Phúc Tinh Nhà Nông: Ba Vị Ca Ca Cưng Chiều Không Ngớt - Chương 31
Cập nhật lúc: 2025-12-05 21:38:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng Tiểu Noãn khẽ động, hỏi: “Ngươi tên gì ? Sao cùng Tri phủ đại nhân, ngươi là nhà của ông ?”
Thiếu niên tự nhiên chính là Phúc Vương Tưởng Hãn Dung, Tưởng Hãn Dung lắc đầu, suy nghĩ một lát, khôi phục vẻ mặt lạnh tanh của : “Ngươi gọi là Châu Dung , nhà Tri phủ đại nhân, tiểu nha đầu đừng hỏi linh tinh nữa.”
Được , thể hỏi chuyện bát quái nữa, Tiểu Noãn lập tức xìu xuống. Tưởng Hãn Dung thấy buồn , bèn chủ động bắt chuyện: “Nhớ nhị ca đang sách, tính tham gia khoa cử ?”
“ ,” Tiểu Noãn gật đầu: “Nhị ca , tháng sẽ huyện tham gia huyện thí.”
Tưởng Hãn Dung nhíu mày, hỏi: “Nhị ca bao nhiêu tuổi ?”
“Mười lăm .” Tiểu Noãn đáp.
Tưởng Hãn Dung suy ngẫm một chút: “Nhị ca khai tâm vẻ muộn, thể tham gia thi sớm hơn.”
Tiểu Noãn trợn tròn mắt: “Đại thiếu gia, ngươi nghĩ ai cũng là kẻ nhà giàu như ngươi ? Cả nhà mười hai miệng ăn thắt lưng buộc bụng cũng chỉ nuôi nổi một nhị ca sách. Ta cũng học chữ, đáng tiếc thư viện nhận nữ học sinh, những chữ đều là do nhị ca dạy.”
Tưởng Hãn Dung chút kinh ngạc, trầm mặc một lúc, đó với Tiểu Noãn: “Xin , quả thực là cân nhắc đến tình hình của các gia đình khác, việc học hành quả thực tiêu tốn quá nhiều, nhiều gia đình thể gánh vác nổi.”
Rồi chút tò mò hỏi: “Ta từng thư viện nào thu nhận nữ học sinh qua các triều đại. Các gia đình lớn thường mời nữ đến dạy riêng cho tiểu thư nhà cầm kỳ thi họa, còn học sách vở trong thư viện thì từng . Sao suy nghĩ ?”
Tiểu Noãn mắt Tưởng Hãn Dung, nghiêm túc : “Người đời thường ‘Duy nữ t.ử dữ tiểu nhân nan dưỡng dã’ (Chỉ nữ t.ử và tiểu nhân là khó nuôi dạy), cho rằng nữ giới đời thể hiểu lý lẽ, bằng nam tử, nhưng ít ai câu đó nguyên bản là ‘Duy nữ t.ử dữ tiểu nhân vi nan dưỡng dã, cận chi tắc bất tốn, viễn chi tắc oán’ ( tức Chỉ nữ t.ử và tiểu nhân là khó đối đãi, gần gũi thì cung kính, xa cách thì oán hận).”
“Ý của Khổng T.ử chỉ là quân vương cần quản lý quốc gia, gia đình, chú ý đề phòng và kiểm soát những kẻ cậy sủng và tiểu nhân bên cạnh, nhưng đời hiểu lầm chụp mũ lớn lên đầu nữ giới.”
“Theo , chỉ nam nhân vô năng mới sợ nữ t.ử mạnh hơn . Nếu đổi là trị vì thiên hạ, sẽ cho nữ t.ử và nam t.ử ngang , thể thư viện học, thể thi cử, thể triều quan tướng, phát huy hết tài trí của , còn bó buộc trong một mảnh đất hậu viện nhỏ bé .”
Lần Tưởng Hãn Dung thực sự sững sờ, ngây Tiểu Noãn, chợt nhớ đến lời thám t.ử lẻn Ngụy phủ báo cáo đêm hôm , rằng Ngụy Nhị công t.ử định điều bất chính với một nha , một tiểu cô nương họ Hoắc đến giúp bếp cứu. Hai còn đêm khuya bàn luận về chuyện " cho ".
Thầm nghĩ tiểu nha đầu thật sự to gan và tinh tế, khác biệt với . Hắn chút xuất thần, nửa ngày lời nào. Tiểu Noãn thấy chút chột , vội vàng chữa lời: “Đương nhiên , đây đều là suy nghĩ một chiều của , chắc chắn khó . Ngươi cứ coi như mộng .”
Ánh mắt Tưởng Hãn Dung phức tạp Tiểu Noãn hỏi: “Những điều đều là nhị ca dạy ?” Tiểu Noãn trong lòng run lên, sợ gây rắc rối cho nhị ca, bèn nhanh chóng lắc đầu: “Đây là Nhị ca dạy Luận ngữ, còn những suy nghĩ là của riêng , liên quan đến Nhị ca.”
Hiếm khi cơ hội trò chuyện về những chuyện vượt ngoài chuyện vụn vặt trong nhà, Tiểu Noãn thực sự cảm thấy hứng thú. Ngày ngày ở thôn, nàng chỉ nghiên cứu bán rau kiếm tiền, sắp quên mất là một sinh viên từng thụ hưởng nền giáo d.ụ.c hiện đại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/chuong-31.html.]
