Phúc Bảo Có Không Gian: Xuyên Năm Đói Kém, Thịt Cá Đầy Kho - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-11-26 01:55:34
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời Nhan Phú Lượng “Có tới”, đám đông đang ồn ào lập tức im lặng.
Ngay cả Uyển Bảo đang ngủ say cũng mở mắt .
Nàng ngưng thần cảm ứng một chút, phát hiện đúng liền vội vàng triệu tập Chu quân đoàn.
May mắn , nàng ngay lập tức cảm nhận sự hồi đáp của Chu quân đoàn,
“Tới , tới , tới , cô nãi nãi đừng giục nữa.”
“Chúng tới xung quanh thôn, chờ lệnh bất cứ lúc nào là thể tay.”
Nghe hồi đáp của lũ chuột, Nhan Thanh Uyển yên tâm.
…
Bên Nhan Phú Lượng hô dừng đám đông, y giao Nhan Thanh Kỳ trong tay cho Trần Nhị Anh, lặng lẽ mò về phía nơi phát âm thanh.
Chỉ thấy bốn năm đàn ông lạ mặt đang về phía , những kẻ đó lẩm bẩm,
“Chuyện vốn đơn giản, nhiều chúng trực tiếp xông thôn, giải quyết hết tất cả ở đây, cái thôn chúng thể tùy ý ở.
Ta xem xét các căn nhà ở đây tuy cũ nát, nhưng cũng khá chắc chắn, quan trọng nhất là trong thôn nước.
Hơn nữa bọn họ dường như hề thiếu nước, các ngươi xem miệng chúng khô nẻ cả , mặt mũi đầu tóc thì bẩn thể tả.
các ngươi xem, miệng của dân làng ở đây thì hề khô, mặt mũi và tóc tai cũng sạch sẽ tinh tươm, xem bọn họ ngay cả nước tắm cũng thiếu.
Đại ca cứ lằng nhằng, cho chúng xông mà là dùng trí.
Bây giờ nửa đêm đen như mực, bắt chúng tới hậu sơn bắt , y nghĩ thế nào nữa.”
“Lão Ngũ, thấy lời đại ca chắc chắn sai, suốt chặng đường chúng đều lời đại ca mới thể bình an tới đây.
Đại ca phụ nữ và trẻ con trong thôn hẳn là sẽ trốn trong núi. Chúng chỉ cần bắt những , đàn ông trong thôn chẳng sẽ ngoan ngoãn bó tay chịu trói .”
…
Nghe những lời của bọn chúng, Nhan Phú Lượng nhíu mày, y nhầm thì những kẻ là tới bắt nhà y, là kẻ .
Y suy nghĩ một chút, rút con d.a.o găm , con d.a.o găm là vật y nắm chặt trong tay khi thương hôn mê lúc .
Y thích con d.a.o găm , những năm qua vẫn luôn mang theo bên .
Khoảnh khắc Nhan Phú Lượng nắm chặt con d.a.o găm, trong đầu y hiện lên cảnh tượng chiến đấu với khác.
Trong cảnh tượng đó, y mặc khôi giáp, cưỡi ngựa lớn, trông thật oai phong bao.
…
Nhan Phú Lượng dám nghĩ tiếp, vì mỗi trong đầu y xuất hiện những cảnh tượng lạ lẫm, y đều đau đầu đến chịu nổi.
Bây giờ y đ.á.n.h kẻ , thời gian để đau đầu.
Vừa giọng của mấy tên cường phỉ, tất cả dân làng đang ẩn nấp trong bóng tối đều thấy.
Ai nấy đều lo lắng đến mức dám thở mạnh, những kẻ đều là tới cướp đoạt nhà cửa của họ.
Nếu nhà cửa cướp, họ chỉ thể những dân tị nạn nơi nương tựa.
Xem hôm nay là cục diện ngươi c.h.ế.t sống.
Ngay khi bọn cường phỉ sắp tới gần nơi ẩn náu của dân Đào Nguyên thôn, Nhan Phú Lượng nắm chặt con d.a.o găm nhảy ngoài.
Nhan Phú Lượng tay cầm d.a.o găm hề giống một đứa trẻ ngốc nghếch, ngược giống hệt một chiến binh chiến trường, y cầm d.a.o găm tay, động tác nhanh chóng c.h.é.m cổ tên cường phỉ gần y nhất…
Khi đối phương còn kịp phản ứng, một tên cường phỉ bỏ mạng lưỡi d.a.o găm của Nhan Phú Lượng.
Bốn tên cường phỉ còn thấy liền mắt đỏ hoe vây tới, bọn chúng ngờ thôn một kẻ hung hãn như .
Nhan Phú Lượng nhanh chậm, ung dung ứng phó, đáng tiếc y chỉ một mà đối phương bốn kẻ, ngay khi y g.i.ế.c thêm một tên nữa, phía kẻ đ.á.n.h lén…
Nhan Thanh Uyển cảm thấy , đầu óc còn nhanh hơn suy nghĩ, nàng ngay lập tức lệnh cho mấy con chuột gần đó…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/chuong-32.html.]
