Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-11-26 23:57:04
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Vui đùa cái gì ? Người mười bốn tuổi còn mặt dày đòi xe đẩy tay? Đây là nhân lực kéo xe chứ xe bò, xe ngựa . Tướng công nàng tuy sức lực đại, nhưng đường thành xa tít tắp! Hắn kéo hai sọt hồng nặng trĩu, còn kéo thêm con họ, thế thì mệt c.h.ế.t ?

 

Nếu ôm Huyên Bảo, lo lắng nàng ngã, thì nàng cũng chẳng nỡ lên xe đẩy tay, liên lụy chính tướng công. Hơn nữa Đàm bà t.ử chính là kẻ lắm mồm lòng tham, Chân Hổ ngày thường trộm cắp vặt, nếu để họ thấy sọt hồng chín, chừng sinh sự.

 

Lưu thị tự nhiên sẽ đồng ý! Nhược Thủy cũng nghĩ , thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, trực tiếp vòng qua hai con Đàm bà tử, tiếp tục về phía .

 

Đàm bà t.ử kéo tay Hổ T.ử đuổi theo: “Ngồi xe bò mất tận bốn cái tiền đồng ! Các ngươi tễ một tễ (nhích ) là chứ gì! Ta với Hổ T.ử béo, tốn gì sức của Nhược Thủy. Hơn nữa Hổ T.ử nhà sách, sức mà cõng ? Hắn xe nhà các ngươi còn thể cùng Huyên Bảo bạn ! Huyên Bảo lớn thế còn sẽ ? Vừa khéo để Hổ T.ử giáo Huyên Bảo chuyện. Hổ T.ử nhà phúc khí đại, để Huyên Bảo dính dính phúc khí!”

 

Chân Hổ là độc đinh ba đời nhà họ Chân, mụ đẻ cố năm nữ nhi mới một nhi tử, bảo bối ! Đàm bà t.ử đời nào nỡ để Hổ T.ử cõng ?

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Chân Hổ vẻ mặt ghét bỏ Nhược Huyên đang ngây ngốc gặm bánh bột ngô: “Huyên Bảo chính là một cái si nhi, giáo thế nào ? Ta chính là Văn Khúc Tinh chuyển thế cũng chịu, giáo một kẻ ngốc chuyện ! Thím , trong tay Huyên Bảo chẳng còn bánh ? To như thế nàng ăn cũng hết, xé một nửa cho . Ta đói đến hoảng, nàng là cái đồ bồi tiền hóa (đồ lỗ vốn), ăn nhiều thế cũng phí phạm lương thực! Chi bằng cho ăn, đợi thi đỗ Trạng Nguyên, mua bánh nướng cho thím ăn! Hiếu kính ngươi, cho ngươi hưởng phúc của !”

 

Nhược Huyên đang gặm rau dại bánh bột ngô tu luyện, Chân Hổ nàng xuẩn còn đòi cướp bánh thì vui. Quá đáng! Nàng chính là cây cỏ huyên duy nhất bên bờ sông Nhược Thủy linh trí đấy! Ngay cả Văn Khúc Tinh Quân trời xuống sông Nhược Thủy lấy nước mài mực thấy còn kinh ngạc, còn tán thưởng nàng thông tuệ nữa là!

 

“Ta ngốc, thể , cần ngươi giáo.” Nhược Huyên thoáng qua tướng mạo , thật lòng: “Ngươi gánh vác nổi Trạng Nguyên , tú tài đều thi đỗ. Ngươi về còn là một cái bất hiếu tử, phản khung (xương phản chủ), bại gia tử.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-11.html.]

Nhược Huyên còn bụng nhắc nhở Đàm bà tử: “Lão bà bà, ngươi cẩn thận đấy, nhi t.ử ngươi sẽ chọc ngươi tức c.h.ế.t nga! Mẹ hiền chiều hư con, cái là hết t.h.u.ố.c chữa ! Ngươi về nhớ nhiều việc thiện, chừng còn thể sống lâu thêm vài ngày.”

 

Huyên Bảo: Ta dỗi , đều là lời thật lòng! Thật tâm thật lòng nhắc nhở đấy!

 

Nhược Thủy Chân Hổ xong thì giận đến mức dừng xe đẩy , xoay định cho một quyền, nhưng đúng lúc đó thấy tiếng nữ nhi bảo bối cất lời.

 

Cơn giận bỗng nhiên tan biến! Trời ơi! Dáng vẻ Huyên Bảo nghiêm túc đáp trả khác thật sự quá đáng yêu. Biết Huyên Bảo , nhưng ngờ Huyên Bảo hoạt ngôn đến thế!

 

Ở cổng thôn cũng những dân làng khác tới, khéo câu của Nhược Huyên cũng đều nhịn .

 

“Đàm bà tử, Huyên Bảo đúng đấy, ngươi tu nhân tích đức !” “ , đừng bán nữ cầu vinh nữa! Ngươi thế là thất đức lắm đấy!”

 

Đàm bà t.ử tương lai nhi t.ử chọc cho tức c.h.ế.t , nhưng mụ cảm giác giờ phút mụ sắp Huyên Bảo chọc cho tức c.h.ế.t : “Nha đầu c.h.ế.t tiệt , ngươi cái gì đấy hả!”

 

Nhược Huyên nhíu mày: “Ta nha đầu c.h.ế.t tiệt, chính là sự thật, ngươi cẩn thận một chút, ngươi thật sự sẽ tức c.h.ế.t đấy!”

 

Cây cỏ huyên đầu tiên , hiểu đạo lý đối nhân xử thế? Đâu rằng nhân loại ghét nhất là lời thật mất lòng?

 

 

Loading...