Phúc Bảo Có Không Gian: Xuyên Năm Đói Kém, Thịt Cá Đầy Kho - Chương 45
Cập nhật lúc: 2025-11-26 08:45:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù thì quy luật kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu trong tự nhiên vẫn luôn tồn tại. Nàng bao giờ ý nghĩ ăn thịt sát sinh, Uyển Bảo nghĩ đối với lợn rừng mà , cuộc đời ngắn ngủi một chút cũng chẳng gì . Đằng nào cũng là c.h.ế.t sớm đầu t.h.a.i sớm, kiếp chúng là lợn rừng, kiếp chúng thể đầu t.h.a.i thành loài khác, chỉ cần hơn lợn rừng là .
Uyển Bảo tự định tâm lý, “thanh thản” cây chờ Nhan Phú Lượng đ.á.n.h lợn rừng. Chỉ là những con lợn rừng đó đối mặt với Nhan Phú Lượng, dường như mất sức chiến đấu như ngày thường, cứ như đó đợi Nhan Phú Lượng .
Không tốn nhiều sức lực thu hoạch một con lợn rừng lớn, Nhan Phú Lượng đ.á.n.h đổ lợn rừng xuống đất, giống như , Nhan Phú Lượng nhắm mắt , Uyển Bảo “giấu” con lợn rừng .
Đánh xong lợn rừng, bọn họ tiếp tục về phía , lâu liền thấy động tĩnh gần đó, Uyển Bảo chăm chú lắng , tiếng lòng của nhiều loài động vật, nàng gần đó thú đang đ.á.n.h .
Động vật đ.á.n.h nàng hứng thú lắm, nàng hứng thú hơn với việc đào nhân sâm. Chỉ là ngay khi nàng chuẩn rời tiếp tục lên đường, thấy một âm thanh quen thuộc. Âm thanh đó là của Lộc Lộc thả về rừng.
Lộc Lộc đối với Uyển Bảo, chính là một loại tồn tại như nhũ mẫu. Bây giờ nàng thấy Lộc Lộc đang đ.á.n.h , hơn nữa dường như còn đang ở thế yếu, gì nàng cũng qua xem . Tuy rằng cánh tay nhỏ chân nhỏ của nàng lẽ giúp gì nhiều, nhưng dù thì bên cạnh cổ vũ cũng .
“Nhị thúc, chúng bên đó, Lộc Lộc đang đ.á.n.h , chúng giúp nó.”
Nhan Phú Lượng đối với lời của Uyển Bảo, nay hề nghi ngờ, trực tiếp xoay về hướng Uyển Bảo chỉ. Nhan Phú Lượng sẽ ý kiến, nhưng Tiểu Hổ từ khi núi rạo rực hẹn hò với chim mái. Nó thấy Uyển Bảo đổi lộ trình liền lải nhải:
“Trong rừng động vật đ.á.n.h là chuyện bình thường, ngươi là một tiểu oa nhi hóng chuyện gì chứ.”
Nhìn Tiểu Hổ lải nhải ngừng, Uyển Bảo kìm nhướng mày:
“Ngươi là con chim nhiều nhất mà từng thấy. Ngươi cho một con quản chuyện của động vật, ngươi một con chim thể tiếng của chúng ?”
“Ngươi… ngươi… hừ!” Một câu của Uyển Bảo khiến Tiểu Hổ nghẹn lời…
Nhan Phú Lượng tốc độ nhanh, lâu cõng Uyển Bảo đến nơi động vật đ.á.n.h . Uyển Bảo kỹ, chỉ thấy cách đó xa một bầy hươu đang giao chiến với một con hổ vằn.
Ai cũng , hươu là động vật ăn cỏ, còn hổ là động vật ăn thịt. Tuy lượng hươu đông, nhưng sự chênh lệch sức mạnh tuyệt đối, đàn hươu chỉ yếu thế hơn mà còn xuất hiện thương vong. Uyển Bảo sốt ruột trực tiếp nhanh chóng nhảy khỏi lưng Nhan Phú Lượng, chạy về phía đàn hươu.
Nhan Phú Lượng phát hiện hành động của Uyển Bảo, vội vàng đưa tay bắt… Đáng tiếc Uyển Bảo động tác quá nhanh, Nhan Phú Lượng tóm hụt, đầu phát hiện Uyển Bảo chạy đến mặt đám động vật đang giao chiến, Nhan Phú Lượng kịp suy nghĩ, trực tiếp vận khí dùng khinh công đuổi theo Uyển Bảo.
