Phúc Bảo Có Không Gian: Xuyên Năm Đói Kém, Thịt Cá Đầy Kho - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-11-26 08:45:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại cữu nương Triệu Ngọc Phương và nhị cữu nương Vương Kim Bình, lời Uyển Bảo đều vui mừng.

Triệu Ngọc Phương trực tiếp gắp một miếng thịt lớn bát Uyển Bảo:

“Thích ăn thì ăn nhiều , đại cữu nương còn nhiều món lắm, Uyển Bảo nhà cữu nương thêm mấy ngày ?”

Vương Kim Bình cũng đồng tình gật đầu:

Uyển Bảo, nhị cữu nương cũng nhiều món ngon lắm, con ở đây cữu nương ngày nào cũng đồ ngon cho con ăn.”

Uyển Bảo Triệu Ngọc Phương và Vương Kim Bình, lắc đầu:

“Đại cữu nương, nhị cữu nương, Uyển Bảo đây ăn đồ ngon do các cữu nương nấu.

Uyển Bảo bái sư, sư phụ con vài ngày nữa sẽ trở về, đến lúc đó con lên núi mỗi ngày theo học bản lĩnh.

Cho nên thể ở nhà các cữu nương .”

Nghe Uyển Bảo bái sư, nhà họ Chu đều tò mò.

Nhan Phúc Minh liền kể chuyện Uyển Bảo bái sư một .

Mấy năm nay Chu Quế Trân về thường xuyên, mỗi về cũng vội vàng, cơ bản ở lâu, họ cơ hội chuyện t.ử tế.

nhà họ Chu Uyển Bảo bệnh, giờ Uyển Bảo mắc bệnh từ trong bụng nương.

Tất cả đều đau lòng về phía Uyển Bảo, khi sư phụ của Uyển Bảo thể chữa khỏi bệnh cho nàng, họ cũng yên tâm hơn nhiều.

Chu lão thái đau lòng xoa đầu Uyển Bảo:

“Con bé thật đáng thương, bình thường ốm đau uống mấy ngày t.h.u.ố.c thang uống nổi nữa, ngờ Uyển Bảo bé tí thế uống liên tục ba năm.

Con bé thật dễ dàng gì, Quế Trân, Phúc Minh, hai con nhất định đối xử với con bé.”

Chu Quế Trân gật đầu:

“Nương, yên tâm, Uyển Bảo ở nhà con hề chịu thiệt thòi , con bé chính là cục vàng trong mắt cha chồng con đó.

Vả cũng đừng lo lắng, sư phụ của Uyển Bảo y thuật cao siêu lắm, giờ Uyển Bảo cần uống t.h.u.ố.c nữa .

Độc tố trong con bé loại bỏ, giờ chủ yếu là theo sư phụ học y và luyện công phu cường kiện thể.”

Dù Chu Quế Trân một mực khẳng định Uyển Bảo vấn đề gì về sức khỏe, nhưng nhà họ Chu vẫn cảm thấy Uyển Bảo cần đại bổ.

Mấy ngày ở nhà họ Chu, Triệu Ngọc Phương và Vương Kim Bình ngày nào cũng đổi món ăn để đồ ngon cho Uyển Bảo, đến nỗi đường về thôn Đào Nguyên, Uyển Bảo sờ bụng nhỏ của ngừng thở dài.

Nhan Phúc Minh cô con gái nhỏ đang thở dài thườn thượt, nhịn :

“Ta thấy con ăn đồ ăn của các cữu nương vui vẻ mà, giờ bận tâm đến chút thịt đó nữa?

Với con vốn dĩ mũm mĩm , tăng thêm chút thịt cũng chẳng .”

Chu Quế Trân lời Nhan Phúc Minh , một ánh mắt đồng cảm.

Ánh mắt đồng cảm của Chu Quế Trân đưa , Uyển Bảo lườm cha một cái:

“Cha, Uyển Bảo chuyện với cha nữa, Uyển Bảo tuyệt giao với cha một lát.”

Nhan Phúc Minh ngớ một chút, đầy khó hiểu về phía Chu Quế Trân:

“Nương tử, ?

Ta đang khuyên con gái đừng bận tâm đến chút thịt đó ?

Sao con bé giận là giận ngay ?”

Chu Quế Trân Nhan Phúc Minh với vẻ mặt phức tạp:

“Chàng ư? Phụ nữ dù lớn nhỏ đều quan tâm đến vóc dáng của , lời chẳng đang thẳng thừng với con bé rằng nó béo ?”

Nhan Phúc Minh liếc cái bụng nhỏ nhô lên của con gái :

“Con bé quả thật khá mũm mĩm mà? Uyển Bảo nhà chúng luôn mũm mĩm đáng yêu.

