Chợt  hiểu … đây    khá hơn, mà là tệ hơn nhiều.
 
Hiểu ,  an tâm. 
 
Cửa phòng   thẳng tay đóng . 
 
Tiếng kêu thảm thiết của Lâm Yến,  coi như  . 
 
   lì lợm  lì ở cửa, gặp ai cũng   là thê tử .
 
“Ta giờ đôi chân tàn phế, phu nhân chê  cũng là lẽ thường. Trước   còn  thể bán tranh chữ kiếm sống, nay tranh chữ bán   giá, nàng liền bỏ . Hai đứa nhỏ… ừm, chắc cũng  lời mẫu .”
 
Ý tứ trong lời  là  tham giàu chê nghèo, vong ân bội nghĩa, còn lôi cả danh tiếng của con cái xuống bùn. 
 
Thư viên nơi Thần nhi học ở gần đây,    tiếng  lan đến nó, nên đành mở cửa gặp .
 
Hắn vui mừng  mặt, còn  đưa tay về phía Thần nhi và Mẫn nhi: 
 
“Ngoan nào,   gọi phụ  một tiếng?”
 
Ta  hiệu Thần nhi đưa Mẫn nhi  trong, lạnh lùng  Lâm Yến:
 
“Lúc kiếp  hại c.h.ế.t chúng nó, ngươi  từng nghĩ ngươi là phụ  của chúng ?”
 
Hắn bỗng cứng đờ, trừng mắt    tin:
 
“Nàng… nàng…”
 
Ta thẳng thừng:
 
“ ,  cũng trọng sinh, hơn nữa là  ngươi.”
 
25
 
Ta trọng sinh  đêm tân hôn với Lâm Yến. 
 
Ta vốn  thể bỏ trốn. 
 
 ở thời thế , nếu bỏ hôn nhân  rời ,  sẽ chẳng còn chỗ dung ,   đến chuyện kiếp   còn  hai đứa con. 
 
Ta nhớ chúng lắm.
 
Vì ,  chủ động đề nghị ngủ riêng. 
 
Lâm Yến cũng vui vẻ chấp nhận. 
 
Mãi đến một năm , trong sự ngạc nhiên của ,  chủ động  mật. 
 
Cuộc sống giống hệt kiếp .
 
Ta sợ lắm, sợ đứa bé sinh    Thần nhi của . 
 
 may mắn, thật sự là nó. 
 
Nó  tìm  . 
 
Sau , Mẫn nhi cũng đến.
 
“Chiếu Vãn!” 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-tai-sinh-qua-muon-roi/9.html.]
Tiếng run run của Lâm Yến kéo  về hiện tại.
Truyện  đang  page Ô Mai Đào Muối
Ta  khẽ:
 
“Ngươi chẳng lẽ nghĩ rằng, giữa hai mạng , chúng  vẫn  thể gương vỡ  lành?”
 
“Vậy…  tại  nàng còn chịu lấy ?”
 
Ta khẽ khuấy bọt  trong tách:
 
“Vì con, và vì ngươi dù  cũng  chút tiền.”
 
Còn vì,   trông chừng đôi chân của . 
 
Đôi chân tội nghiệt ,  thể lành! 
 
Và mạng , cũng  trả!
 
“Vậy đôi chân của …” 
 
Hắn cúi đầu, như  tin nổi. 
 
Cuối cùng cũng hiểu vì  kiếp  Trương lang trung thấy  liền chuẩn  cứu chữa, còn đời  chỉ lắc đầu bảo vô phương.
 
26
 
Lâm Yến bất ngờ lao tới,   sớm đề phòng, nghiêng  tránh. 
 
Hắn đỏ mắt, trừng :
 
“Tại  nàng hại ? Nàng  sợ báo ứng ?”
 
Ta thản nhiên  :
 
“Thật , kiếp  ngươi cũng c.h.ế.t trong tay . Chỉ là khi đó trời quá tối,   tay chuẩn xác, ngươi  kịp thấy mặt  thôi.”
 
“Lâm Yến, ngày thành hôn   cho ngươi cơ hội hối hận, là ngươi  . Hổ dữ còn  ăn thịt con, loại  như ngươi, báo ứng vốn nên ở   ngươi.”
 
Ta  lưng rời . 
 
Đôi chân  hại c.h.ế.t con ,    thể để nó  cơ hội lành ?
 
Lâm Yến gào lên trong sân,  đau chân,  đau lòng. 
 
Đến khi Thiền Duyệt dẫn  tới,   đau đến ngất lịm.
 
“Ngươi   gì ?” 
 
Nàng  ánh mắt oán độc, quét khắp sân viện  ở, tràn đầy ghen ghét.
 
Ta bình thản:
 
“Giữ cho kỹ nam nhân của ngươi, bằng , Vương gia còn mấy tên cháu trai đang tìm ngươi. Ta  ngại dẫn đường giúp.”
 
Sắc mặt Thiền Duyệt tái hẳn. 
 
Những thứ bẩn thỉu trong lòng nàng  cũng  dám lộ  nữa.
 
Nàng  sai  trói Lâm Yến .