Phù Xuyên - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-10-29 05:42:30
Lượt xem: 289
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dứt lời, trong rừng xuất hiện thêm mấy bóng .
"Phụ Quốc Công nhất định là của , nếu gả cho , cha nhất định sẽ chê vô dụng. Dù ngươi cũng cha , là tiễn ngươi xuống đoàn tụ với họ nhé?"
Ta ngờ, ở một vài phương diện, và nàng , hai từng quen , nghĩ giống .
Dương Oánh Oánh cao giọng với : "Tô Dung Nguyệt, thấy với ngươi khá hợp , hành động hôm nay, thực sự là bất đắc dĩ, ngươi đừng trách ."
Ta mỉm .
Nàng thoáng bối rối, thúc ngựa định rời , nhưng còn kịp hành động, một giơ đao, c.h.é.m gãy chân ngựa của nàng .
Nàng chút phòng , ngã xuống khe núi.
"Người của nàng sắp xếp xử lý sạch sẽ ?"
Ta lạnh giọng, gã cầm đầu gật đầu .
Mơ hồ truyền đến tiếng vó ngựa, nghĩ chắc là các quý nữ đuổi kịp.
Ta dặn dò: "Nhất định để các nàng thấy các ngươi, hẵng rời ."
Chuyện còn , cứ giao cho .
15.
Khi tìm thấy Dương Oánh Oánh, nàng đầy vết thương, hôn mê bên bờ suối.
Trời dần tối, kéo nàng một sơn động, đó tìm cành khô nhóm lửa.
Ta lôi công cụ chuẩn sẵn từ trong tay áo , rút một cây ngân châm, đang định đ.â.m vết thương của nàng , thì bên ngoài hang động đột nhiên trầm giọng : "Ngươi , mưu sát là tử tội ."
Ta nghiến răng, một chút do dự mà hạ tay đ.â.m ngân châm cơ thể Dương Oánh Oánh.
Lý Cẩn thong thả bước động, ánh lửa chiếu cái bóng của , đổ cao vách đá tựa như ác quỷ.
Hắn quét sạch vẻ trong trẻo ngày thường, đưa ngón tay lên dò mũi Dương Oánh Oánh.
Không còn hơ thở.
Hắn âm u chằm chằm, hận thể dùng ánh mắt lóc xương xẻo thịt .
"Vì Thẩm Phù Xuyên, ngươi chịu đến mức ? Hắn cho ngươi bao nhiêu lợi ích, khiến ngươi cam tâm tình nguyện bán mạng cho ."
Xem , Lý Cẩn rõ hành vi của Thẩm Phù Xuyên.
Ta híp mắt: "Hắn , chỉ cần g.i.ế.c Dương Oánh Oánh, sẽ cưới ."
Sắc mặt đổi, nắm lấy cổ tay chất vấn: "Tô Dung Nguyệt, ngươi yêu là cô, ngươi thể gả cho kẻ khác?"
Yêu?
Ta lạnh, yêu thì đáng là cái thá gì.
Ta từng một chút rung động với Lý Cẩn, nhưng chút rung động ít ỏi đó nhanh chóng sự thờ ơ của đập tan.
Sau khi cha qua đời, thế gian dường như chỉ chừa cho thù hận và phản bội.
Lý Cẩn giải thích với : "Ta vẫn luôn nghĩ, tiểu cô nương núi Đào Hoa là tỷ tỷ của ngươi. Nàng hy vọng cô thích là nàng của hiện tại, đừng mãi sống trong hồi ức, nên cô xác nhận với nàng ."
Ta hất tay , : "Điện hạ nhận nhầm là vô ý, lẽ nào việc nơi nơi chĩa mũi nhọn cũng là vô ý?"
"Tỷ tỷ của ngươi ngày ngày rơi lệ, ... cảm thấy cô ý với ngươi, nên cô mới cố tình lạnh nhạt với ngươi, chỉ là nầng an tâm mà thôi, Dung Nguyệt, xin ."
Tỷ tỷ giở trò lưng, vẫn luôn .
Hồi nhỏ theo cha núi hái thuốc, nên lén tập cưỡi ngựa, con ngựa con tuy nhỏ nhưng tính tình dữ, suýt nữa hất ngã khỏi lưng ngựa, may mà Lý Cẩn giúp chặn con ngựa con đang phát cuồng .
Chúng chơi đùa bầu bạn núi Đào Hoa suốt hai tháng, đó, đột nhiên biến mất.
Sau khi đến kinh thành, ngay cái đầu tiên, nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-xuyen/chuong-7.html.]
Ta đem chuyện kể cho tỷ tỷ, lẽ lỡ miệng nhắc đến núi Đào Hoa.