Nhìn thần sắc Tưởng Hãn Dung, thấy chỉ kinh ngạc suy nghĩ của , hề tỏ ý phản đối, nàng tiếp lời: "Chưa bàn đến chuyện nữ tử, chỉ riêng chuyện của sách, nghĩ triều đình còn một điểm thể tiếp tục , và hơn."
Tưởng Hãn Dung ngờ ở nơi thôn dã một tiểu nha đầu cùng thảo luận chuyện sách, lập tức cảm thấy thú vị, bèn hỏi: "Ngươi , còn việc gì mà ngươi nghĩ triều đình thể hơn?"
Hạt Dẻ Nhỏ
Tiểu Noãn nghĩ đến việc từng thảo luận với Nhị ca Hoắc Diễn Thắng về việc cải tiến thuật in chữ rời, bèn kể cặn kẽ cho Tưởng Hãn Dung , : "Những chữ rời bằng bản đất sét dẻo quy củ, việc xếp bản và in ấn lẽ khá phiền phức. Tốt nhất nên thành khuôn chữ bằng đồng chì quy củ, nhưng chi phí đồng chì quá cao, e rằng chỉ triều đình mới nổi."
"Chỉ cần khuôn chữ rời, triều đình thể in ấn nhiều sách nhanh chóng và lượng lớn, giảm giá thành sách, giúp thêm nhiều bách tính khả năng mua sách, sách. Có như mới khai mở dân trí, khiến bách tính hiểu đạo lý, còn ngu nữa."
Khi Tiểu Noãn về thuật in chữ rời, tay Tưởng Hãn Dung khẽ run, vẻ mặt tràn ngập hưng phấn thể kìm nén, giọng run rẩy: "Tất cả những điều đều do ngươi và Nhị ca ngươi nghĩ ?"
Tiểu Noãn hiển nhiên gật đầu: "Đương nhiên , từ sớm, Nhị ca thông minh mà."
"Nhị ca ngươi tên gì?" Tưởng Hãn Dung thầm nghĩ, Nhị ca của tiểu nha đầu quả thực kiến giải, tên sẽ xem kết quả thi huyện, thi phủ của thế nào. Nếu thể thi Hương và đỗ Cử nhân, cũng nên quan tâm chú ý, thể để một tài t.ử như mai một.
Tiểu Noãn ưỡn n.g.ự.c đầy tự hào: "Nhị ca tên là Hoắc Diễn Thắng."
Tưởng Hãn Dung xong đột nhiên biến sắc, hạ giọng vội vã hỏi Tiểu Noãn: "Nhị ca ngươi tên là 'Diễn Thắng'? Là hai chữ nào? Năm nay bao nhiêu tuổi?"
Tiểu Noãn cảm thấy khó hiểu, thành thật rõ chữ cho Tưởng Hãn Dung, hỏi: "Nhị ca chắc mười lăm tuổi , việc ?"
Tưởng Hãn Dung xoa xoa tay, lông mày lúc nhíu lúc giãn , đáp với Tiểu Noãn: "Không gì, chỉ là tên Nhị ca ngươi, thấy giống một bạn cũ của , nên chút kích động mà thôi."
Tiểu Noãn nghi hoặc liếc , cứ như kẻ ngốc, thật kỳ quái. Tưởng Hãn Dung cũng phản ứng của chút đáng chú ý, bèn vùi đầu ăn cơm, liên tục khen thức ăn phủ Ngụy ngon, thêm lời nào khác.
Bữa cơm chủ khách đều vui vẻ, Phùng Tri huyện và đều uống ít rượu, say khướt. Ngụy Lão phu nhân sợ bọn họ đường về huyện bất tiện, nên sắp xếp khách phòng cho họ nghỉ ngơi . Tưởng Hãn Dung cáo từ Tiểu Noãn, đó Sầm đại nhân cũng dẫn theo thiếu niên cùng rời .
Tiểu Noãn đợi tất cả khỏi, liền nhân cơ hội xin cáo biệt Ngụy Lão phu nhân. Hôm nay Ngụy Lão phu nhân vui vẻ từ tận đáy lòng, nếp nhăn mặt đều thành hình đóa cúc, nắm tay Tiểu Noãn : "Nhờ món Phật nhảy tường của ngươi, xem, đều hài lòng với bữa cơm ."
Tiểu Noãn : "Đều là do hải sản của Lão phu nhân hảo hạng, tiện cho mà thôi, khiến tưởng rằng tài nấu nướng của ."
Ngụy Lão phu nhân gọi một tiểu nha bên cạnh đến, đưa một phong bao đỏ (hồng phong) cho Tiểu Noãn: "Nha đầu cầm lấy , mấy ngày ngươi giúp đỡ nhiều trong đại phòng bếp. Mấy vị phu nhân nhà quan khác cũng sẽ gọi ngươi đến phủ món Phật nhảy tường , ngươi cứ , nhưng nhiều ít." Ngụy Lão phu nhân dặn dò.
Tiểu Noãn gật đầu, cám ơn lời nhắc nhở của Lão phu nhân, cũng bộ khách sáo, khẽ từ chối một chút nhận lấy hồng phong. Quả thực mấy ngày nay nàng bỏ công sức ở đại phòng bếp, nhận phong bao là lẽ đương nhiên. Sau đó, nàng cáo biệt Lão phu nhân, định bụng về nhà.