Phúc Bảo Có Không Gian: Xuyên Năm Đói Kém, Thịt Cá Đầy Kho - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-11-26 08:45:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uyển Bảo điều

Uyển Bảo từng đến nhà ngoại hai , tuy nhiều nhưng nàng nhớ rõ cả nhà ngoại đều yêu thương nàng.

Đối với những yêu quý , Uyển Bảo bao giờ keo kiệt, nàng vươn tay trực tiếp lao lòng Chu Lâm Thành.

Chu Lâm Thành ôm Uyển Bảo vui vẻ, nhấc bổng Uyển Bảo lên trung.

“Lão nhị, ngươi ? Đừng dọa Uyển Bảo.”

Chu Lâm Thành ném Uyển Bảo lên nửa chừng, thấy một tiếng hô lớn từ cửa, thoáng mất tập trung suýt nữa đỡ Uyển Bảo.

Vừa một khoảnh khắc, Uyển Bảo suýt chút nữa cảm thấy sắp rơi xuống đất, m.ô.n.g nở hoa vì ngã.

Chính Chu Lâm Thành cũng giật toát mồ hôi lạnh, oán trách đến:

“Đại ca, tai điếc, gì mà la lớn ?

Dọa giật , nếu tay nhanh thì rơi Uyển Bảo xuống đất .”

Chu Lâm Trung rửa sạch tay khi đặt nông cụ xuống, bước tới, một tay giật lấy Uyển Bảo từ trong lòng Chu Lâm Thành:

“Giờ ngươi mới nguy hiểm ư? Uyển Bảo nhà là bé gái, thể như mấy thằng nhóc thối trong nhà mà tung lên tung xuống, lỡ ngã thì ?

Uyển Bảo đây, đại cữu ôm.

Nhị cữu ngươi vụng về quá, nguy hiểm lắm.”

Uyển Bảo đang Chu Lâm Trung ôm trong lòng, ngoan ngoãn gọi một tiếng:

“Đại cữu.”

“Nghe tiểu đến .”

“Tiểu .”

“Đại cô.”

“Đại cô.”

“Ôi chao, đây chắc là Uyển Bảo chứ, mau để đại cữu nương ôm cái nào.”

“Đại tẩu, để ôm một cái, lâu gặp Uyển Bảo , để cưng nựng bé một chút.”

Từ bên ngoài vội vàng bước là đại cữu nương Triệu Ngọc Phương, nhị cữu nương Vương Kim Bình và mấy biểu ca khác, tất cả đều vây quanh Uyển Bảo ôm.

Vì sự xuất hiện của gia đình ba Chu Quế Trân, sân nhỏ giản dị của nhà họ Chu lập tức trở nên náo nhiệt.

“Đại ca, ngươi hậu viện bắt một con gà .”

“Đại tẩu, vườn rau nhổ rau, gà thì giao cho g.i.ế.c.”

“Chí Bình mau ôm ít củi về.”

“Lão bà tử, con bé Trân mang thịt về, cắt nhiều một chút, còn thỏ, đậu phụ gì đó cũng hết .”

Chu Quế Trân bóng dáng bận rộn của già kẻ trẻ trong nhà họ Chu, khóe mắt khỏi ướt lệ. Tuy nhà nương đẻ giàu , nhưng mỗi nàng trở về, họ luôn mang những thứ nhất trong nhà đãi khách.

“Cha, Nương, đừng nhiều món quá, chúng con cứ ăn uống như thường ngày là , nhà bình thường ăn thì chúng ăn .

Số thịt và thỏ con mang về hãy để dành bồi bổ cho các cháu, hôm nay chúng đậu phụ cho cùng nếm thử.”

Chu lão gia con gái cho thịt, lập tức vui:

“Đậu phụ là đậu phụ, thịt là thịt, các con về thì thể món thịt nào.

Chắc chắn các con sáng mai, tối nay thế nào cũng ăn thịt.”

Nhan Phúc Minh an ủi Chu lão gia:

“Cha, chúng con ngày mai , con tranh thủ nghỉ thêm hai ngày, chúng con sẽ ở nhà thêm vài hôm, đừng chê chúng con phiền nhé.”

Chu lão gia Nhan Phúc Minh thêm hai ngày mới , sắc mặt lập tức giãn nhiều:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/chuong-56.html.]

“Phúc Minh, con thật ? Ngày mai thật sự ?”

