Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Phu Quân Ta Là Kẻ Khắc Thê - Chương 9: Phu Quân Ta Là Kẻ Khắc Thê

Cập nhật lúc: 2025-06-01 07:00:25
Lượt xem: 227

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ta già rồi, ngày ăn thịt cá, may mà vẫn không cần những thứ này."

"Dùng không hết, biết làm sao!"

"Đầu óc ta không tốt, các người tính giúp ta xem, mấy thứ này, cộng lại được bao nhiêu bạc?"

Những người trước kia cười nhạo cha, giờ ai nấy mặt xanh mét vì tức giận.

Tổ mẫu ta nói: "Sao lại không dùng hết? Còn có nhà chú thím con nữa mà."

Ánh mắt bà sáng rực, một tay sờ mó đồ đạc, đã bắt đầu chia chác.

"Vòng tay này ta đeo vừa vặn."

"Trâm ngọc này cho vợ Thủy Sinh thì hợp."

"Thước vải này may áo cho Thủy Sinh mặc đông là vừa."

"Gạo này đem bán chợ, đổi gạo thô về."

"Còn lại, bán thì bán, giữ thì giữ, tiền thu được gửi hết cho Thủy Sinh, nó học hành thi cử cần dùng."

"Giờ nhà ta có tiền rồi, phải cưới cho nó cô vợ ra dáng, ít nhất phải là con gái nhà quyền quý."

Thẩm nương đứng bên, bà nội chỉ vào bộ trang sức bạc: "Con sinh Thủy Sinh, công lao lớn cho gia đình mình."

"Để con chịu thiệt sao? Bộ trang sức bạc này con đeo đi."

11

Ta nghe mà không nhịn được cười.

Quản gia đến cầu hôn thấy vậy liền nhíu mày.

Hắn đẩy tay tổ mẫu, thẩm nương và A Hoa ra, khóa chặt các hòm sính lễ, giao chìa khóa cho cha: "Ngũ lang, lễ vật của tiểu thư đã kiểm kê xong, xin ngài giữ gìn cẩn thận."

Tổ mẫu, người luôn đau đầu, nhanh như chớp chạy đến bên cha: "Ngũ lang, chìa khóa đưa mẹ giữ giúp con."

Cha nhét chìa khóa vào ngực, lạnh lùng: "Không cần, tất cả là công ta nuôi A Ngọc bao năm, là của ta, ai cũng đừng hòng cướp một xu."

Tổ mẫu tức giận: "Ta là mẹ ngươi, ngươi không để ý đạo hiếu lễ nghĩa sao? Không sợ người ta chỉ trích sao?"

Cha nhảy dựng lên: "Mẹ ta? Lúc trước mẹ đem A Ngọc bán cho nhà Lý, có hỏi ta không?"

"Mẹ là mẹ ta, khi ta bị nhà Lý đánh gần chết, mẹ có nói đỡ một lời nào không?"

"Bao năm qua mẹ chỉ chăm sóc Lục đệ, có bao giờ lo cho ta đâu, ta chịu đủ rồi."

"Trước kia ta sợ người ta nói ta bất hiếu, sợ... sợ làm khó A Ngọc, nên nhịn." Cha càng nói càng to, "Giờ Lưu gia trọng A Ngọc, ta còn phải sợ gì?"

Ông trừng mắt, mắt đỏ ngầu, quét một lượt những người đang xem náo nhiệt: "Các người muốn chỉ trích cứ chỉ trích, ta không tin mấy lời đàm tiếu làm ta chùn bước."

Tổ mẫu ngây người, khí thế tan biến, ngã ngồi xuống đất.

Thẩm nương không phục: "Đại ca, A Ngọc lấy chồng rồi, huynh sẽ cô đơn, sau này Thủy Sinh là con trai ruột, chẳng phải gia đình là một sao?"

Cha phản bác: "Nhìn cho kỹ, A Ngọc gả vào nhà tốt thế này, có bao nhiêu bạc, ta không cần gì, muốn bao nhiêu con trai dưỡng lão cũng được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-la-ke-khac-the/chuong-9-phu-quan-ta-la-ke-khac-the.html.]

"Thủy Sinh thì sao? Săn b.ắ.n chẳng ra gì, học hành càng tệ, ngu như lợn, phẩm hạnh kém cỏi, ta già rồi, dựa vào nó được sao?"

Thẩm nương tức run người, nghiến răng: "Ngươi... ngươi không nhận Thủy Sinh là tuyệt tự."

Cha cười lớn: "Ta ăn ngon mặc đẹp, chỉ là thợ săn bình thường, đâu phải Đường Tăng đầu thai, cần gì có hậu?"

"Thứ hai, Thủy Sinh thế này, c.h.ế.t rồi chôn dưới đất, mong nó đốt tiền giấy cho ta giàu có sao? Hừ!"

Mọi người trong làng đều ngẩn ngơ.

"Không phải Ngũ Lang vui quá hóa điên đấy chứ?"

"Nói linh tinh gì vậy?"

"Chẳng lẽ không sợ c.h.ế.t xuống địa ngục, bị cho vào chảo dầu sao?"

Không chỉ họ, mà ta cũng giật mình.

Cha vốn nóng tính, nhưng lần này bộc phát thật sự là lần đầu.

Chuyện gì vậy?

Cảm giác có chút sảng khoái.

Tổ mẫu nuốt không trôi cơn giận, liền nhờ trưởng bối trong dòng họ đến can thiệp.

"Ta là mẹ ngươi, Lục Lang là em ruột, còn Thủy Sinh là cháu trai, sao có thể vô tình như vậy?"

Cha nói một câu khiến mọi người cứng họng: "Ta và A Ngọc suýt bị nhà Lý giết, các người đều đứng nhìn."

"Chỉ cần lúc đó các người xin giúp một lời, hôm nay ta sẽ nghe theo sự sắp xếp của các người."

"Con bé là con gái ta, một tháng một lạng tiền dưỡng lão không thiếu, không có gì thêm."

Các trưởng bối bị ép đến mức không dám nói gì, không dám lên mặt.

Cha đã thu xếp hết những thứ có giá trị, vàng bạc châu báu, nhờ người Lưu gia bảo vệ mang đi, gửi vào cửa hàng ở thành phố.

"Không sợ trộm, chỉ sợ trộm có ý đồ, làm vậy an toàn hơn."

Hằng ngày cha ở nhà hấp bánh mì trắng, nấu gạo ngon, mùi thơm bay đến nhà tổ mẫu và thẩm nương, suýt làm họ c.h.ế.t đói vì thèm.

Lý viên ngoại vì chuyện của ta mà bị Lưu gia làm khó, bụng đầy giận dữ không biết trút vào đâu.

Ông ta thúc giục thẩm nương và tổ mẫu trả lại tiền.

Nhưng tiền ấy thẩm nương đã dùng để định hôn cho Thủy Sinh một phần, còn lại bà ta không muốn trả.

Tổ mẫu và thẩm nương nghĩ ra một cách: để A Hoa gả cho Lý viên ngoại làm thiếp.

Dù A Hoa khóc lóc thế nào, họ vẫn dùng những lời trước đây nói với ta để đổ lỗi cho nó.

Hơn nữa, A Hoa là em gái của Thủy Sinh, càng có lý do hy sinh cuộc đời cho hôn sự của anh trai.

Loading...