Phúc Bảo Có Không Gian: Xuyên Năm Đói Kém, Thịt Cá Đầy Kho - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-11-26 08:46:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy chuyện của Tôn Thúy Lan, hai cha con hề để trong lòng, dù đối với bọn họ mà chỉ là cùng thôn liên quan gì.

Mà điều bọn họ quan tâm hơn lúc là việc ăn của gia đình , Nhan Phúc Minh suy xét một chút hỏi Uyển Bảo,

“Khuê nữ, chúng nhường mối ăn ở Nam Phong trấn cho Tôn gia, chúng sẽ bán đậu phụ ở đây?”

Uyển Bảo trực tiếp trả lời câu hỏi của cha , mà hỏi ngược ,

“Cha, cảm thấy giao hết việc ăn đậu phụ ở trấn cho Tôn gia thì chúng sẽ kiếm ít nhiều ?”

Nhan Phúc Minh lắc đầu,

“Không, thật cũng kiếm ít bao nhiêu, mấu chốt là chúng cần đây bán nữa, chúng thể tìm nơi khác để bán.

Như thì việc ăn ở Nam Phong trấn chúng , việc ăn ở những nơi khác chúng cũng thể .

Ai! Thực nhà chúng thể dùng quá ít, nếu nhà đông , thể nhiều nơi để bày sạp hơn.

Ta phát hiện , việc ăn đậu phụ của nhà chúng , bởi vì rẻ ngon, chỉ vì quá rẻ nên kiếm nhiều tiền lớn.

Tuy nhiên, nếu bán lượng lớn, thu nhập chắc chắn sẽ khả quan.”

Uyển Bảo khỏi thầm than một tiếng, cha nàng vẻ chất phác nhưng khá tài năng trong việc ăn.

Uyển Bảo khỏi gật đầu,

“Cha, phân tích lý, con cũng nghĩ như .

Người xem, nhân khẩu nhà chúng tuy ít, nhưng già yếu, trẻ con thơ, thực sự thể ngoài ăn bày sạp chỉ mỗi cha thôi.

nếu chúng giảm giá bán buôn đậu phụ cho khác bán, chẳng doanh đậu phụ của chúng sẽ tăng lên ?

Như cha thể yên tâm ở nhà đậu phụ .”

Nghe lời Uyển Bảo, Nhan Phúc Minh suy nghĩ một chút, nhíu mày ,

“Uyển Bảo lý, nhưng Tôn gia mua đậu phụ của chúng chủ yếu là vì tiệm cơm của họ cần dùng, những khác chắc sẽ lấy nhiều đậu phụ như để bán nhỉ?

Bọn họ mua từ chỗ chúng với giá hai văn tiền ba khối, bán cho khác một văn tiền một khối hình như cũng chẳng kiếm bao nhiêu tiền.”

Uyển Bảo lắc đầu,

“Cha, chúng thể tìm những vốn ăn, ví dụ như Tôn gia chuyên mở quán ăn, cũng thể tìm những tiệm tạp hóa.

họ cũng mở tiệm mỗi ngày, đặt chút đậu phụ ở đó, họ chỉ cần bán là thể kiếm bạc, tuy vẻ nhiều nhưng chân muỗi cũng là thịt mà.

Người xem Tôn gia ban đầu cần hai bản đậu phụ, bây giờ họ cần năm bản, ba bản dư chính là để bán lẻ.

Một bản đậu phụ của chúng bình thường là năm mươi cân thể cắt thành năm mươi khối, hai văn tiền ba khối cho bọn họ thì một bản thể kiếm mười tám văn ròng, ba bản thì thể kiếm năm mươi bốn văn.

Tuy năm mươi bốn văn nhiều nhưng cũng ít”

Nhan Phúc Minh gật đầu,

ít, đây tính kỹ, tính như quả thực , như và Thụ Sinh thúc của con, lớn ngoài công một ngày cũng chỉ kiếm hai mươi văn, đôi khi còn kiếm nổi mười tám văn, mà còn thường xuyên tìm việc”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/chuong-75.html.]

Nhan Phúc Minh đột nhiên linh cơ khẽ động,

“Uyển Bảo, nhà đậu phụ lượng lớn, chắc chắn sẽ thời gian ngoài khắp hang cùng ngõ hẻm bán đậu phụ nữa, con thấy nếu để Thụ Sinh thúc của con và những khác bán ?”

Uyển Bảo gật đầu,

“Đương nhiên là , chỉ là bọn họ xe lừa sẽ vất vả hơn một chút, mỗi ngày chỉ thể gánh hàng bán thôi.”

Nhan Phúc Minh ,

“Bọn họ chắc đều sợ vất vả, một ngày bán hai bản đậu phụ cũng hơn là ngoài công.”

Uyển Bảo suy nghĩ một chút,

“Cha, bất kể là bán cho khác bán cho các thúc bá trong thôn, giá đậu phụ của nhà chúng đều nên quy định rõ ràng.

Ví dụ, giá cho bọn họ tất cả đều là hai văn tiền ba khối, giá bọn họ bán cho khác tất cả đều là một văn tiền một khối.

Nhan gia chúng các sản phẩm từ đậu khác, cũng thống nhất giá cả như thế

Hai cha con bàn bạc dọc đường, khi về đến nhà Uyển Bảo sớm khát khô cổ họng, nước nàng mang theo khi uống hết từ lâu.

Nhan Phúc Minh bế nàng từ xe lừa xuống, Uyển Bảo liền chạy thẳng nhà bếp, bưng bát nước đun sôi để nguội bàn lên ực ực uống một cạn sạch.

Nhan Đại Xương xót xa Uyển Bảo môi khô mặt đỏ,

“Xem đứa trẻ khát đến thế , Uyển Bảo, con đừng theo cha con ngoài nữa, cái nắng lớn như sẽ con đen sạm mất.”

Uyển Bảo uống thêm một ngụm nước lớn, tranh thủ ngẩng đầu lên,

“Gia Gia, Uyển Bảo vẫn trắng mà.”

Nhan Đại Xương dáng vẻ đáng yêu của Uyển Bảo, mắt híp thành một đường,

đúng đúng, Uyển Bảo của chúng trắng tinh mà.”

Uyển Bảo uống xong nước, liền nhảy chân sáo chạy chuồng của Đại Hôi cùng các ca ca cho Đại Hôi ăn.

lúc mấy chủ sự trong nhà đều mặt, Nhan Phúc Minh liền thuật chuyện Tôn Thượng đặt đậu phụ, cùng với chuyện bàn bạc với Uyển Bảo đường về.

Mọi xong đều gật đầu liên tục, cảm thấy khả thi, Nhan Đại Xương càng ngớt lời khen ngợi Uyển Bảo,

“Cháu gái đúng là thông tuệ, nhỏ tuổi đầy đầu óc ăn, Quế Trân lát nữa đừng quên ngâm đậu.

Phúc Minh, con hỏi thăm nhà Lý xem Thụ Sinh bán đậu phụ , nếu thì cứ để thử xem.”

Nhan Phúc Minh gật đầu,

“Vâng cha, lát nữa con sẽ .

À , còn một chuyện nữa con bàn bạc với , bên nhà vợ con, Đại ca và Nhị ca quyết định bày sạp ở huyện thành .

Con nghĩ nếu họ thuê sạp, thì cứ giao việc bán đậu phụ ở huyện thành cho họ luôn.

Bạc để khác kiếm chi bằng để Đại ca và Nhị ca họ kiếm.”

 

Loading...