn mấy đứa cháu trai vạm vỡ xuống hái cỏ niễng. Con trai nhà họ Nhược năm tuổi bắt đầu xuống ruộng việc, cho nên Lôi bà t.ử cũng nuông chiều ngay cả Nhược Huyền nhỏ nhất.

 

 

 

Loading...