Đợi đến khi tìm cơ hội gặp Lý Cẩn, phát hiện tỷ tỷ và đang đưa tình liếc mắt, gần như ngay lập tức đoán đầu đuôi câu chuyện.
Ta vạch trần tỷ , chỉ là một nam nhân mà thôi, tỷ , nhường cho tỷ .
Ta thể chấp nhận tỷ hoành đao đoạt ái, thể chấp nhận tỷ ham mê hư vinh, nhưng thể chấp nhận tỷ nhận giặc cha, vứt mối thù sâu như biển m.á.u của chúng đầu!
Hôm đó ở phủ Quốc Công, bắt mạch của Lý Cẩn hỗn loạn, dù , nhưng tỷ tỷ ở bên cạnh thể đang gì.
Có lẽ, tỷ đầu cho bá phụ, nên mới xảy vụ hành thích trong ngày mưa hôm đó.
Ta bao giờ dám tin, bá phụ vì để bí phương của cha dùng đủ thủ đoạn, phóng hỏa đốt núi, mà tỷ tỷ thể vì tư lợi của bản , cùng ông cấu kết với tính kế .
Tỷ đổi từ lúc nào nhỉ?
Có lẽ là lúc mới đến kinh thành, mắng chúng là đồ nhà quê.
Có lẽ là lúc tỷ hòa nhập giới quý nữ, các nàng trêu chọc sỉ nhục.
Có lẽ là lúc Lý Cẩn thiết với tỷ , vì tỷ mà vung tiền như rác, khiến ngưỡng mộ ghen tị.
Có lẽ là Thánh thượng ban tỷ gả Đông Cung, những kẻ từng chà đạp tỷ , tất cả đều đổi sắc mặt, sang uốn nịnh nọt...
Mặc dù từng điên cuồng trốn tránh hiện thực, thừa nhận rằng thế gian , chỉ còn một vẫn canh cánh nỗi oan khuất của cha .
tỷ tỷ hết đến khác dùng hành động để cho , tỷ còn trưởng nữ nhà họ Tô, còn trưởng tỷ của nữa.
Điều tỷ , là cháu gái của Tô thái y, là Thái tử phi của Lý Cẩn, là một Tô Dung Ngọc săn đón, hưởng hết vinh hoa.
......
Ánh mắt Lý Cẩn lảng nơi khác, vành tai đỏ ửng : "Tỷ tỷ của nàng sai, cô thích vẫn luôn là nàng, Dung Nguyệt, nàng đừng gả cho Thẩm Phù Xuyên. Cô về cung sẽ lập tức xin phụ hoàng ban chỉ, cô sẽ bảo vệ nàng, tuyệt đối để nàng bẩn tay nữa, ?"
"Không ."
Nhớ đủ chuyện qua, chỉ cảm thấy mỉa mai.
Lý Cẩn nghĩ rằng, tổn thương gây cho chỉ cần vài ba câu nhẹ bẫng là thể xóa nhòa ?
Mấy năm nay dần hiểu , ngoài bản , thể tin bất kỳ ai, cầu bằng cầu .
"Nếu ngươi thật sự cảm thấy với ..."
Ta chằm chằm Dương Oánh Oánh, với : "Vậy thì hãy giúp một chuyện."
16.
Tại cuộc đua ngựa, ái nữ duy nhất của Tướng quân là Dương Oánh Oánh hãm hại, ngã xuống thung lũng tử vong, nữ tử cùng là Tô Dung Nguyệt, thương nặng, sống c.h.ế.t rõ.
Vết thương của , là do tự tìm một sườn dốc thấp, nhảy xuống.
Khi tỉnh , ở phủ Quốc Công.
Ta mơ màng thấy Thẩm Phù Xuyên bên giường, hình như một cái.
Tiếp đó, má đau nhói, véo mạnh má , mắng: "Nàng mà tỉnh , chuẩn mua quan tài cho nàng đấy."
Ta đau đến nỗi nước mắt lã chã rơi, yếu ớt lườm một cái, khàn giọng : "...Cây trâm."
Hắn đang gì, dậy lấy cây trâm ngọc hôm đó ném cho , mân mê trong tay hai cái, : "Chất lượng tệ, nhưng cũng đáng để nàng nhung nhớ đến chứ?"
"Ngài thì cái gì, đây là tín vật định tình."
Ta đưa tay nhận lấy cây trâm ngọc, tỉ mỉ vuốt ve, nó ấm mịn, y như trong giấc mơ của .
Thẩm Phù Xuyên lẽ ngờ như , ngần tuổi , mà vẫn chút ngượng ngùng sờ mũi.
"Ngài định khi nào thì cưới ?"