Con hổ vằn thấy một con thú non của loài thơm phức xông tới, lập tức mắt lóe tinh quang buông con hươu non sắp miệng, lao về phía Uyển Bảo…
Ngay khi Nhan Phú Lượng lo lắng đến toát mồ hôi lạnh, con hổ nãy còn nuốt chửng Uyển Bảo đột nhiên dừng … Nó ngơ ngác Uyển Bảo một cái, đó ánh mắt dịu , cọ cọ Uyển Bảo.
Uyển Bảo cảm thấy hổ còn địch ý với nàng, đưa bàn tay nhỏ mũm mĩm nhẹ nhàng vỗ đầu hổ, ngay khi nàng chuẩn dạy dỗ hổ một trận bảo nó trở về rừng sâu thì…
Lộc Lộc và Nhan Phú Lượng, những nghĩ Uyển Bảo gặp nguy hiểm, đồng thời xông tới. Nhan Phú Lượng vung con d.a.o găm trong tay về phía hổ, Lộc Lộc trực tiếp nhấc vó dùng hết sức đá hổ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/chuong-45.html.]
Hổ kịp phòng trực tiếp Lộc Lộc đá trúng. Con hổ đau đến nhe nanh trợn mắt thể tin nổi Lộc Lộc, đường đường là Hổ Vương một con hươu cái đá. Quan trọng hơn là còn đá chỗ hiểm của nó, chuột thể nhịn nhưng hổ thể nhịn, hổ nhe nanh với Lộc Lộc c.ắ.n đứt cổ Lộc Lộc.
khi nó thấy ánh mắt sốt ruột căng thẳng của Uyển Bảo, tất cả lửa giận đều tan biến. Nó cũng hiểu tại kìm mà nhượng bộ con thú non loài .
Uyển Bảo lúc một nữa cảm nhận rõ ràng sự thiện của động vật đối với , xem thể chất kết bạn với động vật. Uyển Bảo vẫy tay với hổ:
“Ngươi vốn thuộc về rừng sâu, lỡ lạc đây thì mau về .”
Uyển Bảo chạy đến bên cạnh hươu cái ôm lấy cổ nó:
“Hổ, ngươi cho rõ đây, Lộc Lộc là của , ngươi bắt nạt Lộc Lộc và đồng loại của nó, nếu sẽ bỏ qua cho ngươi nữa . Ta sẽ đ.á.n.h ngất ngươi bắt , mang đến huyện thành bán lấy tiền…”
Hổ ánh mắt âm trầm của Uyển Bảo, khỏi rụt rè một chút, nó sâu Uyển Bảo một cái chạy như bay rừng sâu.
…
Uyển Bảo thấy hươu cái vui, nàng ôm cổ hươu cái ngừng nũng. Hươu cái Uyển Bảo tìm nhân sâm, lập tức bày tỏ cùng. Nó trực tiếp xổm xuống cho Uyển Bảo trèo lên lưng . Uyển Bảo tuy tròn trịa nhưng dù nàng cũng chỉ là một tiểu oa nhi tròn ba tuổi. Con hươu cái khỏe mạnh cõng Uyển Bảo vẫn nhẹ nhàng.
Trước đây ở nhà họ Nhan, hươu cái cũng thường cõng Uyển Bảo chơi đùa.
Thấy thời gian còn sớm, Uyển Bảo sợ nhà lo lắng cũng dám chần chừ thêm, nàng trực tiếp theo Tiểu Hổ nhanh chóng chạy đến nơi nhân sâm. Bọn họ chạy nhanh trong rừng một lúc, cuối cùng cũng đến nơi Tiểu Hổ .
Uyển Bảo củ nhân sâm mặt trực tiếp ngẩn , tình trạng sinh trưởng của cây là thể thấy những củ nhân sâm niên đại ngắn .
Uyển Bảo lấy một cái xẻng nhỏ từ phòng thí nghiệm, cẩn thận đào lên, hai nén nhang, Uyển Bảo củ “củ cải trắng lớn” to hơn cả cánh tay mà ngây .
Ối chà, cái bao nhiêu năm nhỉ?
Năm trăm? Hay sáu trăm?
Phát tài ! Phát tài !
Lần nàng đủ vốn để phát tài .
Tuy nhiên Uyển Bảo định mang củ nhân sâm bán, trong đầu nàng nhiều y thuật, đương nhiên cũng hiểu về d.ư.ợ.c liệu. Củ nhân sâm là loại d.ư.ợ.c liệu quý hiếm thể gặp nhưng thể cầu, lúc nguy cấp thể cứu mạng…