Nhan Phúc Minh còn kịp mở lời, Uyển Bảo Chu Chí Lạc cõng từ hậu viện tới, thấy tiếng ông ngoại liền cất cao giọng :

“Ông ngoại, đương nhiên là thật , nãi nãi con bảo chúng con ở thêm mấy ngày.

À ông ngoại, nhà đậu ạ?”

“Đậu?” Nhan Đại Xương ngớ một lát:

“Có đậu chứ, nhà khai hoang khá nhiều đất, trồng thứ khác nhưng trồng đậu thì , mấy đứa nhỏ trong nhà đều thích ăn cơm đậu nên đậu vẫn còn nhiều lắm.”

“Vậy thì hôm nay chúng ngâm đậu, ngày mai để cha nương con đậu hoa cho uống nhé.”

“Đậu hoa? Là từ đậu vàng ?” Chu lão gia đầu tiên đến đậu hoa, mới đậu phụ giờ đậu hoa, ông liền cảm thấy đậu đúng là thứ , thể nhiều thứ như .

Chu Quế Trân nhân cơ hội cho gia đình chuyện cha nương chồng ý để nhà họ Chu kinh doanh đậu hoa.

Chu lão gia xong hề suy nghĩ mà thẳng:

“Sao thể như , bí phương đều là để truyền gia.

Quế Trân, con đúng .

Con gả nhà họ Nhan thì là nhà họ Nhan, việc đều đồng lòng với nhà họ Nhan.

Chuyện bí phương thể cho nhà , các con món ngon gì thì mang về một ít cho chúng nếm thử, chúng vui , còn chuyện bí phương thì thôi .”

“Cha, đây thật sự là cha nương chồng con chủ động đề xuất mà.”

Nhan Phúc Minh gật đầu:

cha, là cha nương con đề nghị để kinh doanh đậu hoa, ở gần huyện thành ăn cũng tiện lợi.

Chúng con bán đậu phụ, bán đậu hoa, hai bên tự ăn riêng sẽ ảnh hưởng lớn .

Với , chúng đều là một nhà.”

Sau khi cả gia đình ba Uyển Bảo thuyết phục, Chu lão gia cuối cùng cũng đồng ý học đậu hoa.

Bữa tối, đều ăn các món từ đậu phụ, cả nhà ai nấy đều khen ngợi ngớt.

Khi nhà họ Chu Nhan Thanh Văn học, ai nấy đều vui mừng, trong niềm vui đó cũng chút ghen tị.

thì mấy đứa trẻ nhà họ Chu cũng còn nhỏ nữa, Chu Chí Bình lớn nhất mười lăm tuổi, vì nhà tiền nên từng học, chỉ vài chữ đơn giản.

Chu Chí Bình bắt đầu chuyện hôn sự , chuyện học chắc chắn là kịp nữa.

những đứa trẻ khác trong nhà vẫn còn cơ hội.

Điều kiện tiên quyết là họ tìm một nghề nghiệp định để kiếm tiền càng sớm càng .

Trước đây còn cảm thấy việc xin bí phương đậu hoa của nhà họ Nhan chút , nhưng giờ nghĩ đến tiền đồ của bọn trẻ, họ chỉ thể vui vẻ đồng ý.

Chỉ là trong lòng âm thầm ghi nhớ ân tình .

Tối đó nhà họ Chu ngâm đậu, sáng hôm Nhan Phúc Minh cùng hai vợ cùng xay đậu cối đá trong nhà thành đậu tương.

Đợi đậu hoa xong, mỗi ăn một bát lớn, ai nấy đều tấm tắc khen ngon.

Chu lão gia nhịn liên tục khen ngợi:

“Ừm, thể , đậu hoa quả thực ngon, buổi sáng uống một bát , ngon hơn cháo trắng.”

Chu Quế Trân gật đầu:

“Cha, đậu hoa thật dễ , lát nữa con sẽ hướng dẫn các bước chính cho đại tẩu và nhị tẩu, các xong mang huyện thành bán, hoặc là thuê một cái lều ở huyện thành.

Khi đó thể bán kèm với bánh bao, bánh quẩy, dù thì đại tẩu và nhị tẩu đều khéo tay đồ ăn ngon.”

Nghe thấy lời nương , Uyển Bảo điều phụ họa theo:

“Ừm ừm, đại cữu nương và nhị cữu nương nấu ăn ngon, Uyển Bảo thích ăn.”

 

Loading...