Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:05:10
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Không cần, chỗ đó đều là khác cho , cũng là phần xứng đáng nhận.” Hiên Viên Khuyết vẫn nhắm mắt tu luyện, mi mắt hề động đậy, nhàn nhạt .

 

Nhược Huyên vui vẻ cất : “Hiên Viên ca ca, 6000 lượng, thể mua một cửa tiệm lớn đúng ?”

 

Hiên Viên Khuyết: “Ừ, mua cửa tiệm thì thể hỏi Cổ chưởng quầy.”

 

Cổ chưởng quầy lập tức nhiệt tình tiếp lời: “Huyên Bảo cô nương, cửa tiệm thì ở trấn giá năm lượng một thước, huyện thành mười lượng một thước, phủ thành ba mươi lượng, còn ở kinh thành thì từ năm mươi đến một trăm lượng một thước.”

 

“Đây là giá cửa tiệm kèm hậu viện, thường thì mua tiệm sẽ tặng kèm hậu viện. Cửa tiệm kèm hậu viện thì rẻ hơn một phần ba.”

 

“Bác Cổ Hiên vì hậu viện rộng nên lúc mua tốn năm ngàn lượng. Huyên Bảo cô nương mua ở , sẽ giúp cô nương lưu ý.”

 

Thời đại cửa hàng trong thành đa đều hậu viện lớn nhỏ phía . Phía buôn bán, phía để ở và chứa hàng, tiện lợi.

 

Nhược Huyên : “Cảm ơn Cổ gia gia, ở huyện thành phủ thành đều ạ, hậu viện cần quá lớn, cháu dùng để mở thư phòng.”

 

“Được, sẽ giúp Huyên Bảo tiểu thư lưu ý, cô nương cần khách sáo.”

 

Cổ chưởng quầy chợt nhớ Huyên Bảo cô nương chắc chắn sẽ thích xem cảnh , vì thế đ.á.n.h xe thẳng trong thành.

 

Một canh giờ , xe ngựa dừng ở một đoạn đường sầm uất tại phủ thành, thể tiến thêm bước nào nữa. Cả con phố chật ních !

 

Toàn bộ Trung Dũng Tướng quân phủ Phi Yến quân mặc áo giáp đen bao vây. Lấy Tướng quân phủ tâm, trong bán kính hơn mười mét vây kín dân đến xem náo nhiệt.

 

Một bóng dáng nhỏ bé kéo theo một bóng dáng nhỏ bé khác chen chúc, len lỏi từ trong đám đông tận trung tâm.

 

Hiên Viên Khuyết dính đầy đủ loại thở của lạ, vô cùng hối hận vì theo đóa hoa xuống xe ngựa xem náo nhiệt. Không đúng, theo, là nàng lôi xềnh xệch xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-205.html.]

Hắn đen mặt thi triển một cái tiểu tiên thuật, thanh tẩy hết trược khí dính cả hai. Hắn cau mày, giữ nguyên khuôn mặt tuấn mỹ như trích tiên nhưng lạnh lùng, phía che chắn cho nàng để ngừa phía xô đẩy.

 

Nhược Huyên hơn hai trăm nhân khẩu từ chủ t.ử đến hạ nhân của Trung Dũng Tướng quân phủ đang từng tốp lính Phi Yến áp giải ngoài.

 

Các chủ t.ử của Tướng quân phủ sức giãy giụa.

 

“Làm càn! Ta là Lục phẩm mệnh phụ do Hoàng thượng phong! Các ngươi dám bắt !”

 

“Đây là Trung Dũng Tướng quân phủ, Tam phẩm Đại tướng quân của triều đình! Không thánh dụ của Hoàng thượng, các ngươi dựa cái gì mà xét nhà?”

 

“Con cháu Trung Dũng Tướng quân phủ đời đời trung lương, các ngươi tự tiện xông , để Hoàng thượng thì đó là tội c.h.é.m đầu!”

 

Mặc kệ Tướng quân phủ gì, Phi Yến quân một ai lên tiếng đáp .

 

Nhược Huyên Phi Yến quân ai nấy đằng đằng sát khí, trầm mặc nhưng nhanh chóng đẩy Tướng quân phủ , đeo gông xiềng, tống lên xe tù!

 

Nhìn từng chiếc rương lớn dán niêm phong những lính thiết diện vô tư khiêng . Nhìn tấm biển hiệu Trung Dũng Tướng quân phủ dỡ xuống. Nhìn cánh cổng sơn son đóng , dán chéo hai dải giấy niêm phong!

 

Nhược Huyên cảm thấy cả sảng khoái như tắm rửa sạch sẽ phơi ánh nắng ấm áp , quả thực thư thái! Đại khoái nhân tâm!

 

Nàng cứ mãi cho đến khi của Tướng quân phủ áp giải hết mà vẫn thèm.

 

Lúc đường cái chỉ còn nàng, Hiên Viên Khuyết mặt đen sì và Cổ chưởng quầy đang kiên nhẫn chờ đợi. Những dân khác hoặc là tản , hoặc là chạy theo xe tù xem náo nhiệt.

 

Nhược Huyên vốn cũng theo, nhưng Hiên Viên thần quân dù kéo thế nào cũng lù lù bất động, đành thôi.

 

Hiên Viên Khuyết: “Xem đủ ?”

 

“Vẫn !” Nhược Huyên kiễng chân, ngó cái đầu nhỏ theo đoàn xe tù đang xa, thuận miệng đáp. Giọng điệu còn chút tiếc nuối.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Hiên Viên Khuyết: “……”

Loading...