Chỉ thấy tên cường phỉ đang ẩn nấp phía Nhan Phú Lượng chuẩn đ.á.n.h lén, giơ con d.a.o bếp trong tay lên, thấy năm con chuột từ mấy hướng khác xông .
Mấy con chuột mục tiêu rõ ràng, chúng lượt c.ắ.n tay trái , tai trái và mũi của tên đàn ông.
Người đàn ông c.ắ.n lập tức sững sờ, đợi đến khi phản ứng , những chỗ chuột cào c.ắ.n truyền đến cơn đau thấu tim.
Hắn kịp suy nghĩ, kêu la ngã lăn đất.
Tình hình bên chỉ kinh ngạc những dân đang ẩn nấp, ngay cả mấy tên cường phỉ còn cũng sững sờ, Nhan Phú Lượng thừa lúc bọn chúng ngây nhanh chóng đao giải quyết hết mấy tên cường đồ còn .
Khi Nhan Phú Lượng g.i.ế.c , tất cả dân làng Đào Nguyên thôn đang ẩn nấp trong bóng tối đều chứng kiến.
Lưu lão thái nãy còn tới gây sự với nhà họ Nhan, lúc khỏi rùng một cái.
Ngay cả những dân khác cũng khỏi lùi một bước, giữ cách với nhà họ Nhan.
Nhan Đại Xương đều thấy những điều , nhưng gì.
Y hề cảm thấy gì khi khác sợ hãi gia đình .
G.i.ế.c xong, Nhan Phú Lượng như một đứa trẻ chạy tới bên cạnh Nhan Đại Xương và Trần Nhị Anh,
“Cha, Nương, cha nương xem con đ.á.n.h ngã kẻ .”
Trần Nhị Anh cưng chiều lấy một mảnh khăn tay bạc màu vì giặt, nhẹ nhàng giúp Nhan Phú Lượng lau vết m.á.u mặt,
“Phú Lượng giỏi lắm!”
Bên chiến đấu kết thúc, Uyển Bảo cảm thấy bên cha nàng nguy hiểm.
Nàng kịp suy nghĩ, trực tiếp lệnh cho Chu binh đoàn tay với bọn cường phỉ trong thôn, trong mấy thở, bọn cường phỉ vốn đang chiếm thế thượng phong bên thôn lập tức lũ chuột tấn công.
Chuột thì ai cũng từng thấy qua, nhưng những con chuột kinh khủng và nhiều đến , đều là đầu tiên thấy.
Những con chuột đó giống như nhận con mà chỉ tấn công bọn cường phỉ, dân Đào Nguyên thôn một ai thương.
Cảnh tượng chỉ khiến bọn cường phỉ vô cùng kinh hãi, ngay cả Lý Vĩnh Quý và những khác cũng đỗi kinh ngạc.
Có những nhát gan sợ chuột, trực tiếp dọa ngất .
Vì sự tham gia của lũ chuột, những tên cường phỉ đều c.ắ.n mà chạy tán loạn khắp nơi.
Bọn cường phỉ thấy tình hình , nhanh chóng rút lui.
Đối với nơi Đào Nguyên thôn bọn chúng vô cùng sợ hãi.
Theo bọn chúng thấy, lũ chuột ở đây đều thành tinh, từ nay về tuyệt đối dám đặt chân Đào Nguyên thôn nửa bước.
Cường phỉ bỏ chạy, nhưng Lý Vĩnh Quý những con chuột mập mạp đang chạy tán loạn khắp đất. Không khỏi sởn gai ốc.
Những con chuột về lý thuyết mà thì coi như là ân nhân cứu mạng của Đào Nguyên thôn họ.
y cũng thể dung thứ cho việc nhiều chuột như sống trong thôn của họ.
Ngay khi y xử lý những con chuột như thế nào.
Những con chuột đó giống như những việc thiện lưu danh, lặng lẽ rút bóng tối biến mất.
Nhan Phúc Minh đang bên cạnh Lý Vĩnh Quý dụi dụi mắt, nếu vì mặt đất còn la liệt những tên cường phỉ c.ắ.n ngất, y cho rằng những con chuột là do y nhầm,
“Thôn trưởng thúc, chúng đây coi là chuột cứu một mạng ?”
Lý Vĩnh Quý gật đầu,
“Tính chứ, chúng chẳng chuột cứu một mạng ?
Ta sống cả đời , đây là đầu tiên thấy lũ chuột cống linh tính đến mà còn cứu , quan trọng là còn cứu đúng lúc đến thế.
Dân làng của chúng một ai chuột cắn, chúng dường như chỉ c.ắ.n cường phỉ thôi.
Không ngờ chuột thể thông minh đến .”