Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-11-27 03:17:09
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhược Huyên đang định vạch trần lời dối của mụ thì lúc Nhược Xuyên đẩy xe sân, phấn khích :

 

“Nương, Huyên Bảo, con về đây, đoán xem con bán bao nhiêu tiền?”

 

Lôi bà t.ử mắng yêu: “Có chuyện thì , rắm thì thả!”

 

Nhược Xuyên thấy lão nương cho mặt mũi, bèn sang hỏi Nhược Huyên:

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Huyên Bảo, con đoán xem.”

 

Triệu thị trốn về phòng, sự chú ý của Nhược Huyên thu hút sang hướng khác, nàng nhớ đến hai sọt hồng của họ bán hơn một ngàn văn. Tiểu thúc phấn khích như , chắc chắn là bán giá .

 

“Bốn ngàn văn ạ!” Nhược Huyên giơ ba ngón tay nhỏ lên, phát hiện sai bẻ thêm một ngón .

 

Cơ thể nhỏ bé của trẻ con vốn dĩ vụng về, dù là linh hồn tiểu hoa yêu trăm năm của nàng điều khiển cũng ngoại lệ. Mọi dáng vẻ của nàng cho tan chảy!

 

Nhược Xuyên vui vẻ lắc đầu: “Ha ha... Không đúng! Là năm ngàn văn! Năm lượng bạc đấy!”

 

Hắn giơ năm ngón tay . Mắt Nhược Huyên sáng rực:

 

“Tiểu thúc lợi hại quá!”

 

Lôi bà t.ử cũng hết sức ngạc nhiên: “Nhiều thế ?”

 

Ánh mắt sùng bái của cô cháu gái bảo bối khiến Nhược Xuyên vô cùng đắc ý, bế xốc Nhược Huyên lên hôn một cái chụt:

 

“Huyên Bảo còn lợi hại hơn! Biết cả đếm ngón tay nữa cơ! Tiểu thúc thưởng cho con , ?”

 

“Muốn ạ!” Nhược Huyên ngửi thấy một mùi mạch nha ngọt ngào.

 

Nhược Xuyên lấy một gói kẹo mạch nha đưa cho Nhược Huyên: “Ăn cùng các ca ca nhé.”

 

“Đại ca, nhị ca, tam ca, các ca ca ăn kẹo !”

 

Nhược Huyên lập tức ôm gói kẹo chia cho các .

 

“Đại ca ăn , Huyên Bảo ăn .” Nhược Chu ôm lấy hình nhỏ bé đang lao tới, mở miệng nhét một miếng kẹo mồm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-31.html.]

Nhược Huyên chạy đút cho các ca ca khác. Cả nhà rạng rỡ theo.

 

Nhược Xuyên lúc mới trả lời câu hỏi đó của lão nương: “Lần là may mắn, gặp hai quản sự của nhà giàu tranh mua nên mới bán giá cao.”

 

Đương nhiên, điều cố ý đợi hai quản sự đó cùng xuất hiện mới bắt đầu rao bán. Phàm là buôn bán, thích nhất là gặp khách hàng tranh mua.

 

Cả nhà xong đều vui mừng! Hôm nay đúng là bội thu mà!

 

Lôi bà t.ử vung tay: “Nấu cơm, g.i.ế.c gà, tối nay ăn một bữa trò! Thịt kho tàu kho xong .”

 

Nhược Huyên ngậm kẹo mạch nha rõ tiếng: “Còn thịt dê, thịt thỏ nữa ạ!”

 

Lôi bà t.ử : “Được, Huyên Bảo ăn thì hầm!”

 

“Cha g.i.ế.c dê đây!” Nhược Thủy xắn tay áo lên.

 

Lưu thị cũng xắn tay áo định nấu cơm, Nhược Thủy giữ nàng : “Hôm nay ngoài bận rộn cả ngày , nàng tắm cho Huyên Bảo, bản cũng rửa mặt chải đầu một chút , để .”

 

Nương t.ử của là con gái nhà tú tài, nếu gả cho thì việc nặng nhọc? Vì thế Nhược Thủy chỉ cần ở nhà đều cố gắng ôm hết việc, để Lưu thị . Chỉ là Lưu thị là cần cù, gả về đây việc trong nhà việc gì là .

 

Lưu thị , trong lòng ấm áp:

 

“Không , mệt, Huyên Bảo nương chăm sóc . Hay là cùng , nấu cơm xong sớm một chút, bọn trẻ đều đói .”

 

“Vậy nàng nhóm lửa ! Nhóm lửa cho ấm.”

 

Giang thị xong nhịn trêu chọc:

 

“Tứ , tứ thương thật đấy, chẳng giống nhị ca khúc gỗ ! tứ đúng đấy, bận cả ngày , cơm tối để , nghỉ ngơi chút .”

 

Lưu thị đỏ mặt, : “Nhị ca cũng thương nhị tẩu lắm mà!”

 

Nói xong, nàng còn gọi to với Nhược Giang ở đầu : “Nhị ca, nhị tẩu bảo tẩu g.i.ế.c dê kìa!”

 

Nhược Giang lập tức lớn tiếng đáp : “G.i.ế.c dê là việc của đàn ông! Nương t.ử , buông d.a.o xuống, để ! Nàng nhóm lửa , nhóm lửa cho ấm!”

 

Mặt Giang thị đỏ bừng, mắng yêu: “Đồ ngốc, tứ đùa đấy! Còn buông d.a.o xuống? Chàng dứt khoát buông d.a.o thành Phật luôn !”

 

Nhược Thủy lập tức : “Vậy nhị ca, con dê giao cho nhé! Đệ xử lý thỏ.”

 

 

Loading...