Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nhược Chu to, chỉ trọng tài và học sinh đài thấy mà cả khán đài xung quanh cũng rõ mồn một.
Cao Đằng cũng xếp hàng cuối cùng giống Nhược Chu. Hắn xong liền nổi giận quát lớn: "Các là ai mà khẩu khí lớn thế? Không còn tưởng học viện võ thuật Đăng Phong là do nhà các mở đấy!"
Trọng tài sầm mặt: "Học viện cho phép xảy hiện tượng đe dọa, bắt nạt, nếu sẽ hủy bỏ tư cách thi đấu và phận học sinh."
Gã sai vặt sợ c.h.ế.t khiếp, tên nhà quê dám toạc như thế? Hắn vội chối: "Không , Nhược công t.ử hiểu lầm ! ý đó! Phu nhân nhà chỉ bảo lên quan tâm Nhược công tử, đưa khăn lau mồ hôi cho thôi!"
Nói xong vội vàng chạy biến.
Chu thị tức đến phát run, Nhược Chu định hại Đình ca nhi học viện Đăng Phong, hại bà dám ngẩng đầu ai ! Bà giữ danh phận phu nhân tướng quân phần lớn là nhờ sinh đứa con ưu tú như Đình ca nhi. Bà nhà họ Trương nể mặt Đình ca nhi mới cho bà chút thể diện. Nếu Đình ca nhi vì bà mà mất tư cách nhập học, nhà họ Trương sẽ tha cho bà ! Đứa con đúng là lòng đen tối y hệt nhà họ Nhược, thấy khác !
Trương Đình nổi giận: "Ngươi đừng ngậm m.á.u phun ! Ta hề cấm ngươi xếp hàng ở đây, còn thách đấu với ngươi xem ai lợi hại hơn đây !"
Trọng tài lạnh lùng cảnh cáo: "Không là nhất, . Chỉ cần là học sinh thi đậu học viện Đăng Phong bằng thực lực, vi phạm nội quy, pháp luật thì ai tư cách đuổi học sinh đó . Học viện chúng là của triều đình, của riêng ai!"
Mặt Chu thị khó coi như đưa đám, cúi gằm mặt dám ho he câu nào.
Trọng tài cảnh cáo xong, thấy mười lôi đài sẵn sàng mới hô: "Vòng thi đấu thứ hai chính thức bắt đầu!"
Tiếng tù và vang lên, các trận đấu bắt đầu.
Nhược Chu Trương Đình thi đấu, chỉ dùng hai chiêu đ.á.n.h bay đối thủ khỏi lôi đài. Phải công nhận nền tảng võ thuật của Trương Đình vững chắc, khá. Những lên thách đấu , cơ bản qua mười chiêu đ.á.n.h văng ngoài. Mới tám tuổi mà lợi hại hơn nhiều học sinh lớn hơn một đến bốn tuổi, quả là kỳ tài võ học. Rất nhiều sư phụ trọng tài đều gật gù hài lòng Trương Đình.
Mười lôi đài cùng thi đấu, Trương Đình là nổi bật nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-260.html.]
Rất nhanh đến lượt Nhược Chu lên đài.
Trương Đình trai cùng khác cha , chắp tay hành lễ, rít qua kẽ răng: "Tiểu nhân đê tiện!"
Nhược Chu chắp tay đáp lễ: "Hạng hạ lưu."
Trương Đình chọc giận, vung quyền đ.ấ.m tới: "Xem quyền!"
Nhược Chu là thù tất báo, mối thù nhốt trong nhà xí trả, nên tung một quyền đón đỡ, đ.á.n.h cho Trương Đình lùi liên tiếp.
Tim Chu thị thót lên tận cổ, Nhược Chu cái đồ phản phúc , nếu nó đ.á.n.h Đình ca nhi rơi đài, bà sẽ tha cho nó!
Trương Đình lùi mấy bước mới vững, nhưng văng khỏi biên!
Mọi xem náo nhiệt xung quanh đều ngạc nhiên: "Ồ, tên Trương Đình cũng khá đấy chứ, Cao Đằng còn Nhược Chu đ.ấ.m một phát bay đài, thế mà vẫn trụ ."
"Cao Đằng lúc nãy là phòng , khinh địch thôi."
"Chắc chắn là khinh địch . Cao Đằng là ai chứ? Mười tuổi đ.ấ.m vỡ tượng đá ! Sao thể một quyền đ.á.n.h bay ?"
Chu thị thấy con trai út con trai cả đ.á.n.h bay ngay tức khắc thì thở phào nhẹ nhõm, nắm chặt tay, trong lòng gào thét: Đánh ! Đánh !
Trương Đình đau đến mức cảm giác xương ngón tay vỡ vụn. mặc kệ, lao lên tung quyền về phía Nhược Chu. Cú đ.ấ.m dùng hết sức, nương tay nữa, dốc lực đ.á.n.h tới.
Nhược Chu nhẹ nhàng né tránh, đồng thời đáp trả bằng một cú đấm! Trương Đình đ.á.n.h lùi liên tiếp, suýt nữa thì khỏi biên, may mà trụ . Trương Đình xoa vai, tiếp tục quyền!
Trên đài cao.