, con gái nhỏ mũm mĩm trông đáng yêu.”

Khá mũm mĩm!

Đáng yêu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/chuong-57.html.]

Mũm mĩm?

Uyển Bảo lặng lẽ nhéo nhéo lớp thịt non , hừ!

Nàng béo, nhưng cha cứ nhắc nhở nàng hoài ?

Uyển Bảo càng nghĩ càng vui, nàng dứt khoát lưng về phía Nhan Phúc Minh.

Thấy cô con gái nhỏ càng giận hơn, Nhan Phúc Minh bất lực xoa xoa mũi, cầu cứu vợ một cái.

Chu Quế Trân cưng chiều Uyển Bảo một cái, lắc đầu với Nhan Phúc Minh.

Chu Quế Trân hiểu cô con gái , tuy nhỏ tuổi nhưng sẽ thật sự giận Nhan Phúc Minh vì chuyện .

Nàng cùng lắm là trong lòng vui, giận hờn một lát là sẽ hết thôi.

Chu Quế Trân đoán sai chút nào, Uyển Bảo tự giận hờn một lát, Nhan Phúc Minh một cách nghiêm túc:

“Cha, Uyển Bảo giận xong , tuyệt giao với cha nữa.

cha thể đừng Uyển Bảo béo nữa ?

Uyển Bảo tuy là một tiểu tham ăn, nhưng Uyển Bảo một tham ăn gầy, Uyển Bảo tham ăn béo.”

Nhan Phúc Minh vốn rằng béo một chút , béo một chút đáng yêu, nhưng khi thấy khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của cô con gái, vội vàng đổi cách :

“Ừm ừm, Uyển Bảo nhà chúng béo, Uyển Bảo nhà chúng luôn là một bé gầy.”

“Bé gầy” Uyển Bảo lập tức vui vẻ hơn nhiều, ngay lập tức quên hết chuyện vui .

Sau khi trở về từ nhà họ Chu, vợ chồng Nhan Phúc Minh bắt đầu bận rộn với công việc đậu phụ.

Nhan Thanh Văn khi học, ngày nào cũng chăm chú giảng.

Về đến nhà ngay lập tức, sẽ kể nội dung phu t.ử dạy trong ngày để dạy cho những đứa trẻ khác trong nhà.

Vân lão vẫn trở về, hiện tại Uyển Bảo vẫn là một đứa trẻ “nhàn rỗi” việc gì .

Ngày hôm , Uyển Bảo cầm tay một viên kẹo mà nhị cữu nhà mua cho, hôm đó khi trở về từ nhà họ Chu, Uyển Bảo chia đều kẹo mà các cữu cữu mua cho với các .

Uyển Bảo thích ăn kẹo lắm, mà Nhan Thanh Kỳ đặc biệt thích ăn kẹo.

Uyển Bảo chuẩn đưa viên kẹo còn của cho Nhan Thanh Kỳ ăn.

Nàng thấy Nhan Thanh Kỳ đang chăm chú bài tập mà đại ca để , Nhan Thanh Kỳ miệt mài chữ, Uyển Bảo nỡ phiền.

Nàng đành cầm viên kẹo, tạm thời gốc cây đa ngoài cổng lớn nhà họ Nhan để xem kiến leo cây.

Uyển Bảo đang chăm chú đếm kiến thì một thằng bé đen nhẻm, mập ú với hai hàng nước mũi lòng thòng chặn mặt Uyển Bảo:

“Con bé béo , ngươi đang ?”

Uyển Bảo, ghét nhất khác béo, thấy đối phương gọi là con bé béo, lập tức nổi giận. Nàng nhíu mày thằng bé đang chuyện:

“Ngươi là ai?

Ngươi chuyện như mất lịch sự.”

Thằng bé hít hít nước mũi, tiếp tục chỉ Uyển Bảo:

“Con bé béo, con bé con, đồ phá của.”

Thấy hành động của thằng bé, Uyển Bảo suýt chút nữa nôn :

“Uyển Bảo quen ngươi, ngươi bẩn, Uyển Bảo chơi với ngươi.”

Uyển Bảo xong liền dậy định về, nhưng khi nàng dậy phủi bụi vạt áo, viên kẹo đang nắm trong tay đột nhiên thằng bé thấy.

Thằng bé trực tiếp dùng sức kéo tay Uyển Bảo:

“Đồ phá của, đưa kẹo cho , ăn kẹo!”

Uyển Bảo nhíu mày:

“Không cho!”

Đây là kẹo nàng để dành cho ngũ ca.

 

Loading...