Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 129

Cập nhật lúc: 2025-12-01 01:10:56
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mấy Nhược gia những chữ đại tự luyện, chữ của .

 

Thế nào gọi là một trời một vực, bọn họ hiểu !

 

Mấy lặng lẽ bàn, quyết định mỗi ngày luyện thêm một trăm tờ đại tự nữa, như đuổi kịp trình độ của ?

 

"Huyên Bảo đứa nhỏ thông minh, mấy chữ là gì cả, các ngươi xem nội dung con bé , nó thương các ngươi chép sách kiếm tiền vất vả nên mới nghĩ cách in sách đấy."

 

Nhược Thủy nghiêm túc xem qua, kìm mắt nóng lên, là cha như quá vô dụng, thế mà còn để con gái lo nghĩ , bận tâm sinh kế trong nhà.

 

Khiến con bé nghĩ cả cách như thế !

 

Trong lòng Lôi bà t.ử cũng xót xa, con nhà nghèo sớm lo toan, nếu nhà quá nghèo thì Huyên Bảo cần gì hết đến khác mạo hiểm bộc lộ đủ loại bản lĩnh!

 

: "Đây là tâm ý của Huyên Bảo, lão tam, con mau chóng khuôn chữ !"

 

Hiên Viên lão phu nhân gật đầu: " , cái nhanh lên, cũng sẽ tìm đến giúp."

 

"Nhược Giang, Nhược Thủy, đưa cho một cuốn sách các ngươi chép, mang khuôn chữ."

 

Nhược Giang và Nhược Thủy mỗi đưa cho Hiên Viên lão phu nhân một cuốn sách chép.

 

Hiên Viên lão phu nhân nhận lấy lật xem, lập tức thu hút, càng xem càng kinh ngạc.

 

ngờ chữ của Nhược Thủy và Nhược Giang cũng đến thế, hơn nữa xem những chú giải sách họ , bà cảm thấy hai quan, cống hiến cho triều đình thì thật sự là phí phạm của trời, lãng phí nhân tài.

 

Không , bà thư cho con trai!

 

Còn cả kỹ thuật in chữ rời lợi hại mà Huyên Bảo nghĩ nữa, bà cũng cho con trai , bảo nó ban cho Huyên Bảo một phần thưởng thật lớn.

 

Lần dùng đến dịch trạm tám trăm dặm khẩn cấp mới !

 

Hoàng cung.

 

Hoàng thượng đống thư của ruột long án, ban đầu còn tưởng mẫu hậu gặp chuyện gì !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-129.html.]

 

Vội vàng mở xem, kết quả bức nào cũng là xin ban thưởng cho một , hơn nữa phần thưởng càng đòi càng nhiều, càng đòi càng lớn!

 

Hoàng thượng trầm mặc.

 

Mẫu hậu quả nhiên chuyện!

 

Mới qua mấy ngày, gần như ngày nào cũng một bức thư đòi ban thưởng.

 

Mẫu hậu và Tiểu Cửu chẳng lẽ tráo đổi phận, gặp kẻ lừa đảo cao tay ?

 

Không , phái xem rốt cuộc là kẻ nào to gan lớn mật như !

 

Dám lừa gạt Hoàng thái hậu, tru di cửu tộc kẻ đó!

 

"Cái tên Trương Chính Lương ở huyện Sa Khê đang cái gì ? Thái hậu lừa cũng ? Trương Chính Lương gần đây tấu sớ nào dâng lên ? Trẫm xem ở huyện Sa Khê ăn thế nào?"

 

Thái giám bên cạnh Hoàng thượng lập tức tìm hai bản tấu sớ của Trương huyện lệnh.

 

Cơn giận của Hoàng thượng vụt tắt ngay khi thấy tấu sớ của Trương huyện lệnh!

 

"Ha ha... Mẫu hậu quả nhiên tuệ nhãn thức châu, thưởng! là nên thưởng!"

 

Phủ Thái Bình xảy trận lũ lụt trăm năm một, thế mà bộ dựa một loại cỏ, một giấc mơ, khiến cho bá tánh cả phủ hữu kinh vô hiểm (gặp nguy hiểm nhưng hại) tránh kiếp nạn.

 

Tuy rằng nhà cửa bá tánh cuốn trôi, nhưng thương vong ước chừng chỉ hơn trăm .

 

Thương vong ít như , đây là điều từng trong lịch sử!

 

Mấy chục vạn mẫu ruộng cũng thu hoạch sớm hơn hai mươi vạn mẫu, đảm bảo bá tánh nghèo khổ đến mức mất trắng!

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Mười vạn mẫu ruộng quan điền cũng thành thu hoạch sớm, đảm bảo quan lương nhập kho bình thường, đảm bảo lương thực cho mười vạn binh lính phủ Thăng Bình!

 

lũ lụt, quan phủ thu mua Cô Duẩn với giá một văn một cân để cứu tế, cần triều đình điều lương thực cứu tế xuống.

 

Dựa những tình hình thì đúng là nên thưởng!

 

Sao mẫu hậu rõ ràng một chút nhỉ? Chỉ một bé gái phát hiện một loại cỏ hoang ở vùng đất trũng thể ăn , tạo phúc cho bá tánh phủ Thăng Bình.

Loading...