Nhiều nhất là các sạp bán kẹo, các loại hạt, câu đối, tranh Tết, hoa giấy dán cửa sổ, hoa cây cảnh chơi Tết. Đặc biệt là câu đối, Tết đến dù nghèo khó đến cũng mua một đôi câu đối về dán, để nhà cửa thêm khí vui tươi, gửi gắm hy vọng một năm mới lành.
Trước , em nhà họ Nhược năm nào cũng câu đối, vẽ tranh Tết, còn bà Lôi, Lưu thị và Giang thị thì cắt hoa giấy đem thành bán. Người nhà họ chữ , vẽ tranh , cắt hoa giấy cũng khéo hơn khác, ý nghĩa nên mỗi năm cũng kiếm dăm ba lạng bạc.
Ngày mai mới là Tết ông Táo, còn mấy ngày nữa mới đến đêm giao thừa, Nhược Thủy quyết định mua ít giấy đỏ và giấy vẽ tranh Tết về câu đối, vẽ tranh đem bán. Huyên Bảo tuy mở thư phòng nhưng mãi tìm cửa hàng ưng ý, việc in sách thể tạm gác , tranh thủ kiếm đợt tiền . Hơn nữa nhà cũng cần câu đối, bà con lối xóm năm nào cũng sang nhờ , còn biếu tặng bằng cố hữu nữa.
Phía một cửa hàng giấy, Nhược Thủy dừng xe mua một xấp lớn giấy đỏ cắt sẵn và giấy chuyên dùng vẽ tranh Tết. Mua giấy xong, mua thêm ít kẹo mạch nha, kẹo hồ lô, tò he, bánh nướng... những món ăn vặt mà Nhược Huyên và lũ trẻ ở nhà đều thích.
Còn bánh kẹo, hạt dưa tiếp khách ngày Tết, Nhược Thủy mua ngoài đường mà định đến cửa hàng tạp hóa nhà chị vợ mua, coi như ủng hộ nhà, tiện thể biếu quà Tết luôn.
"Cha, hoa chơi Tết bán đắt thật đấy. Đắt thế mà vẫn khối mua, chở cả xe ngựa về." Nhược Huyên thấy nhiều hoa bày bán, chậu mười lượng, chậu quý hiếm còn lên đến cả trăm lượng.
Không ngờ hoa giá như , hoa hiên giá nhỉ? chẳng thấy ai bán hoa hiên thế? Nhược Huyên ngó nghiêng tìm kiếm đồng loại.
Nhược Thủy giải thích: "Hoa cây cảnh chơi Tết thường là nhà giàu mới mua nổi, giá tất nhiên đắt. Nhà giàu phủ rộng, sân lớn, phòng nhiều, hành lang dài, mua nhiều về bày biện cho vui mắt. Hơn nữa Tết nhất biếu quà, nhiều nhà giàu chọn tặng hoa mộc quý hiếm."
Nhược Huyên nhớ đến hậu viện Bác Cổ Hiên và sơn trang nơi bà Hiên Viên đang ở, trừ hoa trồng cố định đất, còn cây cảnh trong chậu đều đổi theo mùa. Xem cứ là Tết, ngày thường nhà giàu cũng mua hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-282.html.]
Gần đây chơi với Trương Khiết, Yến Kiều Kiều, nàng nhà họ thường tổ chức tiệc ngắm hoa, giới văn nhân thì hội thơ, lấy hội hữu, lấy hoa hội hữu, tóm là tụ tập ngâm thơ vịnh cảnh. Nghe nhà họ ở kinh thành còn cả nhà kính trồng hoa! Người nước Hiên Viên đa phần đều yêu hoa!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nàng quyết định giêng sẽ trồng thêm nhiều hoa, đợi sang năm bán. Hoa nàng trồng chắc chắn sẽ hơn ở đây, nhất định bán nhiều tiền hơn.
Hai cha con ngắm nghía các sạp hàng hai bên đường, tính toán chuyện kiếm tiền, chẳng mấy chốc đến cửa hàng tạp hóa Vĩnh Thịnh Vượng. Đây là cửa hàng của dì cả Huyên Bảo, tức chị ruột của Lưu thị.
Trước cửa hàng tạp hóa hai ba chiếc xe ngựa và xe đẩy tay đang đỗ. Xe ngựa của họ đỗ ở vị trí xa một chút nhưng từ cửa hàng vẫn thể thấy, sợ mất trộm.
Nhược Thủy xuống xe bế Huyên Bảo xuống, đó đưa một gói bánh nướng bọc giấy dầu cho phu xe đỗ phía , : "Đại thúc, phiền bác trông giúp chiếc xe ngựa một lát ? cửa hàng mua chút đồ. Bánh nướng mua, còn nóng, trời lạnh thế bác ăn chút cho ấm ."
Vị đại thúc gói bánh nướng, xua tay: " trông giúp cho, bánh thì thôi, chuyện nhỏ mà. các chú nhanh lên nhé, lát nữa ."
"Vâng, bác đừng khách sáo, mua nhiều lắm, bác ăn cho nóng. Phiền bác quá, lát nữa bác cứ tự nhiên, cũng ngay đây." Nhược Thủy kiên quyết đưa bánh cho đối phương.
Người nọ từ chối vài câu cũng nhận, trời đông giá rét, đường từ sáng sớm lạnh cóng, ăn cái bánh nóng ấm bụng cũng .
Nhược Thủy xách hai túi quà Tết chuẩn cho nhà dì cả xuống, xe vẫn còn, dắt Nhược Huyên cửa hàng.
Bên trong cửa hàng đông nghịt . Mấy năm nay chiến tranh, dân chúng an cư lạc nghiệp nên cuối năm nào các cửa hàng tạp hóa trong thành cũng chật kín sắm Tết.
Trương Nghiệp Thành thấy khách , theo thói quen chào: "Khách quan, hoan nghênh..."