Không bao lâu , chúng  liền đáp xuống bên  Thiên Cung, mượn oai của Trì Uyên,  cũng hưởng thụ một  đãi ngộ  chúng thần bái lạy.
Quả nhiên, Trì Uyên ngoại trừ nghèo , ngược  uy nghiêm  thừa,    chớp mắt, một bộ thanh lãnh tuyệt trần:
"Các ngươi đều lui  , bản tôn chỉ là đến  dạo thôi."
Ta thừa nhận,  xác thực thật  giả vờ.
Những kẻ ngày bình thường xưng thần xưng tiên ,  mặt Trì Uyên cung cung kính kính thở dài cáo từ.
Thiên Cung của Thiên Đế là  chỗ náo nhiệt nhất của thiên giới, bên trong   nhiều tỷ tỷ tiên nữ xinh , cái gì cũng  cả.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta :
"Lần  tới tham gia hội bàn đào,  kịp chào hỏi cùng nhóm tiên tử các nàng ,    nhất định  cùng với các nàng chào hỏi thật  mới ."
Nói xong cũng từ cái ghế rùa đen bên  nhảy xuống tới,  thẳng đến chỗ các tiên tử:
"Các mỹ nhân ơi,  tới !"
Kết quả là lảo đảo, "Bịch" một cái ngã nhào xuống đất, khẳng định là Trì Uyên  chơi  .
Nhóm tiên tử che miệng, lát  nở nụ :
"A Ngâm, lâu   gặp nha."
"Tỷ tỷ, A Ngâm  nhớ  ."
Ta thật vui vẻ chạy ào về phía các nàng, lúc đến gần các tiên tử,   định trụ  (nó gần như điểm huyệt á các ),  nhúc nhích .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-sinh-van-kiep-cung-nguoi/chuong-15.html.]
16
Ta đang  mắng Trì Uyên, liền   âm thanh mỉa mai:
"A, con gà  xí  tại   tới đây?"
Từ trong cung điện chạy đến một đứa bé, híp mắt toét miệng chế giễu ,  chỉ cảm thấy    quen mắt.
Tiên nữ tỷ tỷ  tới nắm chặt lỗ tai của :
"Hồ Cửu Cửu,    phép tắc gì cả, mau xin  A Ngâm ."
Tiểu hài hai tay chống nạnh, lẽ thẳng khí hùng:
"Ta  sai, nàng  vốn là một con gà  xí, hừ, mấy trăm năm còn  học  biến hóa."
Ta chế giễu :
"Ngươi cũng  tè một bãi mà soi  mặt  xem là cái giống gì? Lệnh tôn nhất định  hài hước, mới sinh  ngươi như chuyện  thế!"
"Kể cả    cũng   bằng con gà nhà ngươi, hiện tại tứ hải Bát Hoang, tất cả   đều khẳng định ngươi là  nhất sửu nữ, cũng   một   ."
Ta nổi giận, các ngươi   lưng  thì cũng  , nhưng   thể ngay  mặt  mà cũng  thế?
Ta quyết định đánh cho  một trận, cho   thế nào là lễ độ, chỉ là  thể động đậy, trong lòng thẳng mắng Trì Uyên,   để gì cũng  cho  giáo huấn mấy kẻ    chứ.
Sau đó phát hiện thêm pháp thuật trói  bỗng nhiên biến mất,   qua đá cho Hồ Cửu Cửu một cước:
"Mặc dù ngươi thẳng tính, nhưng cũng  cần dùng miệng, đúng ?"
Hắn giống một cái đạn pháo, "Vút" Một cái bay thẳng lên trời, đám  giơ lên cổ  nửa ngày, đều  thấy  ngã xuống,  thể  , khí lực của  thật lớn.