Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-11-30 11:53:29
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thật một căn phòng riêng, loại mà sáng sớm ánh nắng chiếu , ban đêm ánh trăng phủ đầy giường .

 

Cửa sổ nhà nhỏ quá, ban ngày ánh sáng cũng đủ.

 

Nàng thích phòng ốc rộng rãi thoáng đãng!

 

Nhược Huyên chỉ tỉnh một chút ngủ tu luyện.

 

Hoa mà, ánh nắng mưa móc đều thể hấp thu.

 

Đêm nay, tiếng mưa gió gào thét đ.á.n.h thức dân cả huyện!

 

Chẳng qua cảm thấy chỉ là một trận mưa bình thường, nhanh ngủ .

 

trong lòng lo lắng lời tiên đoán của Quốc sư ứng nghiệm, suốt đêm đội mưa lớn đồng gặt lúa gấp.

 

Đêm nay hộ gia đình thể ngủ yên giấc chẳng là bao.

 

Ngày hôm Nhược Huyên tỉnh dậy, trời vẫn mưa tầm tã, hơn nữa mưa như trút nước.

 

Mãi đến trưa vẫn là mưa to xối xả, dày đặc.

 

Cả bầu trời tối đen như mực.

 

Giang thị màn nước trút xuống từ mái hiên, lo lắng sốt ruột: "Mưa định rơi bao lâu đây? Khi nào mới tạnh? Mưa kiểu thì nước sông chắc dâng lên nhỉ?"

 

Nhược Huyên sắc trời mờ mịt, khắp nơi đều là nước, nàng chỉ nước nặng, sẽ mưa nhiều, còn mưa bao lâu ư? Ít nhất hai ba ngày mới giảm.

 

Lôi bà t.ử cũng chút lo lắng: "Lão ngũ chẳng bảo hôm nay về nhà ? Mưa to thế về kiểu gì?"

 

Nhược Xuyên: "Nương yên tâm, tứ ca sáng sớm thành, sẽ cùng ngũ ca trở về."

 

Lưu thị chỉ ba chị em gái, mất sớm, hiện tại ba chị em đều lấy chồng, Lưu lão đầu một sống ở thư viện, Nhược Thủy yên tâm nên sáng sớm thành thăm ông.

 

lúc cửa viện đột nhiên đập rung bần bật, giọng trưởng thôn xuyên qua màn mưa dày đặc truyền tai : "Nhược Thủy, Nhược Hà, mấy nhà ? Mau gia cố đê! Nước sông dâng lên !"

 

Nước sông dâng lên ?

 

Người nhà họ Nhược đều hoảng hốt!

 

Nhược Xuyên chạy mở cửa.

 

Trưởng thôn vội vàng : "Mau, mau hỗ trợ gia cố đê."

 

Tay Giang thị run lên: "Trưởng thôn, sắp vỡ đê ? Chúng cần chạy lên núi trốn ?!"

 

May mắn là hôm qua chuyển lương thực và một ít quần áo, chăn bông lên núi .

 

Lôi bà tử: "Mực nước dâng nhanh thế ? Sao nhanh như !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-106.html.]

Trưởng thôn gấp gáp : "Không, nhưng cũng sắp dâng lên , mưa quá lớn, đoán nếu cứ mưa thế , đêm nay vỡ đê cũng chừng! Ta sống mấy chục năm nay từng thấy trận mưa nào to thế ! Các nhanh lên! Dân làng các thôn khác đều xuất động ! Ta thông báo cho những khác."

 

Trưởng thôn bỏ câu đó chạy biến.

 

Nhược Xuyên đầu với Lôi bà tử: "Nương, con giúp gia cố đê."

 

Nhược Hà: "Nương, con cũng ."

 

Nhược Giang: "Con cũng !"

 

Nhược Chu: "Con cũng !"

 

Giang thị kéo Nhược Giang : "Tướng công chân cẳng tiện, đừng !"

 

Nhược Giang: "Không sợ, chân đỡ nhiều ."

 

Lôi bà t.ử cũng : "Lão nhị con cần ! Trong nhà để một đàn ông ở ."

 

Nhược Huyên cũng xem, đê chắc nàng liếc mắt một cái là ngay: "Con cũng ."

 

"Không !!!!" Cả nhà đồng thanh hô lên.

 

Huyên Bảo còn nhỏ như , gì?

 

Hơn nữa mưa to thế mặc áo tơi cũng nhất định sẽ ướt, trời đang lạnh, quần áo ướt dễ cảm lạnh.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nhược Huyên về phía Lôi bà tử.

 

Lôi bà t.ử kiên quyết đồng ý: "Huyên Bảo ngoan, mưa to quá."

 

Nhược Huyên đầu về phía Lưu thị.

 

Lưu thị thấy cổ Huyên Bảo xu hướng chuyển động, liền ngẩng đầu trời. A, trời nhiều nước mưa quá, một giọt, hai giọt...

 

Trận mưa c.h.ế.t tiệt cứ như tát nước !

 

Lưu thị cũng khỏi lo lắng.

 

Nhược Huyên: ...

 

Cuối cùng ba Nhược Hà, Nhược Xuyên và Nhược Chu nhanh chóng mặc áo tơi chạy ngoài.

 

Nước đường làng chảy cuồn cuộn về chỗ trũng, ba giày rơm đạp nước hướng về phía đường quan.

 

Vừa khỏi thôn, vùng đất ướt vốn mọc đầy Cô Duẩn biến thành biển nước mênh mông, tất cả đều là một màu vàng đục ngầu hỗn độn.

 

Lúa trong ruộng cũng nước ngập một nửa.

 

 

 

 

Loading...